Song Tính Câu Nhân (Thô Tục)

Chương 27


trước sau


Hàng năm trường trung học Số 2 đều tổ chức chuyến đi mùa hè chia thành từng đợt cho từng khối lớp. Đây là lần đầu Đình Trí được phân bổ vào nhóm giáo viên phụ trách khối 11, quản lý học sinh trên lớp với anh rất dễ nhưng hiện tại phải trông chừng mấy chục thanh thiếu niên ngoài trời như thế này mới thấy mệt thế nào.

Nằm trên giường khách sạn, anh mệt mỏi nhắm mắt lại.

"Ui sao thầy lại ngủ, chơi với em tí đi mà. Em đã cực khồ trốn tụi bạn để qua với thầy đó."

Mắt lại phải mở ra, anh nhìn gương mặt tươi tắn của cậu con trai rồi thở dài.

"Cho thầy nghỉ một chút đi."

Lúc vừa đến thành phố này để làm việc, ngoài giờ dạy trên lớp anh còn được chỉ định hỗ trợ quản lý đội bóng của trường. Ở đó anh gặp được Remy, cậu học sinh khả ái được rất nhiều nam sinh lẫn nữ sinh yêu mến. Tuy nhận được rất nhiều lời tỏ tình nhưng cậu đều không xao động, bởi lẽ cậu chỉ thích quấn lấy thầy quản lí đội bóng của mình.

Dĩ nhiên ban đầu Đình Trí luôn vạch ra giới hạn đối với cậu học sinh này, thế nhưng dần dà anh lại trở nên quen với sự xuất hiện của cậu, có đôi khi sẽ để cậu đến nhà mình ăn ngủ học bài hoặc cho phép cậu vào phòng mình chơi như thế này.

Dù vậy, anh vẫn một mực từ chối mỗi khi cậu tỏ tình.

"Nhưng mà em vẫn rất thích thầy!" Remy tựa vào cửa cười hì hì, luyến tiếc cố nán ít phút trước khi phải rời đi.

"Sao em không thử cùng các bạn đồng trang lứa xem sao, có nhiều người để ý em vậy mà." Đình Trí nhắm mắt bâng quơ nói. Sau đó cũng chỉ có âm thanh cửa nhẹ nhàng đóng lại, vì quá mệt nên anh ngủ thiếp đi lúc nào không hay, cũng chẳng biết sao trong người cứ có chút nghèn nghẹn.

........

"Bây giờ các em có thể tham quan tự do, tuy nhiên đúng ba giờ phải có mặt tại địa điểm này để chúng ta trở về khách sạn nhé!" Sau phần thuyết trình của hướng dẫn viên địa phương, Đình Trí nhắc nhở ngắn gọn với lớp rồi nhìn từng học sinh tản đi dần, cuối cùng chỉ còn một mình đứng ở cửa.

Không biết sao từ trưa đến giờ cứ thấy hơi chộn rộn, anh tặc lưỡi, có lẽ là vì ăn không tiêu mà thôi.

"Thầy Trí sao lại ở đây một mình vậy?" Đúng lúc Đình Trí vừa định kiếm chỗ ngồi thì gặp cậu đồng nghiệp Dakota. "Hay là đi cùng tôi nhé?"

Vì cả hai đều cùng tổ ngoại ngữ và nói chuyện khá hợp nên có thể xem là bạn bè tốt. Hai người đi đến một bể cá thủy sinh lớn được trang trí như một khu rừng cổ tích, Dakota bên cạnh liến thoắng nói rằng bể trông giống với một bộ phim nổi tiếng nhưng dường như chẳng có chữ nào lọt vào tai anh.

Bởi lẽ sự chú ý của anh đã dồn hết vào phía bên kia của bể cá, nơi mà Remy đang trò chuyện vui vẻ với cậu bạn bên cạnh.

Khi ánh mắt của anh và Remy chạm nhau, sự sững sờ trong giây lát nhanh chóng bị cắt ngang khi người đi cùng chủ động kéo tay cậu đi đến nơi khác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Đến tận lúc kết thúc bữa ăn tối, Đình Trí có chút ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên Remy không lén lút nhắn tin hay đến gặp mình nữa. Anh rút điếu thuốc ra, ngậm trong miệng rồi châm lửa. Gió sân thượng thổi làn khói thuốc bay đi mất, chỉ có khói mù trong đầu vẫn còn bám lại. Anh không rõ cảm giác cồn cào này là gì, đáng lẽ mình phải mừng cho cậu nhóc vì đã tìm thấy hạnh phúc mới đúng.

