Ăn xong cơm trưa, Lâm Dư khăng khăng muốn ở lại giúp Thẩm Thanh rửa chén đũa.
Nhưng Thẩm Thanh cảm thấy Lâm Dư là khách, sao có thể để khách làm loại chuyện như thế này?
Hai người tranh nửa ngày, cuối cùng quyết định cùng nhau làm việc.
Lâm Dư thu dọn xoong, nồi ở trong phòng bếp, liếc mắt nhìn trong phòng bếp và nhà chính có một lỗ hổng rất lớn, trên mặt đất còn có kẹp chuột.
"Ngôi nhà này quả thật có chút cũ nát, qua một thời gian tới, trong đội sẽ có một căn nhà trống.
Bằng không, đến lúc đó cô lại đến đó thuê nhà ở?" Lâm Dư thò đầu ra ngoài, dò hỏi Thẩm Thanh đang rửa chén ở bên ngoài.
Thẩm Thanh ngồi dậy.
Mặc dù cô mới ở căn nhà một tuần, nhưng lại rất cảm giác thân thuộc.
Nói thật, mặc dù cũ nát, cũng không muốn dọn đến chỗ nhiều người.
Dù sao càng nhiều người, bí mật của cô càng dễ bại lộ.
"Không cần.
Chỗ này cũng khá tốt, đến lúc đó tôi nghĩ cách tu sửa lại một chút."
Thẩm Thanh nhìn căn nhà, trong lòng lại có một suy nghĩ khác.
Dù sao cũng phải tu sửa, không bằng chờ có tiền mua luôn nhà rồi tu sửa lại một lần.
Dù sao nhà đi thuê, bỏ tiền ra tu sửa thì trong lòng cũng không dễ chịu.
Mua đứt căn nhà, làm nơi ở, trong lòng cũng có cảm giác an toàn hơn.
Rửa chén đũa xong, Thẩm Thanh đi đến bên cạnh Lâm Dư, hỏi: "Đội trưởng, bà Lưu cũng mất rồi.
Nếu tôi muốn mua căn nhà này, thì nên tìm ai?"
Đồng tử Lâm Dư khiếp sợ, "Cô muốn mua căn nhà này sao?"
"Làm sao vậy?" Thẩm Thanh không rõ nguyên nhân hỏi.
Lâm Dư há miệng thở d ốc, không biết nên nói như thế nào.
Căn nhà này cũng đã cũ nát, mua về còn phải tu sửa lại một lần, tính đi tính lại cũng không phải một khoản phí nhỏ.
Hơn nữa bà Lưu đã mất, xử lý căn nhà này thế nào cũng còn chưa biết.
"Này......!Tôi cũng không rõ lắm, nếu cô thật sự muốn mua, tôi trở về sẽ thương lượng với thư ký, xem xử trí như thế nào."
"Cảm ơn đội trưởng!"
"Bất quá cô cần phải suy nghĩ kĩ nhé, căn nhà này mặc dù đã cũ nát, nhưng giá cũng không hề rẻ......!Không có lời."
Thẩm Thanh cười cười, "Không sao, trước đó tôi làm việc có tích cóp được một chút tiền, hẳn là không thành vấn đề."
Nhìn Thẩm Thanh kiên trì như thế, Lâm Dư cũng không tiện nói thêm cái gì.
......
Chờ Lâm Dư về, Thẩm Thanh trở lại phòng, lấy giấy bút ra.
Nếu cô muốn mua căn nhà này làm nơi ở của chính mình, vậy phải thiết kế trước bộ dáng căn phòng sau khi tu sửa.
Cô không có văn hóa, vẽ tranh cũng rất trừu tượng.
Cô vụng về vẽ căn phòng tưởng tượng trong lòng ra, cất vào trong ngăn kéo, nếu sau này thật sự có thể mua căn phòng này, cô sẽ tìm người hỗ trợ thiết kế.
......
Mấy ngày sau, Lâm Dư lại tới nhà Thẩm Thanh.
"Lần trước chuyện cô nói mua mua nhà, tôi đã nói chuyện với mấy cán bộ trong đội.
Trước đó chưa từng có chuyện như vậy ở đội Đông Bá, cho nên bàn bạc mấy ngày."
"Hiện tại ý tứ mọi người là có thể bán cho cô với giá 50 đồng.
Chỉ là thời điểm bà Lưu mất cũng không có người thân.
Đến lúc đó, một phần tiền bán nhà để lập cho bà Lưu một cái bia, còn lại thì chia cho các xã viên trước đó góp tiền làm quan tài cho bà ấy.
Cô xem như vậy có được không?" Lâm Dư có tâm tư riêng, hỏi.
50 đồng cũng không ít.
Nguyên bản, các thư ký nói muốn thu 70 đồng, đây cũng là Lâm Dư tốn rất nhiều công sức mới giảm được xuống.
Thẩm Thanh không chút suy nghĩ, đáp ứng luôn nói: "Không thành vấn đề.
Chuyện này thật là làm phiền đội trưởng."
50 đồng tuy rằng là một khoản không hề nhỏ.
Nhưng đối với Thẩm Thanh mà nói, không đến một tháng là có thể kiếm được, cho nên căn bản không cần suy xét.
Lâm Dư lộ ra vẻ kinh ngạc.
Gia đình bình thường, hai ba năm không kiếm được nhiều tiền như vậy.
Thẩm Thanh lại có thể đáp ứng dứt khoát như vậy.
Bất quá anh cũng chỉ là tò mò trong lòng, cũng không hỏi nhiều.
Thẩm Thanh trở lại trong buồng, sau đó lặng lẽ đi vào không gian, tài khoản hiện 50 đồng.
Nhìn tài khoản biến thành số không, cô đau lòng như là cắt thịt.
Trở lại hiện thực, Thẩm Thanh và Lâm Dư cùng nhau đi tới phòng họp trong đội.
Mấy cán độ trong đại đội Đông Bá đều biết Thẩm Thanh đã đáp ứng muốn mua căn nhà này, đều chờ ở phòng họp.
Thẩm Thanh đi vào phòng họp, chào hỏi mấy người không quá quen biết, lại nghe bọn họ nói lại đơn giản