Dung Tiểu Kỳ một bên chạy một bên mắng bản thân không tiền đồ, còn không có lên chiến trường dĩ nhiên trước đào binh. Lúc đem bản thân ra oán trách xong, Dung Tiểu Kỳ dần tỉnh táo lại, tục ngữ nói biết người biết ta trăm trận trăm thắng, hôm nay thâm nhập địch doanh dò hỏi tình hình, kỳ thực rất thành công, chí ít nhận rõ cờ địch cắm ở ngọn núi nào, đại bản doanh đối phương là dạng gì, còn có xe đối phương giá trị bao nhiêu.
Này không phải đều thăm dò hết rồi sao, đến lúc cắm điểm theo dõi liền dễ như ăn cháo. Dung Tiểu Kỳ nghĩ như vậy tâm tình nhất thời thoải mái không ít. Nếu mục tiêu đã minh xác, như vậy hiện tại cần phải làm là vạch định kế hoạch.
Dung Tiểu Kỳ rất nhanh lấy ra điện thoại, liếc mắt, phát giác bản thân tại thành thị này không có mấy bằng hữu, duy nhất một cái có thể được cho là khuê mật, đang mang thai Bạch Ngọc Lan.
Bạch Ngọc Lan cùng Dung Tiểu Kỳ là đồng hương, tuổi cùng Dung Tiểu Kỳ xấp xỉ, thế nhưng ra mắt so với Dung Tiểu Kỳ sớm ba bốn năm, nghe nói từ mười hai tuổi đã bắt đầu tiếp các loại vai diễn. Hôm nay Bạch Ngọc Lan thành công bước qua chiếc cầu giới giải trí, đáp lên một doanh nhân giàu có, tuy rằng cuộc sống không tính quá thoải mái, nhưng tốt xấu cũng hưởng thụ đãi ngộ khiến bao người mơ ước.
Thời điểm nhận được điện thoại của Dung Tiểu Kỳ, Bạch Ngọc Lan cũng đang trống rỗng tịch mịch, từ lúc cô mang thai, chồng cô không có đêm nào ở nhà, thậm chí trong bữa cơm cùng mẹ chồng cũng không thấy bóng dáng hắn. Bạch Ngọc Lan suốt ngày nếu không phải đi lớp huấn luyện chuẩn bị làm mẹ thì nhìn tạp chí thời trang, nếu không phơi chút ánh dương quang chỉ sợ sớm biến thành cái nấm.
"Tìm mình có việc gì nè?" Bạch Ngọc Lan ngữ khí loang loáng.
Dung Tiểu Kỳ cười cười, gần kề điện thoại nói: "Giúp mình hỏi thăm người, cậu đều không phải tin tức linh thông sao."
Bạch Ngọc Lan hăng hái hỏi: "Tên gì?"
"Trạm Hải Lam."
"Trạm Hải Lam? Trạm Hải Lam nào?"
Dung Tiểu Kỳ một hồi không lên tiếng: "Thế nào, cậu quen biết không ít Trạm Hải Lam?"
"Trạm Hải Lam tên gọi này khắp thành phố tìm không ra mấy người, cậu hỏi mình như vậy, mình nghĩ người mình biết cũng không phải người cậu muốn hỏi đâu."
"Vì sao?" Dung Tiểu Kỳ có chút khó hiểu.
"Bởi vì Trạm Hải Lam mình biết là nữ hoàng giới giải trí, đổng sự trưởng của công ty truyền thông Tinh Quang. Cậu nếu quen biết cô ấy, rõ ràng đầy cả trên mặt báo, còn phiền đến mình sao?"
Dung Tiểu Kỳ vừa nghe thì líu lưỡi, Trạm Hải Lam là nữ hoàng giới giải trí? Nhìn y phục hàng hiệu xa xỉ đầy ngăn tủ của nàng, còn có xe thể thao Porsche, giá trị con người này hẳn là cũng không kém đi.
Thế nhưng không thể qua loa, phải chuẩn xác mới được.
Nếu như Trạm Hải Lam tại giới giải trí chính là một nhân vật hô phong hoán vũ, vậy Kim Liễm Diễm cùng Trạm Hải Lam thông đồng là có động cơ. Kim Liễm Diễm tâm cao ngất, nghĩ bản thân là thiên tài siêu sao một trăm năm khó gặp, duy độc thiếu khuyết một người chống lưng có thể khai quật hào quang của cô ấy. Hiện tại thật vất vả có thể đáp lên Trạm Hải Lam, thì vứt bỏ một hai cái Dung Tiểu Kỳ có nghĩa lý gì!
Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn môi, nàng đương nhiên biết trong giới giải trí cạnh tranh kịch liệt, mỗi người đều muốn dốc sức trèo lên trên, mà vài người có thể đứng ở đỉnh kim tự tháp, dĩ nhiên đã dẫm nát dưới chân một sọt thi thể.
Trở thành siêu sao, hoặc thành xác chết, đây là hiện thực tàn khốc.
Thế nhưng, hiện thực tàn khốc cũng không thể khinh thị một mảnh chân tình của người khác, hết lần này tới lần khác Kim Liễm Diễm nữ nhân này không chỉ có khinh thị hơn nữa chà đạp tâm ý của nàng.
Tuyệt đối, tuyệt đối không thể tha thứ.
Dung Tiểu Kỳ hỏi Bạch Ngọc Lan: "Vậy phải làm sao mới xác định có đúng hay không một người?"
Bạch Ngọc Lan suy nghĩ một chút, nói: "Hôm kia có một tiệc rượu cao cấp, nghệ nhân nổi danh cũng sẽ trình diện, nghe nói là tạo thế chọn diễn viên cho bộ phim của mới Tinh Quang truyền thông, trường hợp này Trạm Hải Lam khẳng định sẽ không vắng mặt."
"Tốt lắm, cậu đem thời gian địa điểm phát đến điện thoại mình đi."
Bạch Ngọc Lan nhướng mắt nói: "Mình đã sớm không ở trong giới giải trí, nào biết những thứ này."
"Vậy cậu nói nửa ngày chỉ vẽ cho mình một cái bóng. Hiện tại chạm cái bóng cũng không có."
Bạch Ngọc Lan cười hì hì nói: "Thế nào? Cậu hiện tại muốn thay hình đổi dạng, không làm mềm manh tiểu nữ sinh nữa?"
Dung Tiểu Kỳ trả lời: "Cậu quản mình sao."
Mới vừa cúp điện thoại, Dung Tiểu Kỳ liền nhận được điện thoại Kim Liễm Diễm đánh tới, Kim Liễm Diễm nói lời ít mà ý nhiều, sau đó thì cúp điện thoại.
Dung Tiểu Kỳ biết ý tứ Kim Liễm Diễm là muốn đêm nay ở cùng nàng, nàng khẽ cười lạnh một tiếng, ngoắc xe thẳng đến nhà Kim Liễm Diễm.
Lúc mở cửa Kim Liễm Diễm còn đang quấn khăn tắm đắp mặt nạ, đem chính mình bao như xác ướp, Dung Tiểu Kỳ đóng cửa lại, thay giày xong thì đứng bất động