Tác giả: Lạc Nguyệt Thiển
Edit + Beta: Phô Mai Chi
27.
SỰ ĐỒNG HÀNH
Kì nghỉ đông trôi qua rất nhanh và một học kì mới lại bắt đầu.
Trong khoảng thời gian này Quý Nghiễn đã nạp đủ năng lượng chuẩn bị sẵn sàng tiếp tục chiến đấu với bài tập cấp ba khó nhằn.
Làm lành và có một mối quan hệ xa hơn với Hướng Dương một lần nữa đã trở thành nguồn động lực của cậu.
Thời niên thiếu chỉ đơn giản vậy, chỉ cần một niềm tin là đủ để khiến một người cố gắng hết sức mình.
Vào nửa cuối kì nghỉ đông, Quý Nghiễn thường xuyên tới tìm Hướng Dương nhưng không phải chơi với hắn mà là học bài.
Trong ngôi nhà bố mẹ to tiếng với nhau như cơm bữa đã trở thành nơi cậu muốn trốn thoát khỏi và chỗ Hướng Dương đang ở chính là bến đỗ mới của cậu.
Quý Nghiễn cũng thấy rất kì lạ, từ trước đến nay, chỉ cần nhìn thấy Hướng Dương là cậu có thể yên lòng hẳn.
Trên người Hướng Dương toát lên vẻ trầm lặng, dường như không có bất cứ điều buồn bực nào có thể quấy nhiễu hắn, đó là vì chứng hắn mắc phải nhưng cũng là tính cách chỉ thuộc về riêng mình hắn.
Cũng chính vì vậy mà Quý Nghiễn mới cảm thấy bình yên thanh thản khi ở bên cạnh hắn tới vậy.
Trong lúc cậu đang tập trung học bài, Hướng Dương không gây ồn ào mà chỉ ngồi dưới đất gấp giấy.
Hướng Dương cao lên, tay chân thon dài, ngồi trên giường không tiện duỗi chân dang tay, còn cúi đầu suốt nên ngồi dưới đất là hợp.
Toàn thân hắn gần như được bao quanh bởi những cục giấy, vô vàn con thú nhỏ với màu sắc và hình thù khác nhau vây quanh hắn giống như một tình tiết tốt đẹp trong truyện cổ tích.
Sau khi biết hắn thích gấp giấy, Quý Nghiễn đã chạy ra cửa hàng văn phòng phẩm mua giấy màu về cho hắn chơi.
Dù giấy màu rẻ nhưng đây là thứ tốt nhất Quý Nghiễn có thể cho hắn ở độ tuổi này.
Hướng Dương vô cùng tập trung và hết sức kiên nhẫn khi gấp giấy, hắn sẽ hoàn thành một sản phẩm trước rồi sau đó mới đổi sang sản phẩm khác, gấp những nếp gấp thật đẹp mà không ham nhanh và không bớt một bước nào.
Có thể hắn nghĩ gì gấp đó, đôi lúc sau khi gấp xong một con cáo, con tiếp theo đột nhiên biến thành thỏ, khiến người ta không tài nào đoán nổi hắn đang nghĩ gì trong đầu.
Không chỉ gấp những con thú nhỏ mà hắn còn gấp cả hoa.
Quý Nghiễn phát hiện Hướng Dương đã gấp vô số bông hoa loa kèn bằng giấy trắng trong vở bài tập, hình như hắn từng gấp tất cả hoa lá cây cỏ trong bồn hoa ngoài chung cư nhưng có lẽ là thích gấp hoa loa kèn nhất.
Điều này khiến Quý Nghiễn không thể không nhớ về lần đầu cậu bỏ nhà đi gặp được Hướng Dương ở bờ tường, cậu nhớ lúc ấy là lần đầu tiên Hướng Dương đáp lại mình.
Những món gấp giấy của Hướng Dương bắt nguồn từ cuộc sống, hắn chỉ có thể gấp được những thứ mà hắn đã nhìn thấy.
Nhưng điều hết sức kì diệu chính là Quý Nghiễn chưa từng nhìn thấy quyển sách dạy gấp giấy nào trong phòng Hướng Dương cả, hình như những cách gấp này đều là tự hắn từ từ mày mò, khác hẳn với những thứ phổ biến ngoài thị trường, không chỉ tỉ mỉ và chi tiết hơn rất nhiều mà còn đẹp hơn gấp bội.
