Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, bỗng nhiên không biết làm sao phán đoán, nàng đợi một hồi, tự nhiên ghé vào phía sau Trạm Hải Lam, nhìn bờ lưng đẹp của nàng ấy, bất tri bất giác tâm tư liền nhẹ nhàng đi, chờ lúc phục hồi tinh thần lại, dĩ nhiên mất ngủ.
Dung Tiểu Kỳ mắt mở trừng trừng nhìn bóng lưng Trạm Hải Lam, lại nghe bên tai đồng hồ báo thức tí tách, lần đầu tiên hy vọng ánh bình minh mau nhanh tới.
Thật vất vả ngao đến hừng đông trở mình tia sáng bạc, Dung Tiểu Kỳ sớm liền rời giường mặc quần áo rửa mặt, lúc soi gương thấy vành mắt có chút đen, nàng quả thực rất muốn đánh chính mình, cái dạng này ngày hôm nay muốn làm sao trang điểm đây.
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nhớ tới có thể dùng tinh dầu phao tắm thư hoãn cải thiện, liền đến phòng tắm phao tắm. Mới vừa phao đến phân nửa bỗng nhiên nghe Trạm Hải Lam tựa hồ là rời giường, Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, khẽ cắn môi, đơn giản hoàn toàn thả lỏng thân thể, đợi hoàn toàn phao tốt rồi mới đi ra, trước lúc ra ngoài săm soi trước gương, hẳn là tốt hơn rất nhiều rồi.
Dung Tiểu Kỳ bọc áo tắm đi ra phòng tắm, giương mắt thì thấy Trạm Hải Lam đã thu thập thỏa đáng.
Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn Trạm Hải Lam không nói lời nào. Trạm Hải Lam cũng không lưu ý, chỉ nói: "Không nghĩ tới Dung tiểu thư khiết phích nghiêm trọng."
"Có ý gì?" Dung Tiểu Kỳ một bên thổi tóc một bên hỏi.
Trạm Hải Lam nói: "Nếu như chị không có nhớ lầm, Dung tiểu thư tối hôm qua cũng đã tắm rửa qua."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Chị cũng không hỏi là ai làm hại."
Trạm Hải Lam tựa hồ nghe ra cái gì, chăm chú hỏi: "Cùng chị ngủ chung giường, sẽ làm phức tạp em như vậy sao?"
Dung Tiểu Kỳ cắn răng, Trạm Hải Lam rõ ràng là đầu sỏ gây nên, vì sao hiện tại thoạt nhìn dĩ nhiên một chút cảm giác chịu tội cũng không có, trái lại hoàn toàn cho rằng nàng bị bệnh khiết phích?
Hơn nữa, quá phận nhất chính là Trạm Hải Lam hiện tại dáng dấp không liên quan mình, lẽ nào đã quên tối hôm qua người gõ cửa phòng nàng, đáng thương nói ngủ không được chính là chị ấy sao?
Dung Tiểu Kỳ mới không muốn cùng Trạm Hải Lam lại đánh thái cực, rất nhanh đi vào phòng ngủ thay quần áo.
Mắt không thấy tâm không phiền.
Trạm Hải Lam hiện tại nghiễm nhiên đã trở thành đại họa thứ hai kế thừa Kim Liễm Diễm. Ít liếc mắt nhìn thì tốt rồi.
Đại khái đổi xong y phục nàng sẽ ly khai trước.
Dung Tiểu Kỳ tâm tư nặng nề mà đổi xong y phục, sơ tóc, lại trang điểm nhẹ, trang phục hoàn tất mở cửa ra nhưng thấy Trạm Hải Lam còn ngồi ở trên sa lông, như có đăm chiêu nhìn báo uống trà.
Dung Tiểu Kỳ ngẩn người: "Chị thế nào còn chưa đi?"
Trạm Hải Lam đầu cũng không có nâng: "Em không đi chị đi như thế nào?"
Dung Tiểu Kỳ lấy làm lạ: "Xe của em cản đường chị?"
"Ngày hôm nay thông cáo cần người đại diện cùng đi, cho nên chị sáng sớm không đi công ty, trực tiếp cùng em đi phim trường."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Chị có thời gian?"
Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói: "Có."
Dung Tiểu Kỳ đang muốn nói gì, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện Trạm Hải Lam cùng Trang Uẩn Nhiên, Trạm Hải Lam hiện tại sẽ không thu nghệ nhân, cho nên mới phá lệ để tâm đến nàng, có thể đều là từ Trang Uẩn Nhiên thời gian kia bắt đầu bị chứng ép buộc.
Được rồi, nhờ có phúc Trang Uẩn Nhiên.
Dung Tiểu Kỳ ngồi trên xe thấy Trạm Hải Lam tinh thần rất tốt, liền hỏi: "Chị thế nào sẽ có thời gian theo em, em nghĩ đến chị sẽ bề bộn nhiều việc."
Trạm Hải Lam hết sức chuyên chú lái xe, nói: "Cùng nghệ nhân cũng là công tác của chị."
"Trang Uẩn Nhiên không phải đáp ứng muốn phục kiện rồi sao, em nghĩ chị sẽ muốn đi cùng cô ấy."
Trạm Hải Lam nghiêng đầu nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Em rất mong muốn chị đi cùng Trang tiểu thư?"
Dung Tiểu Kỳ nhất thời không lên tiếng, nói: "Đó là chuyện của chị, em hi không hy vọng có quan hệ gì."
Trạm Hải Lam nhìn đèn xanh đèn đỏ phía trước: "Em còn nhớ rõ em đáp ứng cùng chị chuyện gì không?"
"Em biết, chị muốn em thuyết phục Trang Uẩn Nhiên, chuyện này em đã làm được."
"Em nghĩ chỉ là chuyện này thôi sao?"
Dung Tiểu Kỳ không để ý tới Trạm Hải Lam, chờ lúc Trạm Hải Lam đem xe đỗ ở bên ngoài phim trường, nàng mới quay đầu nhìn Trạm Hải Lam nói: "Ý của chị là muốn em cùng các chị dài đằng đẵng?"
Trạm Hải Lam sửng sốt, còn không có phản ứng đến, Dung Tiểu Kỳ đã nói: "Cho dù chị cùng Trang Uẩn Nhiên là trời đất tạo nên một đôi, chị cũng không thể yêu cầu tất cả mọi người đều chúc phúc mình."
Nói chung em sẽ không chúc phúc.
Dung Tiểu Kỳ oán hận nghĩ, lập tức xoay người vào phim trường, chỉ để lại cho Trạm Hải Lam một cái bóng lưng.
Ngày hôm nay thông cáo rất kỳ quái, là một cái quảng cáo công ích, Dung Tiểu Kỳ nhìn kịch bản cảm thấy không trọn vẹn, liền hỏi đạo diễn: "Hình như anh đưa thiếu một phần kịch bản?"
Đạo diễn chần chờ một chút, nói: "Dung tiểu thư, cảnh quay của cô toàn bộ đều ở đó."
"Kỳ quái, nội dung giống như chỉ có nửa phần."
"Bởi vì còn có một diễn viên, các cô là hợp diễn..."
"Ồ?" Dung Tiểu Kỳ lật kịch bản, "Ngày hôm nay không phải một mình tôi diễn sao, còn có diễn viên khác?"
Đạo diễn chậm chạp không chịu nói, một trợ lý tiện đường đi ngang qua