Trầm Khuynh Mặc công tác hiệu suất rất cao, Dung Tiểu Kỳ còn không có chính thức diễn, đoàn phim cũng đã quay được một phần hậu kỳ, cảnh quay còn lại chủ yếu là dành cho hai nữ chính đối diễn, hơn nữa bởi vì Trầm Khuynh Mặc không viết kịch bản, cho nên Dung Tiểu Kỳ phải sớm một ngày đi nghe Trầm Khuynh Mặc nói tình tiết. Nàng vốn cho rằng Trầm Khuynh Mặc chí ít có một sườn kịch bản minh xác rõ ràng, nhưng trên thực tế cô ngay cả sườn cũng không có, Dung Tiểu Kỳ nghe cô nói, lại phải sửa tới sửa lui mất cả ngày.
"Chị không cảm thấy như vậy rất lãng phí thời gian sao?" Dung Tiểu Kỳ rốt cuộc nhịn không được kháng nghị.
Trầm Khuynh Mặc cười rộ lên: "Không, chị đã thí nghiệm qua, đây là phương pháp hiệu quả cao nhất."
Dung Tiểu Kỳ vững vàng: "Dựa vào cái gì thấy rõ."
Trầm Khuynh Mặc nói: "Chị thử nghiệm qua rất nhiều phương pháp, chỉ có phương pháp này có thể tiết kiệm thời gian diễn viên học lời thoại, còn có thể giảm thiểu số lần 'cắt', cho nên tổng hợp lại thoạt nhìn phương pháp này là tốt nhất."
Trầm Khuynh Mặc tỏ ra lời thề son sắt, Dung Tiểu Kỳ không thể làm gì khác hơn: "Được rồi được rồi, chị là đạo diễn, liền theo ý chị đi."
Trầm Khuynh Mặc lúc này mới mỉm cười nói: "Dung tiểu thư, chị rất thích tính cách thẳng thắn nghĩ gì nói đó của em, rất có chính kiến, không nhàm chán, thật sự rất giống phong phạm của chị."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trầm Khuynh Mặc: "Chị đây là đang khen bản thân mình?"
Trầm Khuynh Mặc cười rộ lên: "Dung tiểu thư nói đùa, chị vẫn luôn rất khiêm tốn."
Kỳ thực từng đạo diễn đều có phong cách của bản thân, phong cách Trầm Khuynh Mặc đối Dung tiểu thư mà nói cũng không khó thích ứng, lúc chuẩn mạch cũng còn hết sức hòa hợp.
Bất tri bất giác đã quay hơn phân nửa tiến độ, trong lúc đó Trạm Hải Lam tới tham ban qua không ít lần, Dung Tiểu Kỳ luôn sẽ cho nhân viên công tác bên người ra ngoài, chỉ để Trạm Hải Lam tại phòng nghỉ cùng chính mình. Nàng vốn nghĩ cũng không có bất luận chỗ gì chệch đường ray, thế nhưng luôn ở thời điểm tiễn Trạm Hải Lam ly khai, vừa xoay người liền thấy Trầm Khuynh Mặc nhãn thần ý vị thâm trường nhìn mình.
Dung Tiểu Kỳ làm như không thấy, chỉ đối Trầm Khuynh Mặc nói: "Trầm đạo đối sinh hoạt cá nhân của em rất có hứng thú sao?"
Trầm Khuynh Mặc cũng không nghĩ bị mạo phạm, chỉ đạm đạm cười: "Dung tiểu thư nếu nghĩ không có bất luận cái gì khác biệt, cần gì phải lưu ý ánh mắt người ngoài?"
Dung Tiểu Kỳ lại bất quá rõ ràng sở trường trò hay của Trầm Khuynh Mặc là dùng phương thức cực kỳ xảo diệu đánh thái cực, cho nên nàng cũng không dự định theo chuyện này dây dưa, chỉ từ bên người Trầm Khuynh Mặc đi qua.
