Hành động không có chừng mực kia đã khiến cả bàn ăn thẫn thờ tới sững sờ.
Một bầu không khí tĩnh đến đáng sợ bao trùm lấy toàn bộ phòng bếp.
"Tiểu Phong, sao em lại vô lễ như vậy chứ?"
Thạch Tâm Thất đột nhiên nổi giận, lớn tiếng nói.
"Con à, dù con không thích ăn ức gà cũng không cần phản ứng như vậy.
Chị chỉ có ý tốt thôi mà"
Thạch Vũ không biết nghiêng về phía ai, liên dịu giọng trấn an cả hai người phụ nữ.
Ông không nỡ trách mắng Tiểu Phong, nhưng rõ ràng hành động vừa rồi của cô là cực kỳ xúc phạm người khác.
"Chị? Còn chưa biết ai nhỏ hơn ai đâu! Thôi con mệt rồi, đi nghỉ ngơi trước đây.
"
Thạch Tiểu Phong không có chút gì là biết sai, rửa tay xong, liền vênh váo rời khỏi.
"Đúng rồi, bây giờ con trở về rồi.
Vậy thì những người dư thừa không quan trọng, có phải nên đi rồi không? À, Hân, chốc nữa em muốn ăn trái cây, anh mang lên phòng cho em nhé!"
Thạch Tiếu Phong quay đầu lại, ẩn ý nói thêm một câu nữa, dáng vẻ ung dung sau đó đắc ý mà trở về phòng.
Người đi rồi, cả bàn ăn cũng rơi vào loại không khí trầm mặc, bốn người ngồi đối diện nhau, nhưng lại không biết phải nói gì.
Lục Thiền Tình từ hành động vô phép kia, càng lúc càng kỳ thị Thạch Tiểu Phong.
Nếu không phải vì cô ta là viên ngọc quý của Thạch gia, càng là ân nhân của chồng, thì cô đã mắng xối xả vào cái gương mặt xinh đẹp nhưng vô giáo dục kia rồi.
"Di Di!
Con đừng để ý nhé, con bé là như vậy đấy, nói chuyện không kiêng nể ai nhưng bản tính của nó thực sự không xấu.
"
Thạch Vũ lúc này mới lên tiếng trước, biện hộ cho hành động của con gái.
Lục Thiên Tình mỉm cười, gật đầu nói với ông rằng mình không sao cả.
Nhưng Thạch Tâm Hân ngồi cạnh lại mơ hồ mà nhìn ra, cô rõ ràng là đã rất để tâm Thạch Tiểu Phong rồi.
"Anh cũng không biết tại sao Tiểu Phong nó lại hành xử như vậy.
Chắc có lẽ là việc cấy ghép mắt đã ảnh hưởng đến tính cách của nó chăng?"
Thạch Tâm Thất bông đùa một câu, cố gắng giải nguy bầu không khí đang hết sức ảm đạm, anh không nghĩ rằng em gái của mình lại có thể nói năng thẳng thừng như tát vào mặt chị dâu như thế.
"Có lẽ là cô út!
Chưa quen với việc trong nhà xuất hiện thêm một người lạ mà thôi.
"
Lục Thiên Tình lẳng lặng nói, câu nói nửa thực lại nửa đùa, nhưng cô không buồn phiên, ngược lại còn cười tươi, gắp một miếng tôm bỏ vào bát cho chồng, thúc giục anh mau ăn nhanh chóng.
Bữa cơm kết thúc trong sự hoài nghi dày đặc của những con người ở đó, ai ai cũng mang một bầu tâm sự không thể nói thành lời.
Thạch Tâm Thất nhớ lại câu nói của em gái vừa rồi, cảm thấy khó ngủ, liền mở tủ lạnh lấy một lon bia lạnh, trở về phòng.
Ở trong phòng riêng, Lục Thiên Tình vừa mới đi tắm.
Thạch Tâm Hân ngồi ở ngoài, gọt một ít trái cây bỏ vào đĩa, định chốc nữa sẽ nhờ người làm mang qua phòng cho Thạch Tiểu Phong.
Dù gì cũng chỉ là ăn trái cây thôi mà, có là ai mang đi cũng đâu quan trọng.
Xong xuôi, Thạch Tâm Hân liên khóa cửa phòng lại, anh cười gian xảo, đưa tay tắt luôn đèn điện trong phòng, chỉ chừa lại mỗi đèn phòng tắm, anh nhìn vào cánh cửa phòng tắm đang có âm thanh nước chảy, thấp thoáng cái bóng uyển chuyển như đào liễu ở bên trong.
Anh đứng trước cửa phòng tắm, gõ một tiếng, lại cố ý hỏi.
"Vợ, em tắm xong chưa?"
Phải gọi đến hai ba lần như thế, cô mới đáp lời.
Lục Thiên Tình tắm xong, cô choàng lớp áo ngủ như thường lệ của mình lên người, rời khỏi phòng tắm.
Vừa bước ra ngoài, cô đã bị Thạch Tâm Hân đột nhiên lao tới, bế trên tay, ném thẳng lên giường.
Cả căn phòng mất điện, thứ bóng tối ảm đạm như hố sâu đã hoàn toàn nuốt chứng lấy thị lực.
"Hân, anh làm gì vậy? Mau bật đèn lên đi, em chẳng thấy gì hết.
"
Cô mò mẫm như một người mù, lại liên tục gọi tên Thạch Tâm Hân.
Thạch Tâm Hân đứng ngay trước mắt cô, cười gian xảo một cái, nhắm chuẩn vị trí người đang chuyển động mà đè vật cô xuống, giữ lấy hai tay cô, như một đứa bé háu ăn, ngấu nghiến cánh môi đỏ thâm thơm dịu một mùi hương ngọt mát.
Lục Thiên Tình bất ngờ bị hôn đến không thở nổi thì có chút hoảng, nhưng ngay sau đó, lại thả lỏng người, đáp trả nụ hôn sâu đến điên dại đó của anh.
Thạch Tâm Hân rất hài lòng, một tay lần mò xuống dưới, kéo nút thắt trên lớp váy ngủ của cô ra, còn đúng lớp nội y bên trong, mê mẩn sờ soạng khắp người vợ.
Làn da mát mẻ, mịn như