Dung Tiểu Kỳ không biết Trạm Hải Lam đến tột cùng là nghĩ như thế nào, thế nhưng dựa theo tình hình hiện tại đến xem, Trạm Hải Lam căn bản là đem nàng cùng Trang Uẩn Nhiên nhập làm một, cho dù Trang Uẩn Nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn rất nghiêm trọng cũng không đại biểu nàng sẽ bị giống như vậy.
"Tiểu Kỳ, chị đích xác không có ý nghĩ này, em phải tin tưởng chị."
"Em đương nhiên nguyện ý tin tưởng chị, thế nhưng chị có hành động thực tế sao?"
"Cái gì hành động thực tế?"
Dung Tiểu Kỳ đem kịch bản trước mặt Trạm Hải Lam mở ra: "Dựa theo kịch bản tốt xấu tới xác định vai diễn cho em, mà không phải nhìn có nguy hiểm hay không."
Trạm Hải Lam ngẩn người, rốt cuộc tự đầu hàng nói: "Được rồi, chị đáp ứng em, bất quá em cũng phải đáp ứng chị một chuyện."
Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Chuyện gì?"
Trạm Hải Lam lôi kéo tay Dung Tiểu Kỳ: "Hảo hảo chiếu cố bản thân, mọi việc nhiều cẩn thận, không thể cậy mạnh, cũng không thể liều lĩnh."
Dung Tiểu Kỳ gật đầu: "Này dễ làm."
Trạm Hải Lam mỉm cười, vươn ra ngón tay út: "Theo chị bảo chứng."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, không nghĩ tới Trạm Hải Lam còn có một mặt trẻ con như thế, nàng suy nghĩ một chút, ngoéo khóe miệng một cái, vươn ngón út móc lấy ngón tay nàng ấy, cười cười nói: "Một lời đã định."
Dưới sự kiên trì của Dung Tiểu Kỳ, Trạm Hải Lam rốt cuộc đồng ý để nàng tiếp bộ phim cổ trang kỳ huyễn thứ nhất, tuy rằng so với tưởng tượng muốn dễ dàng một ít, thế nhưng trước lúc bắt đầu khởi quay, đạo diễn liền yêu cầu Dung Tiểu Kỳ treo lên tròn một ngày đêm, lúc nàng từ dây kéo xuống tới chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, liên tục nhìn rất nhiều lần mới nhìn rõ Trạm Hải Lam đứng ở trước mặt mình.
"Không có việc gì đi?" Trạm Hải Lam hỏi, đem bình giữ ấm đưa qua, bên trong đựng súp nóng.
Dung Tiểu Kỳ tiếp nhận uống một ngụm, chợt cảm thấy tinh thần thư hoãn một ít: "Đây là súp gì?"
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Súp bồi bổ, em hiện tại uống cảm giác sẽ tương đối thoải mái."
Dung Tiểu Kỳ cười rộ lên: "Em đãi ngộ có đúng hay không rất cao?"
Dung Tiểu Kỳ nhìn xung quanh, diễn viên tham gia khởi động máy đều phải tập luyện không ít, thế nhưng có thể làm người đại diện tự mình hầm canh mang đến chỉ có duy nhất nàng, hơn nữa người hầm canh cho nàng lại chính là Đổng sự trưởng, Chủ tịch Tinh Quang truyền thông.
Quả nhiên là lấy việc công làm việc tư mà.
Trạm Hải Lam nghiêm túc nói: "Chị đối nghệ nhân đều đối xử bình đẳng, chỉ là em gần đây khổ cực, cho nên quy cách đãi ngộ cao nhất."
Dung Tiểu Kỳ cái miệng nhỏ uống bát súp, cười nói: "Em đây phải tranh thủ mỗi lần đều khổ cực, như vậy chị mới có thể yêu thương em."
Trạm Hải Lam liếc nàng một chút: "Không đứng đắn."
Dung Tiểu Kỳ làm một cái mặt quỷ, di động Trạm Hải Lam đột nhiên reo một tiếng, Trạm Hải Lam lấy ra nhìn, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.
Dung Tiểu Kỳ nhìn nàng: "Làm sao vậy?"
Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, thu điện thoại, hơi cười nói: "Không có gì."
Dung Tiểu Kỳ nửa ngờ nửa tin nhìn Trạm Hải Lam, chờ huấn luyện kết thúc hai người trở lại Tinh Quang, Dung Tiểu Kỳ phát hiện Trạm Hải Lam vậy mà không đi từ cửa trước, chính là đi từ cửa sau.
Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Là xảy ra chuyện gì đi."
Trạm Hải Lam ngừng xe, mang theo Dung Tiểu Kỳ từ thang máy vip lên lầu, mãi cho đến phòng làm việc tầng cao nhất mới nói: "Ngày hôm nay báo chí có tin tức của em, chị phỏng chừng mấy ngày nay truyền thông cũng sẽ không yên tĩnh."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Tin tức gì?"
Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, đưa báo cho nàng, Dung Tiểu Kỳ vừa nhìn, tin tức tiêu đề thình lình viết: "Nghi ngờ Ảnh hậu năm nay hãm đoạn sau lưng, vợ đồng tính mỗi người đi mỗi ngã", phối hợp ảnh chụp là bóng lưng hai nữ nhân mông lung, nhưng có thể nhận rõ một người trong đó chính là Dung Tiểu Kỳ, trang phục người kia cũng không giống Trạm Hải Lam, chẳng lẽ là...
Dung Tiểu Kỳ trong lòng đại khái có đáp án, hỏi: "Có thể tra ra là ai phát sao?"
Trạm Hải Lam ngửa đầu nhìn trần nhà: "Có thể thuận lợi tuồn ra loại tin tức này, nhất định là cùng em quen biết."
Dung Tiểu Kỳ không cần nghĩ ngợi nói: "Ảnh chụp này em nhớ kỹ, cũng không phải ký giả chụp mà là lúc đó em cùng cô ta dùng cái gương lớn phản xạ chụp lại, chỉ bất quá bỏ thêm một ít hiệu ứng đặc thù, cho nên nhìn qua giống như ảnh chụp."
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Em biết trong ảnh chụp là ai?"
Dung Tiểu Kỳ ngồi xuống, dừng một chút nói: "Là Kim Liễm Diễm."
Trạm Hải Lam sửng sốt, cầm lấy báo chí lại tinh tế nhìn: "Kim Liễm Diễm? Các em..."
Dung Tiểu Kỳ nhắm mắt: "Ngày đó em đang đợi cô ta từ quán bar tan tầm, thời gian kia cô ta cũng không hồng, căn bản không có khả năng có