Tựa hồ lúc đi vào, trong nháy mắt nghe Trầm Khuynh Mặc đang nói: "Quả nhiên là hương trái cây."
Dung Tiểu Kỳ cố trấn tĩnh, cho rằng không có nghe.
Buổi chiều lúc diễn xong, Dung Tiểu Kỳ đang ở phòng nghỉ tẩy trang, bỗng nhiên nhân viên công tác một trận rối rít, nghe hai thực tập sinh đang hưng phấn mà nói: "Trang Uẩn Nhiên tiểu thư tới."
Dung Tiểu Kỳ cả kinh, Trang Uẩn Nhiên thế nào đến, chị ta muốn tới làm gì, lại muốn ngáng chân nàng sao?
Dung Tiểu Kỳ đứng lên đi tới cạnh cửa, mới vừa mở cửa thì thấy Trang Uẩn Nhiên từ hàng lang bên ngoài đi tới bàn phục vụ trung tâm đoàn phim, ung dung hỏi thăm: "Xin hỏi Trầm đạo ở đâu?"
Lập tức có nhân viên công tác nói: "Thỉnh chờ." Nói đã đi đi ra ngoài rất nhanh tìm Trầm Khuynh Mặc.
Trầm Khuynh Mặc nhìn thấy Trang Uẩn Nhiên một chút cũng không kinh ngạc, trái lại rất nhiệt tình ôm Trang Uẩn Nhiên. Trang Uẩn Nhiên theo phép đáp lễ, lúc này mới hỏi: "Thật lâu không gặp, tình hình gần đây thế nào?"
Trầm Khuynh Mặc cười cười: "Chính là hối hả giống như con quay, nghe nói cô đã đoàn tụ cùng Trạm đổng ở Tinh Quang?"
Trang Uẩn Nhiên gật đầu: "Chỉ là thỉnh thoảng đi mà thôi."
Trầm Khuynh Mặc nói: "Ai nha, Tinh Quang thực sự là nhân tài đông đúc, tôi thấy đều động tâm."
Trang Uẩn Nhiên nói: "Tinh Quang nhân tài tuy nhiều, bất quá cũng không chói mắt được như Trầm đạo."
Trầm Khuynh Mặc vui tươi hớn hở cười rộ lên, thoạt nhìn đối Trang Uẩn Nhiên khen tặng cũng không phản cảm. Dung Tiểu Kỳ bĩu môi, uổng phí nàng còn tưởng rằng Trầm Khuynh Mặc chính là một nhân vật khó lường siêu phàm thoát tục, này cũng bị Trang Uẩn Nhiên hai ba câu nói phiêu lên trời.
Bất quá có thể xác định Trang Uẩn Nhiên cũng không phải tới tìm nàng, Dung Tiểu Kỳ cũng hoàn toàn không muốn cùng Trang Uẩn Nhiên chạm mặt. Nàng đang muốn về vị trí tiếp tục tháo trang sức, bỗng nhiên nghe Trang Uẩn Nhiên hỏi: "Dung tiểu thư buổi chiều không có cảnh quay sao?"
Trầm Khuynh Mặc nói: "Cảnh quay của nàng đã xong."
Trang Uẩn Nhiên mỉm cười: "Tôi còn tưởng Dung tiểu thư lịch diễn ngày tiếp nối đêm."
Trầm Khuynh Mặc nói: "Dung tiểu thư diễn xuất không tầm thường, đương nhiên khả năng rất nhanh hoàn thành."
Trang Uẩn Nhiên dừng một chút: "Nghệ nhân Trầm đạo diễn chọn, đương nhiên hợp mắt cô nhất."
Trang Uẩn Nhiên nói xong thì dắt Trầm Khuynh Mặc rời khỏi phòng làm việc, trực tiếp đi phòng nghỉ của Trầm Khuynh Mặc.
Dung Tiểu Kỳ nghẹn một hơi, Trang Uẩn Nhiên cái nữ nhân vu bà này, tới đoàn phim nói ẩu nói tả chính là muốn ám chỉ cho Trầm