Editor: Fuurin
Rảnh rỗi làm thêm chương đây :)))) * Bung lụa*
"Khụ khụ, là thế này..." , bé gái hắng giọng, nói: "Em là A Hồng, đây là A Hắc, bọn em là một cặp song sinh, như chị thấy đó, bọn em chính là hai con cá chép trong ao, thật ra ngàn năm trước bọn em đã có thể hóa thành hình người, nhưng mà cũng từ đó về sau, dù có cố khổ công tu luyện thế nào đi nữa bọn em đều không thể tiến thêm bước nào nữa, sau này vì dốc lòng tu luyện đột phá bình cảnh, bọn em đã hợp sức tạo ra không gian này, ở trong không gian tiếp tục tu luyện, nhưng vẫn chẳng ra sao."
Vậy sao? Sở Sở thầm nghĩ, còn tưởng là hai đứa trẻ, thì ra là lão yêu tinh ngàn năm! Áp lực đã tăng trở lại rồi! %>_<%
"Này này, tôi đã nói rồi mà, đừng có mắng thầm bọn tôi nha, bọn tôi nghe thấy hết á!" A Hắc la lên với Sở Sở.
Mẹ ôi, cô có mắng hai đứa nó đâu, chỉ thuần túy là phản xạ có điều kiện khi nghe thấy hai chữ ngàn năm thôi, không được hả! TAT
A Hồng trừng mắt liếc A Hắc một cái, A Hắc lập tức im lặng. A Hồng tiếp tục nói: "Sau này bọn em nghĩ ra một cách có thể giúp chúng em tiếp tục tu luyện tăng được tu vi, đó là chúng em sẽ ở trong này, chờ người có duyên xuất hiện."
Người có duyên à? Ý là nói mình phải không ta?
"Đúng vậy, chính là chị, chị thử nhìn vào chỗ dưới xương quai xanh trước ngực xem, ở nơi đó có một cái bớt hình cá chép, tượng trưng cho việc chị đã được bọn em thừa nhận, và trở thành chủ nhân hiện tại của không gian."
Sở Sở vừa nghe, bàn tay theo phản xạ sờ vào chỗ mà A Hồng nói, a, không có cảm giác gì hết! Sở Sở cảm thấy có chút kỳ quái, chỗ da thịt đó sợ lên vẫn mềm mại mịn màng như trước, không có chỗ nào lõm vào hoặc lồi ra cả. Nhưng đến khi cô cẩn thận nhìn xuống, liền thấy trên da mình xuất hiện một cái bớt nhỏ hình hai con cá chép một đỏ một đen đang quấn lấy nhau.
Suy nghĩ của Sở Sở có chút hỗn loạn, cô ép bản thân mình lập tức phải bình tĩnh lại, sắp xếp suy nghĩ của bản thân cho tốt, A Hồng và A Hắc cũng không nói nữa, cùng với cô rơi vào im lặng.
Không gian không phải đột nhiên xuất hiện mà là do hai đứa trẻ này, chúng là hai con cá chép kia, chúng nói đang đợi người có duyên xuất hiện trợ giúp tiếp tục tu luyện. Chắc là như vậy phải không? Nói cách khác, điều kiện tiên quyết để cô có được không gian là giúp hai đứa nó làm việc! Nhưng bản thân hai nhóc này còn lợi hại hơn cô nhiều, cô có thể giúp gì được đây? Sở Sở có chút không hiểu, nhưng sự sợ hãi lúc đầu bây giờ đã mất tăm, vốn là sau khi có được không gian thì trong lòng cô luôn lo rằng đến một ngày nào đó nó sẽ biến mất, giờ đã rõ mọi chuyện, cuối cùng cô cũng yên tâm, còn về chuyện hỗ trợ, cô nhất định có thể giúp, dù sao bản thân cô có được không gian chính là một chuyện có lợi rất lớn, cô là người có ân tất báo mà.
Dường như đã cảm thấy Sở Sở đã suy nghĩ xong xuôi rồi, A Hồng và A Hắc nhìn nhau cười, quả nhiên bọn nó không nhìn lầm người.
"Vậy các em muốn chị giúp thế nào đây?"
"Thật ra việc này cũng rất có lợi cho chị, chị có khung xương thanh mảnh, kiên cường dẻo dai, là mầm non tốt để tu luyện tinh thần lực, cái bọn em cần chính là chị phải tu luyện tinh thần lực." A Hắc sửa lại biểu cảm hung dữ hồi nãy, nghiêm trang nói.
Thật là một đứa trẻ đáng yêu! Khuôn mặt trẻ con nhỏ nhắn, tròn tròn, non nớt lại cứ cố tình bày ra bộ dạng người lớn, mắt Sở Sở biến thành hình trái tim luôn rồi!