Remy dễ thương từ ngoại hình đến tính cách, nam nữ ai cũng thích cậu. Dĩ nhiên anh cũng thích cậu, nhưng đó đơn thuần chỉ là sự quý mến đầy trong sáng mà anh dành cho cậu học trò của mình. Đình Trí rít một hơi thuốc, nghĩ có lẽ giống như anh trai và em trai đột ngột xa cách nhau nên mình hơi hụt hẫng mà thôi. Vứt xong đầu lọc vừa định trở về phòng thì nghe tiếng trò chuyện ở bên kia bờ tường. Có vẻ là vài ba nam sinh tụ tập với nhau, anh cũng không muốn quấy rầy bọn nhóc nên nhẹ nhàng bước đi.

"Uầy cái phòng trống trơn mà mày xem làm gì đấy?"

"Quên kể tụi bây nghe, đại ca tính xơi thằng Remy nên gắn camera cho tụi mình xem sex trực tiếp đấy, thích không?"

Bước chân dừng lại, Đình Trí siết chặt bàn tay như không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy là thật.

"Ha ha ha, hèn gì hôm qua ổng nhờ tao mua hộ thuốc mê, ra là nhắm tới cục cưng toàn trường."

"Remy coi vậy chứ dáng ngọt nước vãi, ngày thường bày đặt chảnh chó nên đại ca mới gắn cam sau này đe dọa nó, sau này bắt nó làm c- PHỤT- ARGHH!!"

Chiếc điện thoại văng ra xa với màn hình vỡ nát còn đám nam sinh lũ lượt ngã lăn ra sau khi bị tấn công bất ngờ bởi một băng ghế dài. Một đứa cố mở mắt xem chuyện gì đang xảy ra thì đã bị kẻ tấn công tóm lấy với vẻ mặt như sắp giết người.

"CON MẸ MÀY THẰNG CHÓ ĐÓ Ở ĐÂU???"

........

"Không, dừng lại... Buông tôi ra..." Remy dùng sức lực ít ỏi còn lại để chống cự kẻ đang đè mình trên giường.

Cả người cậu đều nóng ran một cách khó chịu, tay chân đều mềm nhũn cả ra, thầm rủa không biết tên chiết tiệt này chuốc mình thứ thuốc quái quỷ gì khiến thần trí cậu nửa mê nửa tỉnh, từ trong ra ngoài đều khó chịu nhưng lại chẳng thể nào phản kháng nổi. Cảm thấy thể xác lẫn tinh thần mình đang suy yếu dần đi, biết rằng mình không thể làm gì được nữa, nước mắt cứ vậy mà ứa ra. Kẻ cưỡng ép được đà nhanh chóng vừa cởi áo vừa hôn lên cổ cậu. Cậu không muốn tên khốn này, cậu chỉ muốn người đó.

"Thầy Trí, cứu em..."

Trong đôi mắt đẫm lệ, bất giác mọi thứ đều mờ ảo, Remy chỉ nghe thoáng bên tai một tiếng động lớn, sau đó giống như tảng đá trên người nhanh chóng được gỡ đi mất. Cậu mơ hồ không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy trước mắt cứ vậy mà tối sầm đi.

........

"Hơ...!"

Cậu học trò giật mình tỉnh dậy, dù đã thanh tỉnh hơn nhiều nhưng trong đầu cậu vẫn còn mù mờ không biết chuyện vừa xảy ra là mơ hay thật. Quần áo trên người vẫn còn nguyên, còn căn phòng này... nhìn qua là biết ngay phòng của Đình Trí. Cái vali xấu mù đó chắc chắn là của người ấy chứ không ai khác.

Cạch.

Nhìn về hướng cửa, người mà cậu đang nghĩ tới vừa xuất hiện ngay trước mặt. Cậu có chút bối rối vì sợ mình lại làm phiền người ấy cho dù người ấy đã thẳng thừng từ chối.

"Em... thầy... em lại phiền thầy nữa-"

Câu nói liền bị cắt ngang khi Đình Trí ôm lấy cậu. Remy vừa bất ngờ lại hoang mang, không để cậu kịp phản ứng anh đã cất lời, trong giọng nói ngập tràn sự xúc động, giống như anh không thể nào giữ được bình tĩnh nữa.

"Không! Anh xin lỗi, anh thích em. Không muốn bất kỳ ai đụng vào em hết!"

"H-hả???"

Remy cảm thấy chấn động kinh hoàng. Nghe bên tai văng vẳng tiếng sấm chớp đì đùng, tin tức gây sốc đến quá bất ngờ khiến não bộ của cậu xử lí không kịp, mới sáng nay rõ ràng anh còn bảo cậu thích người khác đi, vậy mà giờ lại như vậy.

"T-thầy... thầy..."

"Anh bị ngu mới không nhận ra là anh thích em. Remy, em có còn thích anh không?" Đình Trí để cậu đối mặt với mình, khi đã cho tên học sinh đốn mạt kia một trận bầm dập và nhìn cậu ở trên giường, anh mới hiểu ra rằng sở dĩ mình đến không phải chỉ vì giúp đỡ một học sinh đang bị hại mà còn vì bản thân thật sự có tình cảm đặc biệt với cậu. Nghĩ đến việc có người có ý đồ xấu với cậu làm anh không thể ngừng tay được, nếu lúc đó không được tia lý trí mỏng manh kéo lại, có lẽ năm sau sẽ là ngày giỗ của học sinh kia thật.

"Em..." Remy bối rối mặt đỏ bừng, trước đây cậu luôn là người tỏ tình với anh, dù bị từ chối bao lần nhưng vẫn luôn cười hì hì thua keo này ta bày keo khác. Cậu đặt ra giới hạn là đến lần thứ 30 thì sẽ từ bỏ, nhưng ngay khi mình vừa quyết định thì người ấy lại ôm chặt lấy mình và nói rằng thích cậu. "Em thích thầy."

Đình Trí chỉ cần biết vậy là đủ. Anh chạm lấy gương mặt non mịn, nhẹ nhàng tiến tới hôn lên môi cậu.

Môi chạm môi cùng người mình thích khiến cả hai run nhẹ người, dần dà khi đã quen với vị ngọt cùng hơi ấm của đối phương, không cần ai phải lên tiếng ai nấy cũng đều chủ động sát lại gần hơn để cái hôn càng sâu hơn nữa. Đến khi thỏa mãn tạm ngưng, Đình Trí dịu dàng đặt Remy xuống nệm, chợt thấy hôm nay em ấy còn đáng yêu hơn mọi ngày.

"Th-thầy..." Gương mặt Remy ửng hồng, ngày thường lúc nào trông cậu cũng tươi sáng hoạt bát như chú sóc, thế nhưng giờ lại bày ra bộ dáng vừa ngây ngô lại vừa quyến rũ khiến Đình Trí phải chửi thề trong lòng, cái này nhất định không bao giờ được cho người khác thấy.

Anh cắn nhẹ lên môi cậu một cái.

"Đừng gọi vậy nữa, bây giờ anh đã là người yêu của em rồi."


........

"Ưm... " Remy mím môi ngăn tiếng rên khẽ khi hai vú bị người đàn ông lớn hơn cậu sáu tuổi bú mút chùn chụt. Vú cậu trời sinh vừa tay vừa miệng, Đình Trí chôn mặt trong mùi hương da thịt cật lực vừa bú vừa bóp không ngừng, đến khi chủ nhân cặp vú chịu không nổi kích thích phải cắt ngang.

Cậu đẩy người đàn ông nằm xuống còn mình quỳ ngược đưa cái mông tròn về phía anh, tay gấp gáp mở khóa quần jean. "Đừng quá tập trung vào vú của em chứ, em cũng muốn chăm sóc cho anh mà."

"Ahhh... ôi trời..."

