Trầm Khuynh Mặc nhìn Dung Tiểu Kỳ, hỏi: "Làm sao vậy, em không tin chị?"
Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn Trầm Khuynh Mặc, quay đầu lại chỉnh lý vạt áo: "Tin tưởng với em mà nói một chút tác dụng cũng không có, chỉ bất quá là mình thoải mái bản thân mà thôi. Chị muốn gạt em cũng được, muốn hướng em nói sự thật cũng được, em cũng không có bất luận dị nghị gì, quyền chủ động tất cả ở chị."
Trầm Khuynh Mặc đạm đạm cười: "Đây rốt cuộc là thỏa hiệp sao?"
Dung Tiểu Kỳ buông tay: "Em không có lựa chọn nào khác."
Trầm Khuynh Mặc khẽ cười nói: "Mong muốn cùng Dung tiểu thư hợp tác đều không phải một lần cuối cùng."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trầm Khuynh Mặc, khóe miệng hiện lên một mạt cười: "Mong rằng về sau Trầm đạo diễn không đem em nhận sai thành người nào đó nữa."
Trầm Khuynh Mặc cười nói: "Dung tiểu thư tựa hồ rất chú ý điểm này."
Dung Tiểu Kỳ cố nhiên đưa tay chiêu xe taxi: "Em còn có việc, gặp lại sau."
Một tháng sau, phim của Trầm Khuynh Mặc <Nguyên bản yêu> xuất hiện trên tuyến rạp chiếu phim quy mô nhỏ, tuy rằng chỉ chiếm một khung giờ công chiếu nhất định, thế nhưng hấp dẫn không ít người, thậm chí trên mạng Internet còn xuất hiện rất nhiều bài bình luận, náo nhiệt khắp các diễn đàn trang web. Lúc Dung Tiểu Kỳ nhận được tin nhắn của Trầm Khuynh Mặc, nàng đang ở phòng làm việc Trạm Hải Lam tuyển kịch bản. Nàng mở máy vi tính, đưa vào tên trang web, quả nhiên thấy cư dân mạng nhiệt liệt thảo luận.
"Tình nhân đồng tính tốt nhất?" Trạm Hải Lam nghiêng người nhìn, đọc ra.
Dung Tiểu Kỳ nhún vai: "Đâu tốt nhất?"
Trạm Hải Lam liếc nàng, đem máy tính bảng cầm lấy, ngón tay nhẹ hoa màn hình đọc: "Trong phim Dung Tiểu Kỳ cùng Trầm nữ thần ăn ý thật tốt, rất giống người yêu, đại khái đã phim giả tình thật..."
Không đợi Trạm Hải Lam đọc xong, Dung Tiểu Kỳ lập tức đem máy tính bảng trong tay Trạm Hải Lam đè xuống, Trạm Hải Lam ngẩng đầu lên nhìn nàng, cười như không cười nói: "Làm sao vậy?"
"Những lời nói vô căn cứ, chị để làm chi còn muốn nhìn."
Trạm Hải Lam vô tội nói: "Chị chỉ là chiếu đọc mà thôi."
"Cho dù chỉ là chiếu đọc... Lẽ nào... Lẽ nào..."Lẽ nào chị sẽ không ăn dấm chua sao?Dung Tiểu Kỳ nghĩ như vậy, nhưng không có nói ra. Trạm Hải Lam luôn luôn vân đạm phong khinh, khả năng không lớn sẽ ghen giống như tiểu cô nương, thế nhưng nếu nàng thực sự ghen, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Lẽ nào cái gì?"
Dung Tiểu Kỳ lắc đầu: "Không có gì."
Trạm Hải Lam xoay người đưa tay: "Đến."
Dung Tiểu Kỳ đi tới bên người Trạm Hải Lam ngồi xuống, Trạm Hải Lam nhẹ nhàng bao lấy, Dung Tiểu Kỳ liền vùi ở trong lòng Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam nhẹ giọng nói: "Chị biết em sẽ không đứng núi này trông núi nọ, cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với chị, cho nên không việc gì."
Dung Tiểu Kỳ ngẩng đầu nhìn nhìn Trạm Hải Lam: "Chị tin tưởng em đến thế?"
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Không đúng sao?"
Dung Tiểu Kỳ cọ cọ lên cổ nàng: "Như vậy sẽ làm em nghĩ bản thân thiếu được coi trọng, tuy rằng chị một mực tin tưởng em là chuyện tốt..."
"Lẽ nào muốn chị một ngày đêm hai mươi bốn tiếng đồng hồ cùng em gọi điện thoại, sau đó không gián đoạn truy vấn hành tung, em tùy tiện quẹo phố lớn ngõ nhỏ đều phải hướng chị hội báo?"
Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, tự đầu hàng nói: "Được rồi, em cũng không muốn sinh hoạt như vậy."
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Vậy là được rồi, ngoan."
Dung Tiểu Kỳ thở ra, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện khuôn mặt Trầm Khuynh Mặc, thời điểm cô ấy xem đến tin tức này khẳng định sẽ thoả mãn đến cười không dứt. Để tất cả mọi người cho rằng cô ấy cùng nữ chính có mờ ám, đối cô ấy mà nói cũng không phải chuyện phức tạp, về phần người yêu của cô ấy vì bị scandal mà tự sát, hẳn là chưa từng có người khác biết được. Kỳ thực trong giới giải trí hỗn loạn này,
ai sẽ đi quan tâm chuyện cũ năm xưa, chuyện đương thời hư tình giả ý đầy màu sắc giữa minh tinh mới là trọng tâm dư luận.
Khi Dung Tiểu Kỳ nhận được lời mời dự tiệc từ đoàn phim "Nguyên bản yêu", phim đã công chiếu được một tuần. Trầm Khuynh Mặc vẫn chưa xuất hiện tại hiện trường, lúc Dung Tiểu Kỳ cùng nhân viên công tác uống vài ly rượu Trầm Khuynh Mặc mới vội vã tới, bên người theo một thiếu nữ tướng mạo cùng trang dung đều có chút đặc biệt.
"Dung tiểu thư, đã lâu không gặp." Trầm Khuynh Mặc đi thẳng vào vấn đề, dáng tươi cười động lòng người.
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Đã lâu không gặp."
Trầm Khuynh Mặc giới thiệu thiếu nữ bên người nói: "Đây là em họ của chị, bộ phim sau muốn lấy làm nguyên hình."
Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn thiếu nữ, người có thể để Trầm Khuynh Mặc lấy làm hình tượng, hẳn phải là nhân vật không sợ trời không sợ đất.
Thiếu nữ đối Trầm Khuynh Mặc giới thiệu ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ vẻ mặt lạnh lùng uống rượu, nhân viên công tác xung quanh nhưng thật ra không ngại, tựa hồ nhìn quen rồi, cùng thiếu nữ câu được câu không trò chuyện, bầu không khí hoàn toàn không lạnh.
"Dung tiểu thư, chị có thể lại kính nhờ em một việc không?" Trầm Khuynh Mặc hỏi.
Dung Tiểu Kỳ liếc mắt nhìn Trầm Khuynh Mặc: "Chuyện gì?"
Trầm Khuynh Mặc nói: " <Nguyên bản yêu> tuy rằng là phim chế tác độc lập, thế nhưng đối với chị mà nói ý nghĩa trọng đại, hơn nữa bởi vì có Dung tiểu thư gia nhập liên minh, chị cho rằng nó có quy mô phim thương nghiệp, nếu có thể được công chiếu tại tuyến rạp phim lớn, nhất định khả năng sáng tạo lịch sử."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Tuyến rạp lớn? Theo em được biết, rất khó để các tuyến rạp lớn nguyện ý tiếp thu loại phim này."
Trầm Khuynh Mặc mỉm cười: "Chị chuẩn bị đầu tư một rạp chiếu phim quy mô lớn, đang trong quá trình thương lượng cùng đối tác chuyên môn, em nguyện ý giúp chị sao?"
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, Trầm Khuynh Mặc cư nhiên nghĩ bản thân dựng rạp chiếu lớn, đừng nói có bao nhiêu khó khăn phải đối mặt, cho dù thuận được giấy tờ pháp lý, thì vốn đầu tư giá trên trời kia đi đâu mà tìm?
"Chị đều không phải còn chưa tỉnh ngủ?"
"Với chị mà nói không có chuyện không có khả năng, chị trước đây chẳng bao giờ nghĩ đến có thể mời được diễn viên cấp bậc Ảnh hậu tới tham diễn, thế nhưng Dung tiểu thư em đã cho chị hy vọng, kỳ thực chị nên cảm tạ em, vì có em nên chị mới có thể duy trì quyết tâm của mình, chị hiện tại vẫn như cũ một cách tự tin làm chuyện người khác thoạt nhìn khó khăn."
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ có chút không thích ứng, nàng rất rõ ràng nhớ kỹ đây là Trầm Khuynh Mặc lần đầu tiên nói như thế, không có trêu đùa cũng không chỉ tốt ở bề ngoài, then chốt nhất chính là Trầm Khuynh Mặc lại chăm chú biểu đạt lòng biết ơn. Hóa ra mặt trời mọc từ hướng tây cũng là có khả năng.
Dung Tiểu Kỳ thở dài: "Em có thể làm gì?"
Trầm Khuynh Mặc lấy ra một bản kế hoạch: "Đại khái là những việc này."
Lúc Dung Tiểu Kỳ về đến nhà, Trạm Hải Lam đang cùng một nhà sản xuất nói điện thoại, sau khi chấm dứt công tác Trạm Hải Lam nâng ra một hộp kem đưa cho Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ lấy làm kinh hãi: