Editor: Fuurin
*Ed: Cảm thấy bản thân đã tự lập kỉ lục đăng chương mới rồi ????????????
Sở Sở vừa tiến vào lều đã chú ý tới Phương Tử Sênh, nhưng không phải vì cậu trông rất nổi bật.
Mà là vì Phương Tử Sênh đang ngồi ngay chỗ cửa ra vào, hơn nữa thấy cô còn nháy mắt liên tục, khiến người ta cảm thấy rất buồn cười, Sở Sở nén cười gật đầu nhẹ với cậu.
Phương Tử Sênh vừa giao lưu bằng mắt với Sở Sở vừa nghĩ thầm: “Chẳng lẽ thầy cô gọi bọn họ tới để ăn cơm à?”
Sở Sở nhìn chung quanh một chút, lều giáo viên rộng rãi hơn lều cho sinh viên ở, ở chính giữa bày một cái bàn họp có thể ngồi được ít nhất mười người, nơi hiện tại đang ngồi vừa đủ hai mươi người, ánh mắt Sở Sở lần lượt lướt qua từng người một, rồi chọn vị trí bên cạnh Phương Tử Sênh ngồi xuống.
Toàn thể đều là sinh viên khoa cơ giáp, bỗng nhiên có hai sinh viên khoa nấu ăn lọt vào, nên hai người vô cùng vô cùng nổi bật, mấy người Sở Sở vừa vào cửa, thì tầm mắt mọi người đã dính lấy, dường như muốn từ trên người cô tìm tòi ra thứ gì đó vậy.
"Sao các cậu cũng đến đây thế.” Phương Tử Sênh nghiêng đầu sang nhỏ giọng hỏi, dù cậu đã cố gắng đè tiếng thật nhỏ, nhưng ở giữa một căn phòng yên tĩnh, hơn nữa sinh viên hệ cơ giáp ai mà không tai thính mắt tinh cơ chứ, thế là thoáng chốc, ánh mắt mọi người lại đảo tới đảo lui giữa hai người.
"Lát nữa cậu sẽ biết.” Sở Sở thần bí nói.
Phương Tử Sênh nhìn thấy ánh mắt của mọi người đều dính lên hai người bọn họ, thậm chí còn nhìn thấy ánh mắt mờ ám và nụ cười xấu xa của tổ trưởng tổ ba và tổ một dành cho cậu, không khỏi trợn trắng mắt, cái đám này lại nổi máu bà tám bậy bạ lên nữa rồi đây!
Vào lúc hai người Sở Sở ngồi xuống được một lát, thì Tô Kỳ và một cô gái mà Sở Sở không biết cũng song song đi đến.
Ánh mắt Tô Kỳ lướt qua, thấy Sở Sở và Tiếu Minh Dụ liền nở nụ cười khinh thường, rồi ngồi xuống một chỗ trống đối diện hai người.
Đại khái khoảng năm phút sau, Trình Tiền Khởi dẫn đầu bước vào, theo sau là năm giáo viên, tất cả mọi người đồng loạt đứng lên.
Trình Tiền Khởi ngồi xuống vị trí trung tâm của bàn họp, cười nói: “Tất cả ngồi xuống đi, các em có biết vì sao hôm nay mình được gọi đến đây không?"
Hai mươi sinh viên khoa cơ giáp cùng lúc lắc đầu.
"Hôm nay, các bạn học thuộc khoa nấu ăn là Tư Đồ Sở Sở, Tiếu Minh Dụ, Tô Kỳ và Trần Mĩ Mĩ tiến hành một cuộc thi nấu ăn, hiện giờ thành phẩm đã làm xong, nên thầy cô muốn gọi các em đến làm giám khảo.” Trình Tiền Khởi cố ý chậm rãi nói ra mục đi bọn họ đến đây lần này.
Vốn cho rằng bản thân đã đói bụng lại còn phải đi họp cái giống gì đó, kết quả cuối cùng lại phát hiện ra bọn họ đến để thưởng thức món ngon, nhóm tổ trưởng quả thật giống như là kẻ phạm tội tử hình nay lại giành được tự do vậy, lập tức ào ào mở miệng nói: “Không thành vấn đề thưa thầy, em am hiểu nhất chính là nhấm nhám món ngon đó ạ."
Cái đám ranh con này! Trình Tiền Khơi cười lắc đầu, quay sang nói với nhóm Sở Sở: “Người đã đến đông đủ rồi, mang món ăn lên đi."
Trình Tiền Khởi vừa dứt lời, Tô Tỳ đứng lên ngay, nói: “Để em giới thiệu các món ăn của mình trước ạ."
Trình Tiền Khởi nhìn sang Sở Sở, thấy cô không có ý kiến gì thì gật đầu nói: “Bắt đầu đi."
Tô Kỳ đắc ý nhìn Sở Sở và Tiếu Minh Dụ một cái, lấy ra nút không gian, “Đây là cải trắng chua cay, gà nướng, cá Tát Kéo kho tàu,…"
Các món ăn cuồn cuộn được đưa ra ngoài, không chỉ mọi người, mà cả sở Sở cũng cảm thấy lắp bắp kinh ngạc, cô không ngờ là Tô Kỳ làm nhiều thứ như thế, thậm chí còn có cả cá nữa.
Đến khi Tô Kỳ giới thiệu xong hoàn toàn, thì các món ăn đã tràn cả một phần ba bàn họp, Sở Sở đếm thấy cũng phải có tận hai mươi món khác nhau.
Bởi vì cần phải chấm điểm trước, cho nên dù đang rất đói, nhưng mỗi món các sinh viên cơ giáp chỉ gắp một đũa để nhấm nháp thưởng thức mà thôi.
"Ừm, ngon, vị giống y như lúc tôi ăn ở nhà.” Một giọng nói hùng hồn vang lên đầu tiên.
Sở Sở giương mắt nhìn sang, chỉ thấy là một nam sinh diện mạo cục mịch, lúc này đang gắp một đũa thịt cá kho cho vào miệng.
Giọng nói của cậu ta dường như đã đánh vỡ bầu không khí im lặng, mọi người lập tức sôi nổi lên.
"Món cải trắng chua cay này ngon đấy, chua chua cay cay, ăn rất bắt miệng.” Một nữ sinh lên tiếng.
"Gà nướng cũng được đấy, thịt tươi mềm, khá là ổn."
...
Tô Kỳ nhìn mọi người trước mắt trở nên sôi nổi vì những món cô ta nấu, khuôn mặt lộ ra nụ cười hài lòng.
Tuy rằng rất muốn lùa hết tất cả những thứ còn dư lại vào miệng, nhưng nhóm tổ trưởng khoa cơ giáp chưa từng quên nhiệm vụ cảu bản thân khi đến đây, sau khi nếm xong mỗi một món ăn liền dừng đũa, chờ những món tiếp theo.
Sở Sở thấy ánh mắt của Trình Tiền Khởi nhìn sang, cô hít một hơi đứng lên, lấy món ăn mà bản thân đã chuẩn bị sẵn ra.
Đầu tiên là gà ăn mày, vì muốn giữ nguyên nhiệt độ, Sở Sở không đập vỡ bùn ra, cho nên khi nó xuất hiện trên bàn, mọi