Remy nhìn thấy vật to dài núp dưới lớp quần lót liền lôi ra hút độc khiến Đình Trí phải nhíu mày thốt lên. Vì công việc bận rộn nên mấy tháng nay anh còn không có hứng để thủ dâm chứ đừng nói đến quan hệ. Cũng đã có lúc anh nghĩ mình bị lãnh cảm mất rồi thế nhưng thời điểm này, được người yêu dâm đãng bú cặc khiến bản năng tình dục của anh hừng hực trở lại. Đình Trí nắm lấy lưng quần thề dục của cậu kéo mạnh xuống tận đầu gối, lộ ra hai cánh mông căng mịn cùng vùng kín đầy mê người.

Remy vốn có làn da rám nắng căng bóng khỏe mạnh, nhưng vùng da mông và ngực cậu lại có màu sáng hơn. Nhớ lại lúc trước cậu thường đi bơi cùng mấy người bạn trong đội bóng làm anh sôi sục cả người, cơn ghen bất chợt tuôn trào khiến anh sỗ sàng nắm lấy mông cậu dí sát vào mặt mình, cái lưỡi thiện nghệ bắt đầu xông trận.

"Ummmm." Bị liếm lồn bất chợt khiến Remy

giật mình bởi cảm giác nhột ngứa lại ươn ướt, phản xạ cơ thể muốn kêu lên nhưng vì ngậm con cặc sâu trong họng nên không thể.

Đình Trí như bước vào bữa tiệc ẩm thực chỉ dành riêng cho mình, anh hít hà mùi hương quyến rũ rồi tham lam ngấu nghiến con bào ngư múp thịt trước mặt mình như thể đã bị bỏ đói mấy năm trời. Đến khi tạm thỏa mãn với món bào ngư rồi thì cây xúc xích mini hồng hào phía trước liền trở thành mục tiêu lên dĩa.

Remy không thể tập trung bú cặc được nữa khi cái lưỡi tinh nghịch cứ vét máng khe lồn sùn sụt. Đầu lưỡi đảo hột le làm lồn cậu giật tê tê, cơ thể tự động nâng mông lên tránh né cái lưỡi chết lồn đó nhưng xui xẻo thay lại bị hắn dùng tay đè hai cánh mông xuống, đưa lồn để mình bú liếm thỏa thích.

"Em ngậm vào tiếp đi chứ, sao lại ngừng như vậy." Thân dưới không còn cảm nhận được cảm giác ấm nóng nữa, Đình Trí bình tĩnh nhắc nhở. Mặt mũi anh chôn sâu giữa háng Remy nên khi nói chuyện hơi thở cứ vậy phả vào khe lồn khiến cậu khẽ run lên.

"Đừng có vừa làm vừa nói chứ!!" Remy đỏ mặt lên tiếng. Cậu quay trở lại liếm láp cây xúc xích chất lượng của anh, từ lỗ sáo đến hai hòn dái đều được vuốt ve âu yếm sạch sẽ sau đó mới bắt đầu ngậm vào trong. Lần này cậu cố tình nuốt vào thật sâu như trả đũa lại, Đình Trí biết ý nên ăn lồn càng mạnh bạo. Hai người không ai chịu thua ai, đều ra sức phục vụ thứ ở giữa hai chân người yêu đầy nhiệt tình đến khi đạt cao trào.

Remy thở dốc sau khi triều xuy với cái miệng đầy tinh dịch đậm đặc. Không riêng gì Đình Trí, đã rất lâu rồi cậu không có quan hệ nên khi được nếm lại vị tinh trùng tanh mặn nhẹ, đặc biệt là của người mình thích khiến cậu hạnh phúc vô cùng.

"Anh- Aah!!" Remy còn chưa nói được nửa câu thì đã bị nâng lên đẩy ngã xuống nệm. Cậu oán giận xù lông "Nè! Sao anh thô lỗ quá----- vậy....."

Trước mặt cậu là một vị hung thần đang phừng phực trong lửa, hắn lột nốt những mớ vải còn lại trên người cả hai rồi xé bao cao su đeo vào cây gậy như ý sừng sững giữa trời của mình. Remy khẽ nuốt nước bọt, trong giây lát cậu mơ hồ không biết đây có phải thầy Đình Trí mà mình biết hay không.

Đình Trí ở trường lúc nào cũng kín đáo nghiêm chỉnh lịch sự, còn Đình Trí ở đây thì...

