Chương 22: Thỏa hiệp
Long Tịch Hiên buồn bực không lên tiếng. Long Tịch Bảo xuống xe. fe Long Tịch Bác liếc nhìn vẻ mặt không chút thay đổi của Long Tịch Bảo, phiền não vò tóc, làm cái gì vậy, anh không mắng cô, là cô khiến anh trở nên nóng nảy mà.
“Hiên thiếu gia, có người tự xưng là tiểu thư Angle, đang ở phòng khách chờ cậu đã lâu rồi.” Bà Lý cung kính nói.
“Angle?” Long Tịch Hiên nhíu mày suy nghĩ một chút: “Tại sao để cô ấy ở phòng khách, sao không dẫn cô ta đi vào phòng nghỉ của tôi?”
“Tôi có mời cô ta đi, nhưng cô ấy nói thích sự bài trí ở phòng khách, nó rất đẹp, hơn nữa…cô ta nói thiếu gia sẽ không để ý.”
Long tịch Bảo nghi ngờ liếc nhìn Long Tịch Hiên. c Đây là lần đầu tiên con gái tới nhà tìm anh ta nha, hơn nữa quan hệ của bọn họ hình như rất tốt.
“Tôi biết rồi, bà xuống dưới trước đi.” Long Tịch Hiên thản nhiên nói.
“Vâng”
Sau khi bà Lý rời đi, Long Tịch Bác không vui nói: “Chuyện gì vậy hả, em và cô ta quan hệ như thế nào. Cô ta dám tự nói tự trả lời.”
“Bạn bè bình thường thôi. Bảo Bảo, em trở về phòng trước đi. 5 Sau đó, anh và Bác ca ca dẫn em đi ăn kem được không?” Long Tịch Hiên ôn nhu nói. Long Tịch Bảo thông minh, lập tức hiểu ý tứ lời nói của Long Tịch Hiên, anh không muốn cô nhìn thấy cô Angle đó.
Điều này làm lòng cô không thoải mái, cái gì chứ, ai mà thèm nhìn, các anh có thể có bạn gái. 9 Tôi thì đến cả một người bạn tốt cũng không được phép có. c3 Nghĩ tới đó, Long Tịch Bảo không nói tiếng nào, quay đầu đi về phía phòng múa.
“Nhóc con đáng chết…càng ngày càng khác thường.” Bất đắc dĩ Long Tịch Bác vuốt ve cái trán. de Long Tịch Hiên nhìn Long Tịch Bảo bóng dáng nhỏ nhắn. Cô đang ghen sao? Anh có chút vui vẻ.
Trong phòng khách, một cô gái mặc một bộ màu đỏ bó sát thân người, dáng người mỹ lệ, khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chừng bàn tay, nhìn cô hết sức mảnh mai, lông mày được tỉa rất cẩn thật, lông mi xoăn tít, mắt xếch hẹp dài, mị lực như tơ, ngạo nghễ ưỡn lỗ mũi lên, đôi môi thật phong phú, một đầu tóc vàng xoăn tít tùy ý xõa, nữ nhân như vậy thật là khiêu gợi.
Nữ nhân này mang theo sự hấp dẫn chết người, giống như “Mạn Đà La Hoa” (đây là một loại cà có độc, tuy rất đẹp nhưng cũng rất nguy hiểm) đều làm người ta mê muội, điên cuồng. 5 Không sai, cô chính là Angle.
Cô gái vừa nhìn thấy Long Tịch Hiên tới, lập tức đi tới bên cạnh anh: “Hiên à, em…”
”Ai cho cô tới nhà tôi?” Long Tịch Hiên lạnh lùng nói.
“Em…em nhớ anh.” Cô gái sợ hãi nói.
“Cô chỉ là thư ký của tôi mà thôi, xin nhớ lấy thân phận của mình. 97 Còn nữa…xin gọi tôi là Long tiên sinh.” Long Tịch Hiên gỡ tay cô ra, lạnh lùng nói.
“Nhưng mà, chúng ta…” Cô gái không cam lòng như vậy, cất cao giọng nói lớn.
“Chẳng qua là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.” Long Tịch Hiên vẫn như cũ, nhàn nhạt nói.
Long Tịch Bác lạnh lùng nhìn thấy hết mọi chuyện, anh và Hiên cũng là nam nhân bình thường, không thể nào không phát tiết bình thường. 33 Nhưng là, cô này chỉ liên quan đến vấn đề tình dục, còn yêu thì không.
A…lúc nào cục cưng mới có thể tiếp nhận bọn họ đây, anh thật là nhịn không được. 5 Mỗi ngày nhìn, ôm người mình yêu mến nhất. Nhìn thấy nhưng lại ăn không được, cuộc sống…thật sự là địa ngục nhân gian mà.
Hơn nữa anh càng ngày càng chán ghét cùng nữ nhân khác phát sinh quan hệ. a7 Tiếp tục như vậy nữa chắc hắn phải ngã bệnh mất thôi, anh thở dài và xoay người đi, để lại Long Tịch Hiên cùng với angle dây dưa không nghỉ, từ từ đi tới phòng múa, đi dụ dỗ con bé mới được.
Trong phòng múa, Long Tịch Bảo mặc trên người quần áo đỏ chót mà múa bụng. b Bộ này là Vũ Y, quà sinh nhật cô năm 16 tuổi, Phượng Vũ Mặc cho nàng.
Trên cổ mang khăn lụa mỏng thật là đáng yêu, nhỏ bé chỉ có thể che kín hình dáng mỹ lệ hai vú cô. Phượng Vũ Mặc còn gắn trên khăn lụa rất nhiều kim cương, phản xạ ánh đèn đèn chiếu tạo ra ánh sáng lóng lánh, dưới thân là quần lụa dài, đung đưa theo chuyển động của bé con, lộ ra bắp đùi mảnh khảnh thẳng tắp như ẩn như hiện, sau đó là eo, khi cô múa bụng phát ra tiếng vang “đinh đinh đương đương”, chỉ thấy tóc dài Long Tịch Bảo xõa đến mông cùng màu với khăn lụa, chỉ lộ ra đôi mắt to mê người. 3 Cô cứ lắc lắc eo thon nhỏ như phát tiết sự tức giận trong lòng, mà hông của cô rất phối hợp phát ra tiếng vang “đinh đinh đương đương”.
Bởi vì gian phòng trống trãi cho nên âm thanh “đinh đinh đương đương” cực kỳ rõ ràng, mà cô lại múa nhiệt tình. Một lúc sau theo tiếng nhạc từ từ chậm lại, từ từ lắc lắc eo nhỏ, động tác hấp dẫn cực điểm, chỉ thấy eo thon nhỏ của cô uyển chuyện mềm mại.
Một lát sau, âm nhạc trở nên mập mờ, chỉ thấy cô nhẹ nhàng cởi vải lụa màu xanh nhạt trên eo ra, một bên uốn éo một bên cởi quần dài, bàn tay nhỏ bé gỡ khăn lụa trên cổ xuống, chỉ thấy vòng cổ từ trên người cô bay xuống mặt đất. f Lúc này, trên người cô là dây buộc da màu trắng, dưới eo là quần da màu trắng, trên người chỉ che khuất gò ngực, dưới thân chỉ bao lấy cái mông ngạo nghễ ưỡn lên.
Cô tháo khăn lụa trên mặt ra, đi từ từ đến cương quản (ống tuýt, như cột ở vũ trường á) trước mặt, tiếp theo là bắt đầu điệu múa mê người, động tác hấp dẫn, trên cẩn thận,