Mộ Vu nghi ngờ nhìn về phía sấp tài liệu, vài giây sau ông ta liền giật nó từ tay của Tịch Cảnh Dương.
Kỷ Thần Hi nheo mắt nhìn anh đầy khó hiểu, nhưng anh chỉ khẽ nắm lấy tay cô mà không nói thêm bắt cứ điều gì nữa.
Một phút, hai phút rồi gần mười phút trôi qua, mọi thứ lại rơi vào im lặng.
Chỉ nghe thấy tiếng không ngừng lập xem tài của Mộ Vu.
Đặc biệt, sắc mặt ông ta cũng đã thay đổi, từ tức giận chuyển sang kinh ngạc và cuối cùng là hoảng sợ.
Mẹ con Mộ Nguyệt Vũ cùng với Lục Tư Minh cũng có chút tò mò nên muốn đến gần xem thử thì chỉ nghe Mộ Vu hét lên thật lớn.
"Đứng yên đó!"
Ba người họ giật mình mà dừng bước, còn Mộ Vu thì tay chân run rẩy, cố gắng nắm chặt sấp tài liệu trong tay, không tin nổi mà nhìn về phía của hai người đối diện.
"Cậu...cậu...rốt cuộc là ai?"
Tịch Cảnh Dương nhận lấy bản thoả thuận đồng ý phẫu thuật từ tay Mục Hành, rồi đưa về hướng của ông ta.
"Tôi là ai, ông không cần phải biết.
Hiện tại, có thể ký rồi chứ?"
Trên trán của Mộ Vu dần xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh, rồi trước con mắt kinh ngạc của mẹ con Mộ Nguyệt Vũ và Lục Tư Minh, nhận lấy bản thoả thuận rồi ký tên.
Ngay sau đó, Mộ Nguyệt Vũ liền chạy đến kéo tay ngăn cản ông ta:"Cha! Cha làm gì vậy! Sao lại ký tên? Cha muốn để cô ta hại chết Ông Nội sao?"
Thời Thị cũng nhanh chóng tiến đến ngăn cản, tuy bà ta cũng mong ông già kia mau chết sớm, đặc biệt chết trong tay người của con tiện nhận kia.
Vì thế bà ta đương nhiên không thật lòng muốn cản, chẳng qua là thêm dầu vào lửa, đùn đẩy toàn bộ trách nhiệm lên đầu của Mộ Nhược Vi.
"Lão Mộ, ông phải suy nghĩ thật kỹ! Rõ ràng con bé Mộ Nhược Vi tìm về một thằng nhóc trông còn nhỏ tuổi hơn cả Tiểu Vũ, làm sao có thể làm phẫu thuật cho Ba được? Nó rõ ràng là muốn hại chết Ba mà!"
Nhưng đổi lại là thái độ đầy tức giận của Mộ Vu:"Hai người im miệng cho tôi! Các người có biết cậu thiếu niên đó là ai không? Cậu ta chính là bác sĩ riêng của thái tử gia Nước R, chính là thần y mệnh danh God Doctor của R Quốc đấy!"
Lởi nói của Mộ Vu vừa vang lên, thì không chỉ mẹ con Mộ Nguyệt Vũ mà tất cả mọi người ở đó trừ mấy người đã sớm biết từ trước như Kỷ Thần Hi, Tịch Cảnh Dương, Mục Hành và Evan, thì dường như tất cả đều chết lặng.
Các lão bác sĩ vài phút trước còn coi thường Evan, thì giờ đây bọn họ cảm thấy hối hận đến muốn chết đi cho rồi.
Trong giới có bọn họ, làm gì có ai chưa từng nghe đến danh "Bác Sĩ Tử Thần" của Phó Tuần và "God Doctor" với thân phận bí ẩn cơ chứ?
Chỉ cần có thể