“Ha! Đúng thế, chúng tôi làm sao so sánh được với cặp tra nam tiện nữ các người?” Một giọng nói đầy mạnh mẽ cùng với tiếng bước chân đang từ từ đến gần vang lên, đáp trả lại lời khiêu khích của Lục Tư Minh với Tịch Cảnh Dương.
Lục Tư Minh phẫn nộ liền xoay người để xem là ai to gan không sợ chết như thế, dám chọc vào đại thiếu gia nhà họ Lục như anh.
Thế nhưng, khoảng khắc nhìn thấy cô gái đang chậm rãi tiến đến, anh ta đã ngây người tại chỗ.
Dáng người mảnh khảnh, vòng eo con kiến, ngũ quan sắc sảo, môi đỏ mi cong và đặc biệt mái tóc màu bạch kim nổi bật càng làm tôn lên vẻ cao quý cho cô gái.
Lục Tư Minh không tin vào mắt mình nữa, trên đời này thật sự có tiên nữ sao? Không đúng, dáng vẻ của cô gái này không chỉ đơn thuần là xinh đẹp, mà còn là phong thái cao quý như có sẵn trong sương tủy của mình.
Nhìn thấy Lục Tư Minh nhìn chằm chằm về phía của Kỷ Thần Hi rồi ngẩn người, Mộ Nguyệt Vũ liền tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, sau đó lay lay cánh tay của anh ta.
“A Minh…”
Tiếng gọi của Mộ Nguyệt Vũ đã kéo Lục Tư Minh còn đang thơ thẩn trên mây mà trở về với thực tại.
“Hả? Sao thế?”
Còn Tịch Cảnh Dương, trông thấy người đàn ông khác đang dán mắt về phía bạn gái của mình, sắc mặt anh cũng bắt đầu trở nên âm trầm.
Cũng may, thời gian quen biết với Kỷ Thần Hi đủ lâu, cô đã giúp anh giữ bình tĩnh trong những trường hợp như vậy.
Dù sao ngoại hình của cô xuất sắc như thế, rất dễ thu hút ánh nhìn từ người khác mỗi khi đi chung với anh.
Chứ nếu không, anh đã tiễn tên họ Lục đó đi xa từ khoảng khắc hắn dám nhìn cô rồi.
Nhưng nếu Kỷ Thần Hi biết được suy nghĩ này của anh, chắc chắn cô sẽ khóc thét ngay.
Vì ngoại hình của anh cũng chẳng kém cạnh gì cô cả, cứ mỗi lần hai người đi cạnh nhau đều khiến người khác phải kinh ngạc mà ngước nhìn.
Tịch Cảnh Dương tiến đến cạnh cô gái của mình rồi đưa tay xoa nhẹ đầu cô:“Gọi điện xong rồi sao?”
Kỷ Thần Hi liền mỉm cười gật đầu:“Hơn bốn giờ nữa cậu ấy sẽ đến đây.”
Tịch Cảnh Dương cũng yên tâm được phần nào liền đáp:“Ừm, vậy thì tốt.”
Nhìn cử chỉ thân mật của hai người, Lục Tư Minh liền nhỏ giọng để hỏi Mộ Nguyệt Vũ:“Cô ta là ai thế?”
Mộ Nguyệt Vũ đang thầm mắng Kỷ Thần Hi là hồ ly tinh cũng cố gắng bình tĩnh mà trả lời:“A Minh, anh sao vậy, cô ấy là Tiểu Vi đấy.”
Lục Tư Minh liền giật mình rồi nhìn về phía của Kỷ Thần Hi.
Đây chính là con ả xấu xí mà anh ta từ hôn sao? Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!
Khoé môi của Kỷ Thần Hi khẽ nhếch lên, cô đẩy nhẹ Tịch Cảnh Dương sang một