"..."
Nếu hỏi vì sao Mộ Nhược Vi lại biết cái nhà hàng Mị Thực này là của thằng "em chồng" nhà cô, thì trước tiên là cô từng nghe Tịch Cảnh Dương nhắc đến.
Khi Tịch Cảnh Đăng bắt đầu ra ngoài khởi nghiệp, cậu ta không thích sự gò bó bên trong Tịch Thị, nên quyết định mở một nhà hàng nhỏ để kinh doanh, sau đó bắt đầu tiến vào giới giải trí.
Mà cái nhà hàng nhỏ đó chủ yếu là để cậu ta học hỏi kinh nghiệm rồi sau đó mở ra "thiên đỉnh" của giới ẩm thực - Kim Đỉnh Lâu.
Tuy vậy cái nhà hàng đó vẫn đi vào hoạt động bình thường và cũng ngày càng phát triển, nhưng có vẻ chủ nhân nơi đây cũng đã quên mất sự tồn tại của nó rồi.
Và thứ hai khiến Mộ Nhược Vi biết nơi đây là cái nhà hàng mà ai kia từng luyện tay, thì chính do cái bức tranh về ngọn Hải Đăng Hercules ở Tây Ban Nha treo trên tường kia.
Tên của cậu ta có một chữ "Đăng" trong "Hải Đăng", nên cậu ta có vẻ rất thích những thứ liên quan đến ngọn hải đăng.
Vì thế Tịch Cảnh Đăng từng bỏ ra số tiền lớn để thuê một hoạ sĩ nổi tiếng người Áo vẽ nên hai bức tranh về Hải Đăng Hercules.
Một bức hiện đang được treo ở Kim Đỉnh Lâu và bức còn lại rất có thể là bức treo trên tường kia.
Lúc này thì lại có hai trường hợp có thể xảy ra.
Nếu bức tranh kia là thật, vậy thì chỗ này chính là địa bàn của Tịch Cảnh Đăng, còn nếu nó là giả thì sao? Ha! