"Nói xấu gì ta đấy?" Người đàn ông với mái tóc ngắn hai màu trắng đen có chút rối cùng gương mặt có chút mệt mỏi, đẩy cửa bước vào bất cần lên tiếng.
Kỷ Hàn Phi khẽ cau mày, anh cảm thấy bản thân không thể nào nhìn thấu được người đàn ông trước mặt.
Trước khi anh đồng ý làm đệ tử của ông ta và sau khi đó, ông ta dường như thay đổi hoàn toàn tính cách của mình, trở nên vô cùng đáng ghét!
"Chúng cháu không có, chú nghĩ nhiều rồi."
"Gia...Sư Phụ, Hàn Ca Ca không có nói xấu người đâu." Cô bé cạnh đó cũng lên tiếng để giải thích.
Asclepius nhướng mày:"Evan, đến con cũng muốn hùa theo hai nhóc con đó bắt nạt ta sao?"
Cô bé nghe vậy nét mặt có chút hoảng hốt mà lắc đầu lia lịa:"Sư Phụ con không có mà! Ca Ca và Tỷ Tỷ thật sự không có nói xấu người đâu!"
"Ồ vậy sao?" Asclepius đưa mắt nhìn sang hai đứa trẻ cạnh đó, sau đó vẻ mặt buồn bả nhìn về phía Evan mà than thở.
"Haizzz, Evan à, Sư Phụ thật sự khổ quá mà! Chẳng biết bao giờ mới được uống tách trà do Sư Huynh, Sư Tỷ con rót cho nữa..."
Evan ngơ ngác:"Sư Phụ không cần lo, đợi đến lúc Thần Tỷ khỏi hẳn là sẽ có ngay thôi!"
"..."
Kỷ Hàn Phi:"..."
Asclepius lại nói tiếp:"Ha! Thần Tỷ của con như vậy còn chưa khoẻ hẳn nữa sao? Ta cảm thấy con bé bây giờ có đánh nhau với cá sấu đen Caiman trong rừng cũng có thể trên cơ nữa đấy!"
"Anh...anh có chắc ông ta là ân nhân cứu mạng của chúng ta không?" Cô cố kìm nén cơn tức giận mà lên tiếng hỏi.
Thái độ của Kỷ Hàn Phi cũng không khá hơn cô là mấy, nhưng anh lại lựa chọn im lặng.
Sau một lúc anh đứng dậy, tiến đến bàn trà cạnh đó rót một tách trà nóng.
Kỷ Hàn Phi dùng hai bàn tay cầm lấy tách trà bằng gỗ trên bàn, nhẹ nhàng bưng đến chỗ của Asclepius và không đợi mọi người kịp phản ứng, anh quỳ hai chân xuống đất dâng trà lên.
"Kỷ Hàn Phi...Gwyneth Paltrow Drake, con trai cả của Thất Hoàng Tử R Quốc, xin dâng trà cho Sư Phụ!"
"Anh..." Cô không tin được những gì đang diễn ra trước mắt mình, người anh trai với tính cách cao ngạo của mình lại đang quỳ gối cúi đầu trước người đàn ông kì lạ kia.
Còn Asclepius cũng có chút ngạc nhiên, tuy vậy ông ta liền bật cười lớn tiếng sau đó vui vẻ nhận lấy tách trà từ tay của Kỷ Hàn Phi mà sảng khoái uống cạn và cũng không quên liếc nhìn về phía cô.
"Tiểu Công Chúa, ta đợi chén trà từ nhóc đấy!"
Gương mặt cô liền cau có khó chịu:"Ông nằm mơ..."
"Thần Hy, không được hỗn xược!" Kỷ Hàn Phi lớn tiếng trách mắng cô.
Đây là lần đầu tiên anh lớn tiếng với cô, đã vậy còn vì một người xa lạ mà quát