[Nhân viên chăm chỉ nhất:...!]
[Tôi bị ông chủ làm cho lạnh chít:...!]
[Tôi ở cùng tầng với tảng băng hắc ám:...!]
[Giám đốc sợ lạnh:...!]
[Tôi là người phát lương cho các bạn:...!]
[Toàn thể người trong group chat:...!]
Sau khi cho một quả boom vào group chat dành cho nhân viên, Mục Hành hài lòng đặt điện thoại xuống rồi đi đón hai vị tổ tông của anh ta.
Cùng lúc đó ở dưới đại sảnh, Tịch Cảnh Dương vẫn đang nắm lấy tay Kỷ Thần Hi, kéo cô đến trước cửa thang máy được làm bằng thủy tinh.
Thang máy này có hình dạng hình oval, với tường bên trong được làm bằng kính trong suốt, tạo ra một không gian rộng rãi và thoáng đãng.
Đương nhiên với chất liệu thủy tinh trong suốt thì khi di chuyển lên xuống, người bên trong có thể chiêm ngưỡng toàn cảnh của tòa nhà hoặc các phong cảnh xung quanh thông qua tường kính trong suốt.
Tuy nhiên Kỷ Thần Hi vẫn trong thấy 8 chiếc thang máy làm bằng inox với hình dạng hình hộp chữ nhật cách đó không xa liền lấy làm tò mò.
"Bảo Bảo, tuy quy mô công ty không nhỏ, cho nên có nhiều thang máy cũng không gì lạ, nhưng sao thiết kế lại khác nhau như thế?"
Tịch Cảnh Dương cũng liếc mắt sang hướng cô vừa nhìn một cái rồi đáp:"Bình thường tránh phải xếp hàng nên nhân viên quản lý cấp cao sẽ có thang máy riêng."
"Ồ vậy sao? Vậy em không phải nhân viên quản lý cấp cao cũng có thể đi thang máy này à?"
Tịch Cảnh Dương khẽ mỉm cười:"Ai nói em không phải? Em quản lý cuộc đời anh, vậy chẳng phải là còn hơn quản lý cấp cao rồi sao?"
Một vị giám đốc tầng ba mươi nào đó sau khi nhìn thấy ông chủ đang đi cùng một cô gái, còn đọc được tin nhắn xác nhận của vị kia bên cạnh ông chủ thì định liều mạng tiến đến thăm dò thân phận của cô gái kia, nhưng vô tình nghe thấy câu vừa rồi của đại boss.
"..."
Tịch Cảnh Dương cũng nhìn thấy ông ta đang tiến lại gần và muốn hỏi gì đó.
Anh cũng nhân lúc thang máy chưa xuống mà vu vô hỏi:"Giám đốc Sở, anh có việc gì sao?"
Vì Kỷ Thần Hi đang ngay bên cạnh, nên anh vẫn dùng thái độ bình thường đối với cô mà hỏi vị giám đốc kia.
Thế nhưng trước mắt của vị giám đốc Sở nọ, thì chẳng khác nào ma quỷ đang thu nanh vuốt lại chuẩn bị cào ông ta một phát thấu xương.
Kỷ Thần Hi trên gương mặt vẫn còn đeo khẩu trang quay sang.
Cùng với đôi mắt sáng lấp lánh và đẹp đến ngỡ ngàng.
Mái tóc màu trắng bạch kim của cô rực rỡ như đang phát sáng.
Đặc biệt dáng người thon gọn và thanh thoát vô cùng thu hút ánh nhìn của người khác.
Khi nhìn thấy rõ thân ảnh của cô, dường như vị giám đốc kia đã không còn quan tâm đến ác ma bên cạnh cô nữa.
Ông ta đang dần đắm chìm trong dung mạo nữa kín nữa hở của cô gái.
Đương nhiên Tịch Cảnh