Phòng thẩm vấn của cục cảnh sát thành phố tràn đầy ánh đèn sáng chói, tạo ra một không gian khép kín và căng thẳng.
Kỷ Thần Hi cảm nhận sự áp bức trong không khí khi cánh cửa mạnh mẽ được mở ra và cô bước vào phòng thẩm vấn.
Cô ngồi trước bàn, bình thản nhìn các nhân viên cảnh sát trong phòng.
Người đàn ông trung niên, trang phục gọn gàng và một người đàn ông khác trong có vẻ trẻ tuổi hơn, cùng bước vào phòng thẩm vấn.
Trong đó, người đàn ông trung niên đeo kính mắt và giữ vẻ mặt nghiêm túc, tỏ ra là một người có uy tín và kinh nghiệm.
Tuy nhiên, ánh mắt của ông ta lướt qua Kỷ Thần Hi tràn đầy sự phán xét.
"Chào, tôi là phó cục trưởng ở đây Vương Quân.
Chúng tôi có một số câu hỏi cần phải được làm rõ với cô.
Xin cô hãy trả lời thật lòng và cung cấp thông tin chính xác!" Vương Quân nói với giọng điềm tĩnh và chuyên nghiệp.
Kỷ Thần Hi bắt chéo hai chân, nhẹ nhàng cười và nhìn thẳng vào mắt Vương Quân:"Tất nhiên rồi, hợp tác với cảnh sát là nghĩa vụ của mọi công dân mà."
Vương Quân chợt ngạc nhiên trước thái độ tự tin của Kỷ Thần Hi.
Sau đó nghiêm mặt bắt đầu tiến hành tra hỏi.
"Tốt, chúng ta sẽ bắt đầu từ thông tin cá nhân của cô trước.
Theo như chứng cớ chúng tôi có được, cô không phải là Mộ Nhược Vi, thân phận cô đang dùng hiện tại là giả, hãy cho chúng tôi biết thông tin thật của cô."
Kỷ Thần Hi hơi nhếch môi:"Các anh muốn biết điều gì?"
Vương Quân ngẩng đầu nhìn cô sau đó tiếp tục hỏi:"Họ tên, tuổi tác, nghề nghiệp, quê quán."
Kỷ Thần Hi khẽ ồ lên một tiếng sau đó cũng vui vẻ trả lời:"Kỷ Thần Hi, hai mươi ba, IT, Nước R."
Chiếc bút đang ghi lại lời khai của cô từ trong tay Vương Quân thoáng dừng lại:"Cô là người R Quốc? Cô đùa tôi sao? Người Nước R nhưng tên Nước Z?"
Sau đó ông ta chỉ vào hàng chữ lớn màu đỏ trên tấm kính hai chiều gần đó lớn tiếng cảnh cáo:"Cô nhìn thấy hàng chữ đó chứ? Có biết đọc tiếng Nước Z không? Thú nhận từ nhẹ, cự cãi từ nghiêm!"
Trước thái độ gắt gỏng của tên phó cục trưởng, Kỷ Thần Hi vẫn giữ thái độ điềm tĩnh đến đáng sợ:"Tôi là con lai không được sao? Từ nhỏ tôi đã theo họ mẹ thế là phạm pháp?"
Vương Quân nhíu mày:"Vậy tên ở Nước R của cô là gì?"
Tội phạm nước ngoài quả thực có chút khó khăn trong quá trình điều tra và định tội.
Trái với thái độ khó chịu của hai viên cảnh sát trước mặt, Kỷ Thần Hi nhẹ nhàng đặt một tay lên bàn làm động tác gõ phím vừa nói:"Muốn biết tên của tôi ở R Quốc, phải xem các ông đã được Đại sứ quán của Nước R cho phép chưa đã."
Nghe cô nói câu này Vương Quân không nhịn được mà cười đầy mỉa mai:"Từ