Mặt A Hắc bắt đầu đỏ lên, "Rốt cuộc chị có đồng ý hay không?"
"Hơn nữa tu tuyện tinh thần lực đối với bản thân chị chính là một chuyện tốt." A Hồng tiếp lời A Hắc, "Cơ thể bây giờ của chị rất yếu, nhưng tinh thần lực thì lại rất mạnh mẽ, bây giờ linh hồn và cơ thẩn tạm thời phù hợp với nhau, nhưng về lâu về dài, thân thể này vẫn sẽ không chịu đựng nổi, đến lúc đó kết quả sẽ là nổ tan xác mà chết, bọn em sẽ không thể may mắn tìm cho chị một thân thể thích hợp khác nữa đâu."
"Thì ra chị được các em mang tới nơi này!" Sở Sở kinh ngạc nói.
"Đúng vậy, bọn em đã tìm rất lâu, mới tìm được một người có linh hồn tương hợp với nội đan của mình, nhưng chị lại tử vong ngoài ý muốn ở thế giới kia, vốn bọn em cũng định buông xuôi rồi, nhưng may thay, bọn em vừa đúng lúc tìm được một cơ thể tạm thời phù hợp với linh hồn chị, nên mới mang chị đến đây đó." A Hồng giải thích.
Sở Sở nghe xong trong lòng cảm thấy ngũ vị tạp trần, tuy cô ở thế giới kia cũng là một đứa trẻ mồ côi, nhưng nơi đó lại là nơi mà cô được sinh ra, hơn nữa cô còn có mấy người bạn rất tốt nữa, cô vẫn vô cùng lưu luyến nơi đó, có điều bây giờ khogn6 thể quay về được nữa, cô sẽ vẫn tìm cách sống ở đây cho tốt. Khoan đãn, cô vừa nghe được gì cơ, nổ tan xác mà chết á?! Mặt Sở Sở trắng hết cả ra.
"Chị đừng hoảng, có bọn em đây, chị tuyệt đối không sao đâu." A Hắc nhìn thấy mặt Sở Sở trắng toát, nhanh miệng nói, "Bọn em sẽ giúp chị tẩy tủy trùng tu cơ thể, khiến cơ thể này nhanh chóng dung hợp với linh hồn của chị."
Sở Sở vừa nghe sắc mặt hơi tốt lên chút, cô vội hỏi: " Chỉ cần tẩy tủy trùng tu là được à? Còn chị muốn tu luyện tinh thần lực thì phải làm thế nào, rồi làm sao để giúp được các em?" Dù nội tâm còn có chút bất an, nhưng Sở Sở vẫn không quên lời bản thân từng hứa hẹn.
"Tẩy tủy trùng tu không chỉ đơn giản như là nói suông vậy đâu, một người phải ba lần thay da đổi thịt mới đạt tới hiệu quả tốt nhất, mà tinh thần lực của chị vẫn chưa đủ để chịu được sự đau đớn trong đó. Cho nên việc cấp bách bây giờ chính là chị phải luyện tinh thần lực cho tốt, còn về phần giúp đỡ tụi em à? Chị tu luyện tinh thần lực chính là đã giúp tụi em rồi, ngàn năm trước tu vi của bọn em cứ dậm chân tại chỗ, mà bây giờ điều bọn em làm là mượn lực đẩy lực, chúng ta sẽ lập một cái khế ước cộng sinh, lợi dụng vận mệnh cộng sinh tạm thời của cả ba chúng ta, lợi dụng tinh thần lực mà chị tu luyện được để thúc đẩy tu vi của bọn em, đợi đến khi chúng em đột phá, khế ước sẽ tự động được giải trừ, đến lúc đó, không gian sẽ coi như là thù lao chúng em trả cho chị ."
Tức là vừa có thể cứu bản thân vừa có thể hỗ trợ, Sở Sở đương nhiên không nói từ "không" rồi, hơn nữa trong lòng cô đối với cái khế ước cộng sinh và không gian làm thù lao rất vừa ý. Người sống cả đời, là đã đủ lắm rồi, cô cũng không ham gì với việc bất tử.
A Hồng và A Hắc rất vừa lòng, có lẽ nếu đổi lại là người khác thì đã đòi một cuộc sống bất tử rồi, không hổ là linh hồn thuần khiết mà bọn nó lựa chọn.
"Bây giơ bọn em sẽ truyền cho chị phương pháp rèn luyện tinh thần lực, xét thấy tình trạng bây giờ của cơ thể chị, chúng ta vẫn nên tu luyện sớm chút cho thỏa đáng." A Hắc ho một tiếng, làm bộ nghiêm trang nói: "Mau gọi em là A Hắc sư phụ." Nó muốn có một đồ đệ