Vui chơi nhưng cũng không thể bỏ bê công việc, lịch trình sắp tới dày đặc, mặc dù chơi chưa đã nhưng mọi người vẫn phải trở về Thái để làm việc. Seoul nhiều cảnh đẹp, chưa có cơ hội tham quan hết cả. Đặc biệt là Build, cậu cực kì thích Seoul ai cũng biết, vậy mà trong chuyến đi chơi này phần lớn chỉ có thể ở trên giường mà thôi.
Nguyên nhân là vì tên nhóc to xác kia cứ ôm khư khư không chịu cho cậu đi đâu hết. Bảo là thời tiết lạnh này nên úm nhau trên giường cho ấm, nào là sợ Build di chuyển nhiều sẽ bệnh, sợ cậu mệt. Ừ, sợ người ta mệt nhưng đấu kiếm ba trăm hiệp, lăn qua lộn lại không biết bao nhiêu lần cũng chẳng có dấu hiệu buông tha. Nhiều đến mức bé mèo trắng cảm thấy ngay cả đi vệ sinh.. cũng đau buốt đến khó chịu.
"Tên biến thái này!!!" Build tức giận ném gối về phía hắn, Bible nhanh nhẹn né được cười hì hì chạy tới ôm lấy người vỗ về. "Thôi mà, nhăn nhó mau già lắm."
"Đáng ghét, bắp đùi đau mà chim cũng đau nữa. Bắt đền đó.." Bé Lá ủy khuất lên án.
"Được, đền hết. Ngoan qua kia phơi chim cho mát đi, tao sắp xếp hành lý về Thái nữa, trễ rồi."
Mèo con ngoan ngoãn trèo lên giường nằm phơi chim.
Ừ thì cũng không ngoan lâu, cách vài phút lại than vãn một lần, thế là Bible phải chạy sang bên giường dỗ người. Cứ chạy qua chạy lại bận rộn không thôi.
Còn đứa nhỏ hai mươi tám tháng kia thoải mái mà hưởng thụ được người ta chăm sóc, yêu thương.
Vậy đó, cái nết thế kia mà đòi nằm trên. Ai độ cơ chứ?
Mà mạnh miệng thế thôi, tương lai Build cũng không có ý định sẽ lật kèo. Bởi vì cậu cảm thấy hiện tại rất tốt, được chăm sóc từ đầu cho tới móng chân cũng chẳng cần động đậy.
Cậu học theo người anh em PTong của mình, nhàn nhã để cho các bé phi công 97 Chiang Mai lái.
Trên mặt lý thuyết thì là lái máy bay, chứ thực tiễn bọn họ vẫn chưa làm đến bước cuối cùng. Bởi vì Build sợ đau, với cái này đương nhiên nhà trai chủ động rồi, cậu lớn hơn tận ba tuổi, đâu thể mất mặt được.
Chẳng lẽ đu trên người hắn đòi mần? Lỡ như bị người ta đè ra ăn sạch sẽ thì làm sao..
Thì khoái chứ sao.. Nghĩ đến thôi là đã thấy hấp dẫn rồi đó.
Build nhanh chóng gạt phăng suy nghĩ tà dâm đó ra khỏi đầu. Nằm nghiêng mình ráo nước nhìn Bible bận rộn với đóng đồ dùng của cả hai mà buồn rầu, người lớn thì có rất nhiều nỗi buồn.
Chẳng hạn như tại sao mỗi lần họ đấu kiếm xong hắn lại không có vẻ gì là muốn làm tới bước cuối. Tuy rằng nói sợ nhưng Build luôn bật sẵn đèn xanh để đó, Bible chỉ cần lái hoạ mi bốc đầu thôi là được rồi. Nhưng hắn không làm vậy, chỉ nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán Build rồi ôm cậu đi ngủ mà thôi.
Nỗi buồn thứ hai, cái phương diện kia.. Hoạ mi to quá, có phần ăn không tiêu.
Mặc dù chỉ mới thưởng thức bằng bắp đùi trong thôi đã cảm thấy thực sự