"Dạng háng ra nữa đi em. Anh muốn đụ cái lồn của em."

Với ánh nhìn như muốn thiêu cháy cậu, Remy muốn từ chối sự thật hai người là một.

"Em dễ thương quá." Đình Trí hôn lên má Remy khiến cậu đỏ mặt.

Những nơi được anh chạm vào làm cậu cảm thấy nóng hôi hổi, rõ ràng là người có kinh nghiệm nhưng anh làm tim cậu đập loạn nhịp như thể đây là lần đầu của mình.

Mười ngón tay đan chặt vào nhau, thứ cương cứng giữa háng anh cũng dính chặt bên trong cửa mình cậu. Theo mỗi lần ra vào, eo của Remy cũng tự động nâng lên để nuốt trọn con cặc cho riêng mình.

"Ah... a... ư hưm... anh cứng quá..."

Tay Remy bám víu trên bờ vai Đình Trí, mỗi lần quy đầu đỉnh vào cái lỗ nhỏ trong lồn lại khiến cậu nấc lên một tiếng. Mỗi lần như vậy bản năng lại siết chặt con cặc, vách thịt co rút bao bọc lấy cặc như không muốn nó phải rời đi. Bên trong nóng hầm hập, Đình Trí thầm cảm ơn Dakota đã cho mình chiếc bao cao su đầy chất lượng với chất siêu mỏng, dù cách một lớp vẫn sướng như đang chơi trần.

"Em bóp anh chặt quá. Ôi sướng quá em yêu, lồn em vừa mềm xốp vừa nhiều nước, em xem ư ha. Trời ơi anh sẽ bị em hút mất cả linh hồn."

Đình Trí dần mất đi lý trí thường ngày, anh chỉ cần biết đây là giống cái của mình và để bản năng nguyên thủy chiếm quyền. Khoảng thời gian khi hai người thuộc về nhau cùng hòa lại thành một chính là lúc hạnh phúc nhất.

"Uwahh sướng lồn quá đi~ nữa đi anh ơi đụ em mạnh nữa ah ưm... Ôi sướng chết mất... aah~"

"Đĩ nhỏ dâm loàng của anh, ah, xem cái lồn em đang bú cặc ừng ực kìa.. Ư a..."

Người đàn ông lớn hơn cày cuốc hùng hục trong cái lồn cậu trai trẻ, ở bên trong cậu cho anh khoái cảm đặc biệt mà xưa giờ anh chưa từng trải qua. Chỉ biết mỗi lúc càng ra sức đụ mạnh hơn, nắc nhanh hơn, nhìn người bên dưới càng kêu la rên rỉ anh càng nứng, muốn dính vào cậu vĩnh viễn để không một ai dám mơ tưởng đến nữa.

Ngôi sao của đội bóng, tình nhân trong mộng của cả trường, các nữ sinh mà thấy cảnh Remy Reid banh lồn rên như đĩ ở dưới thân thầy Trí chắc chắn sẽ phải khóc thét.

Đình Trí si mê ngắm nhìn cậu trong khi hông vẫn chăm chỉ hoạt động như máy dập. Không biết là vì cái gì mà ngay cả mồ hôi của Remy anh cũng thấy đẹp. Anh gần như bị điên rồi, ở bên trong Remy quá tuyệt vời, âm đạo của cậu như thể được tạo ra dành cho anh, mọi thứ khít với nhau một cách hoàn hảo. Kết hợp sự mềm mại ướt át của cơ thể Remy và lực ma sát nóng bỏng anh tạo ra, Đình Trí thề cho dù trời sắp sập đi nữa anh chỉ muốn đút cặc vào trong cái lồn cực phẩm và bú cặp vú căng nẩy này mặc kệ thế giới.

"Trơn ướt thật em yêu. Hưm... urghhh anh sẽ ra mất anh ra mất uuuhh."

Nhận thấy Đình Trí đang dần tăng tốc, Remy chỉ có thể trợn mắt đón nhận dòng khoái cảm đang ùn ùn kéo tới. Cậu còn không thể nói một câu hoàn chỉnh, những gì cậu có thể thốt ra thành lời không có gì ngoài những âm thanh ngẫu nhiên ưm ưm a a.