Dù Quý Nghiễn không biết gấp giấy có ích lợi gì nhưng điều đó không ngăn cản cậu thưởng thức nó, thậm chí đôi khi cậu nhìn thôi cũng đã mê mẩn.
Quý Nghiễn còn đang nghĩ đợi bao giờ mình tiết kiệm đủ tiền tiêu vặt sẽ mua cho Hướng Dương một quyển sách nghệ thuật để hắn phát huy trí tưởng tượng, chắc cũng có ích cho việc gấp giấy.
Khi học đã thấm mệt, Quý Nghiễn thường xuyên quay đầu ngắm Hướng Dương, xem hắn gấp giấy cũng như đang nghỉ ngơi vậy, rất thư thái và thoải mái.
Nếu Hướng Dương nhận ra được cũng sẽ ngừng tay lại chạm ánh mắt của cậu.
Sự hòa hợp đôi bên không hề có chút áp lực nào, rõ ràng là bận việc riêng nhưng khi đối mặt lại có thể cảm nhận được sự đồng hành cùng nhau.
Quý Nghiễn bắt đầu thấy học tập không phải là một chuyện rất mệt mỏi nữa, nhân khoảng thời gian này, cuối cùng cậu cũng có dũng khí lấy bài thi tệ khủng khiếp ra ôn tập lại.
Sau khi vào cấp ba, điều tàn khốc nhất chính là có thể cảm nhận được sự chênh lệch rõ rệt về chỉ số thông minh và áp lực cạnh tranh học lên lớp giữa các bạn đồng trang lứa.
Có người trời sinh đã xuất chúng, không cần học quá nhiều hoặc chỉ cần giở sách đọc một lần là đã có thể dễ dàng đạt điểm cao.
Tìm hiểu xa hơn nữa về phụ huynh của những đứa trẻ này thì sẽ nhận ra họ đều là những bậc cha mẹ thành công trong sự nghiệp, cũng có chỉ số thông minh cao tương tự và được xếp vào nhóm người thông minh.
Ngoại hình có thể cho là do di truyền, tương tự chỉ số thông minh cũng vậy.
Có lẽ rất ít người biết điều này hoặc không muốn thừa nhận, thực chất chỉ số thông minh của con cái có sự liên kết chặt chẽ với phụ huynh.
Chỉ số thông minh của cha mẹ được bao nhiêu thì của con cái sẽ được bấy nhiêu, tuyệt đối không thể vượt quá phạm vi một cách vô lí, cho dù có ngoại lệ đi chăng nữa cũng chỉ là vài trường hợp đặc biệt thiểu số mà thôi.
Song hầu hết cha mẹ lại thà tin cần cù bù thông minh, chỉ cho rằng con mình bị điểm kém thì chính là không học hành chăm chỉ, chỉ ép bọn họ phải cố gắng hơn nữa dù điều đó đã vượt quá khả năng của con trẻ, cơ thể và tinh thần đều quá tải, cũng vẫn cho rằng đó là vấn đề của chúng.
Quý Nghiễn dốc sức học mới tiến lên được, cậu đã sớm nhận thức được điều này, khoảng cách giữa người với người có thể nhìn thấy nhưng lại chẳng tài nào kéo gần được.
Cậu cố gắng gấp mười lần rất có thể cũng chỉ bằng người ta cố gắng hai lần mà thôi.
Nhưng liệu cậu có nên từ bỏ khi biết được gen quyết định tất cả và như vậy thì thật bất công giữa người với người không?
Đương nhiên là không.
Sau khi mỗi đứa trẻ trải qua tuổi mộng mơ, chúng sẽ dần nhận ra bản thân cũng chỉ là một người bình thường và phải chấp nhận một sự thật rằng mình chỉ là một người bình thường.
Có thể cậu không quá thông minh để thi đỗ trường Y; cậu hướng nội, có thể không làm ăn kinh doanh lớn được; nhưng cậu vẫn còn lựa chọn, lựa chọn những gì mình muốn làm và muốn trở thành một người như thế nào trong tương lai.
Vào lứa tuổi này, học tập là cơ hội ở vạch xuất phát, ít nhất còn có thể gắng sức phấn đấu hết mình.
Cậu biết mình thi không lọt top ba nhưng vẫn còn cơ hội để có thể tiến bộ.
Thực ra biết rõ bản thân và nhận thức được năng lực của mình đến đâu cũng là một loại tiến bộ.
Quý Nghiễn bắt đầu rà soát những câu mình đã làm sai, xem lại bài tập học kì một lớp 10 rồi ôn tập lại