Qua gần một tuần điều dưỡng vết thương tại nhà, cùng sự chăm sóc quá mức từ Tịch Cảnh Dương, cuối cùng vết thương trên bả vai và bàn tay của Kỷ Thần Hi cũng đã gần như bình phục.
Những chuyện liên quan đến Mộ Gia, Lục Gia hay Mộ Nguyệt Vũ đều đã bị một thế lực bí ẩn dìm xuống.
Vốn dĩ kẻ thần bí có thể thuận lợi cứu nguy cho Mộ Nguyệt Vũ, cũng là vì Tịch Cảnh Dương cố ý không nhúng tay vào, mục đích là để kẻ đó buông lỏng cảnh giác.
Cũng vì thế một tuần qua của Kỷ Thần Hi vô cùng bình yên, ngày ngày chỉ việc ăn cơm, cho Ngáo ăn xong thì dắt nó đi dạo quanh sơn trang, sau đó thì xem tin tức, xem phim rồi đi ngủ.
Cuộc sống nhàn hạ đến mức, cô cảm thấy bản thân sắp biến thành một kẻ vô dụng, ăn không ngồi rồi đến nơi.
Tuy nhiên, không hiểu vì sao, kể từ đêm ở bệnh viện trở về, Tịch Cảnh Dương trở nên vô cùng cưng chiều cô.
Dù trước đó cô muốn gì anh cũng sẽ làm cho cô, nhưng mà gần đây mức độ đó chỉ có đăng không hề giảm.
Ví dụ như, mỗi ngày trước khi đi làm, anh đều sẽ tự tay nấu bữa sáng cho cô.
Dù công việc chất chồng cao hơn cả núi cũng sẽ dành thời gian ăn cơm xem phim cùng cô.
Đặc biệt, tuy không phải lần đầu họ ngủ cùng nhau, nhưng ngoại trừ lần mất kiểm soát ở bệnh viện thì anh chỉ đơn giản là ôm cô ngủ mà thôi.
Tịch Cảnh Dương trân trọng cô, yêu chiều cô, cũng tôn trọng sự tự do cũng cô.
Nhưng sự nuông chiều đó của anh thể hiện một cách quá mức, khiến Kỷ Thần Hi cảm thấy có chút áp lực và hơi lo lắng.
Dù sao anh đối với cô quá tốt, còn cô chẳng có thể làm gì cho anh ngoại trừ đem đến rắc rối.
Chưa bao giờ cô muốn bản thân tìm lại được kí ức của mình như thế, ít ra cũng có thể giúp ích cho anh chứ không phải biến thành một kẻ nhàn rỗi chỉ để anh chăm sóc.
Tiếc thay, ngoại trừ những kí ức lúc nhỏ ra, cô lại không thể nhớ thêm được chuyện gì nữa.
Dường như Tịch Cảnh Dương cũng nhìn ra sự buồn chán của cô.
Anh biết bản thân dạo gần đây thể hiện hơi quá, nên cố gắng kìm chế bản thân một chút.
Lúc cùng Kỷ Thần Hi xem phim, anh vừa dịu dàng vuốt ve mái tóc dài của cô, vừa hỏi:"Ngày mai em có muốn cùng Diệp Mộc Âm đi dạo không?"
Kỷ Thần Hi đang nằm trên đùi Tịch Cảnh Dương ăn bim bim xem phim, nghe anh hỏi thế liền ngạc nhiên ngồi bật dậy:"Được sao?"
Tịch Cảnh Dương mỉm cười:"Sao lại không?"
Kỷ Thần Hi vươn tay ôm lấy cổ của anh, má cô cũng cạ cạ vào má của anh, phấn khích nói:"Bảo bảo~~anh thật tốt, anh không biết đâu, mấy ngày này em chán sắp chết rồi."
Lúc mới biết được Tịch Cảnh Dương sẽ là thành viên cuối