"Emmm.... oohh ahhh... e- em... anh... hưahh ưm....."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Ôi không anh ra đây anh chuẩn bị ra... nóng quá em yêu em thật tuyệt anh- Arghhhh!"

"Hư~mmmmmm....."

Trong giây lát đầu óc của Đình Trí trở nên trống rỗng, anh đã thật sự nghĩ rằng mình đến thiên đường rồi. Đó là trạng thái sung sướng nhất mà anh từng trải qua trong chuyện tình dục. Mặc dù đã lâu không quan hệ nên lần này ra hơi nhanh, anh vẫn thấy thỏa mãn vô cùng, có lẽ đó là vì cùng với người mình yêu. Khi Remy lên đỉnh và phun trào dâm thủy, bên trong cậu kẹp chặt lấy anh không buông, dâm thủy như suối khiến Đình Trí tưởng như đang đắm mình trong dòng nước ấm áp.

"Remy."

"Sao vậy anh yêu?" Remy thở dốc bởi trận làm tình vừa rồi quá tuyệt. Nhất là khi cùng với người cậu yêu bấy lâu.

"Bây giờ anh cảm thấy vô cùng tội lỗi."

Đình Trí có chút hoảng loạn nhẹ. Chỉ vì bùng nổ tình cảm và cơn ghen bộc phát mà anh đã đánh mất lý trí để rồi đè học sinh - giờ đã là người yêu - nhưng vẫn là học sinh của mình lên giường mà đụ văng nước tung tóe. Ngay cả bao cao su chứa đầy tinh dịch còn chưa kịp lột ra.

"Ôi thôi đi nào!" Remy đẩy anh nằm xuống đảo ngược vị trí của hai người. "Chịch thì sao chứ. Đằng nào mình cũng sẽ làm thôi mà~"

Cậu cẩn thận lột bao cao su ra khỏi cặc anh, thắt nút rồi ném một cách đầy chuẩn xác vào sọt rác ở góc phòng. Remy nằm trên ngực Đình Trí, mùi tình dục vương vấn khiến anh không thể tập trung suy nghĩ được, cái đùi mịn màng của cậu theo đà cọ cọ lên da thịt anh, ý đồ rất rõ ràng. "Hay là anh hổng muốn làm em?"

"....."

"Không! Làm chứ! Hiệp hai tới liền!"

Cuối cùng, Đình Trí quyết định mặc kệ tội lỗi và tiếp tục đụ em người yêu của mình.

........

Ba tháng sau.

Gần đây Đình Trí luôn thấy bồn chồn lo lắng, thường xuyên gặp chuyện xui rủi, Remy tất nhiên không thể không để ý. Ngay cả hôm nay cậu vất vả trốn nhà sang ngủ lại qua đêm mà trông anh vẫn thấp thỏm khiến cậu bực mình.

"Mấy nay anh bị sao vậy? Lúc nào cũng lo ra hết."

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Remy, anh biết mình không giấu nổi nữa.

"Anh bị đe dọa bởi một đống thư nặc danh. Xe của anh cách vài ba hôm lại bị xì bánh, tài khoản SNS thường xuyên có người cố đăng nhập, giáo án liên tục bị xóa, còn hàng đống chuyện nữa, anh nghĩ có lẽ anh bị ám rồi!"

"....."

"Ôi không..."

Remy bỗng xanh mặt làm Đình Trí khó hiểu. Lần này lại tới lượt anh gặn hỏi cậu.

"Thì-thì... Em từng hẹn hò với ba người và bọn họ đều bị ám ảnh với em luôn cố không để em hẹn hò với ai khác và còn có một nhóm nữ sinh cuồng em thái quá không muốn ai quá thân mật với em bình thường họ biết em thích anh nhưng không làm gì vì nghĩ anh không thích em cho nên em vẫn độc thân lần nọ em lỡ đăng hình quà anh tặng bị họ truy hỏi thấy phiền quá nên lỡ khai rằng em đang hẹn hò với anh có lẽ vậy nên- Ơ ơm... chắc vậy nên... ờ là........."

"....."

"Ôi không..."

______________________

Sau ba tháng úng chữ giờ tui mới viết xong 1 chap ( ;∀;) còn 2 chap chủ đề trường học nữa hiuhiu



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện