Tiếng nói của Trần Thực có thể so với sét đánh đem Dung Tiểu Kỳ kéo về hiện tại, Kim Liễm Diễm ở đâu muốn nhờ nàng giúp tặng đồ cho đạo diễn, căn bản là đem nàng làm tấm mộc.
Quả nhiên, ngày thứ hai đầu đề tất cả các báo không hề là "Nữ diễn viên chính đùa giỡn đại bài cố tình đến muộn nghi thức bấm máy", mà biến thành "Thanh thuần tam tuyến nữ đêm tối thả câu đạo diễn cầu thượng vị", phối hợp rõ ràng không gì sánh được khuôn mặt Dung Tiểu Kỳ cùng Trần Thực ghé vào trướcmàn ảnh, quả thực trở thành trọng bom hôm nay.
"Đạo diễn." Thời gian buổi sáng khởi quay Dung Tiểu Kỳ hướng Trần Thực chào hỏi, Trần Thực xoay người đi, chỉ còn Dung Tiểu Kỳ sững sờ ở tại chỗ. Dung Tiểu Kỳ lúc này mới phát giác, hình như toàn bộ đoàn phim đều đang đối bản thân chỉ trỏ.
Buổi sáng Kim Liễm Diễm không có lịch diễn, gọi điện thoại cũng tắt máy, Dung Tiểu Kỳ cắn răng, hiện tại có thể đoán được Kim Liễm Diễm chính là cố ý, cô ta không chỉ giả vờ nói yêu thích mình, còn đem mình làm một cái khăn lau tùy thời có thể ném xuống.
Ở đâu bẩn thì hướng nơi đó sát, lau khô xong thì ném xuống.
Kim Liễm Diễm lúc trước cũng không đối chuyện nàng muốn diễn bộ phim này đưa ra quá nhiều dị nghị, hẳn là đã sớm dự định lúc xảy ra chuyện liền đem nàng làm đệm lưng.
Độc nhất lòng dạ nữ nhân, Kim Liễm Diễm càng là nhân tài kiệt xuất trong đó.
"Trạm đổng, đây là các tờ báo giải trí hôm nay." Trợ lý Trình Tử Tâm đem báo đưa cho Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam đang xem văn kiện, cũng không ngẩng đầu lên: "Đọc cho tôi nghe."
Trình Tử Tâm gật đầu, mở ra trang báo thì thầm: "Thanh thuần tam tuyến nữ..." Mới vừa đọc vài từ thì đọc không nổi nữa.
Trạm Hải Lam trên văn kiện kí tên: "Làm sao vậy?"
Trình Tử Tâm ấp a ấp úng nói: "Hình như là về phim mới... Nữ diễn viên chính."
"Phim mới?" Trạm Hải Lam ngẩng đầu, "Ai?"
Trình Tử Tâm đem báo chí đưa cho Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam tiếp nhận tới vừa nhìn thì nhíu mi: "Dung Tiểu Kỳ?"
Trình Tử Tâm nói: "Nghe nói nữ diễn viên này là lần đầu tiên tiếp phim lớn, để hướng chỗ cao bò cái gì đều..."
"Cùng người đại diện nàng liên hệ." Trạm Hải Lam đem báo chí ném một bên, "Để nàng thời gian rãnh tới gặp tôi."
Trình Tử Tâm gật đầu ly khai.
Trạm Hải Lam một lần nữa cầm lấy báo nhìn, người trên ảnh chụp đích thật là Dung Tiểu Kỳ không sai, Dung Tiểu Kỳ mở ra cặp mắt to trong suốt, vẻ mặt lại đầy nghi hoặc cùng kinh sợ, bị ánh đèn loang loáng chiếu lên gương mặt có chút mờ ảo, bên cạnh là đạo diễn Trần Thực, Trần Thực còn ăn mặc áo ngủ, vạt áo rộng mở.
Trạm Hải Lam thở ra, Dung Tiểu Kỳ là loại nữ tử này?
Lúc Dung Tiểu Kỳ nhận được điện thoại của Hướng Tam Ca, nàng khó tránh khỏi kinh hãi, nhưng Hướng Tam Ca rất ngoài ý muốn không có nổi bão, trái lại vẻ mặt ôn hoà thoải mái: "Có scandal mới sớm hồng, Tiểu Kỳ, em phải hài lòng, em xem, hiện tại toàn bộ truyền thông đều đăng tin tức này, có ai quan tâm hai diễn viên chính khác đâu, em đem Kim Liễm Diễm đều so không bằng."
Hướng Tam Ca nói có đạo lý, không có scandal thì làm sao gây chú ý được, thế nhưng Dung Tiểu Kỳ hoàn toàn không muốn phải dùng cách này để nổi tiếng. Nàng mặc dù thời gian ở giới giải trí dốc sức làm không nhiều lắm, thế nhưng cũng tai nghe mắt thấy không ít nghệ nhân đi bàng môn tả đạo hồng cực một thời, nhưng này đều như phù dung sớm nở tối tàn, căn bản là không có khả năng kéo dài.
"Tiểu Kỳ, đánh lên tinh thần, lúc đi gặp Trạm đổng, phải lẽ thẳng khí hùng." Hướng Tam Ca tiếp tục nói.
Dung Tiểu Kỳ cả kinh: "Trạm đổng? Tôi lúc nào nói muốn gặp Trạm đổng?"
Hướng Tam Ca bình tĩnh nói: "Tiểu Kỳ, là Trạm đổng muốn gặp em."
Dung Tiểu Kỳ nửa ngày nói không ra lời, Trạm Hải Lam đột nhiên muốn gặp nàng, tám phần mười là bởi vì chuyện scandal, nên làm sao cùng nàng ấy giải thích? Nếu như nói ra quan hệ mình cùng Kim Liễm Diễm, vậy sẽ làm Trạm Hải Lam minh bạch nàng là thân phận gì, bị bại lộ nàng còn thế nào báo thù rửa hận?
Dung Tiểu Kỳ bất đắc