Kỷ Thần Hi nhìn vào những vết tích trên người anh, gương mặt chẳng thay đổi biểu cảm gì mà bước vào thang máy, sau đó nhấn tầng hai mươi, nơi lão bác sĩ già ban nãy làm việc.
Vị bác sĩ nào đó chuẩn bị tan ca về nhà ăn cơm với vợ thì bỗng nhiên hắc xì một cái.
Ông xoa xoa cánh mũi thầm oán trách Phó Tuần.
Cớ sao hai vị khách quý của bệnh viện thường xuyên ghé thăm như thế, mà anh ta không ở lại tiếp đoán, lại theo chân mấy lão già của bệnh viện Thủ Đô, đến Nước Q hỗ trợ y tế.
Giao hai vị hung thần ác sát đó lại cho ông ta, khiến ông ta cảm thấy tuổi thọ còn lại của mình, sắp bị họ rút hết rồi.
Mà lúc đó bên trong thang máy, ánh mắt rõ ràng khác với bình thường của Tịch Cảnh Dương cứ nhìn chằm chằm vào mình, khiến Kỷ Thần Hi không thể không lên tiếng.
"Anh ta đã đưa gì cho anh?"
Tịch Cảnh Dương không phải một tên ngốc, bị người ta đánh mà vẫn đứng yên cho đánh.
Mà qua camera cô biết được, Beliar đã đưa cho anh xem gì đó, rồi còn nói rất lâu, đến nỗi mất bình tĩnh mà lao vào đánh anh.
Ban nãy vì quá nóng giận nên Kỷ Thần Hi không kịp nghĩ đến.
Hiện tại, khi đã lấy lại bình tĩnh, cô chợt nhớ đến thái độ kỳ lạ của hai người lúc nói chuyện, dường như...cô nhìn thấy Beliar đã rơi nước mắt.
Vì màn hình giám sát không quá rõ nét, cũng có thể là cô nhìn nhằm, nhưng nguyên nhân để Tịch Cảnh Dương ngoan ngoãn chịu đòn như thế, chắc chắn là do thứ mà Beliar đưa anh xem.
Sau khi nhận được đâu hỏi của cô, Tịch Cảnh Dương khẽ động, nhưng ngay lập tức cơn đau nhức liền truyền đến, khiến anh không khỏi nhíu mày.
Dù đang rất tức giận, nhưng sự đau lòng lại lớn hơn, cuối cùng Kỷ Thần Hi cũng phải chịu thua, tiến đến bên cạnh đỡ lấy anh.
Tuy nhiên, khi cô chỉ vừa chạm nhẹ vào bên hông phải của anh, thì như một phản xạ tự nhiên, anh khẽ run nhẹ và tránh đi.
Kỷ Thần Hi nhăn mặt, cô đẩy tay anh ra rồi vén áo anh lên.
Một mảng bầm tím hiện ra trước mắt cô, không chỉ thế những chỗ khác trên người anh vẫn còn nhiều vết thương tương tự.
Lúc này, mặc kệ một bên vai còn đang bị nứt xương hay một bàn tay đầy máu, Kỷ Thần Hi đỏ mắt muốn ra khỏi thang máy ngay.
Tịch Cảnh Dương thấy thế liền ngăn cô lại:"Em muốn đi đâu? Sơ cứu vết thương trên tay trước đã..."
"Đi tìm Beliar." Kỷ Thần Hi đưa lưng về phía Tịch Cảnh Dương đáp.
Tịch Cảnh Dương thoáng sững sờ, ngay sau đó anh giang tay ôm trọn cô vào lòng, gương mặt điển trai ngày nào giờ đây đầy rẫy vết bầm tím khẽ vui sâu vào hõm vai cô gái.
"Đừng giận nữa có được không? Là anh nợ anh ta, anh nên trả..." Giọng nói nhẹ nhàng của Tịch Cảnh Dương vang lên, nhầm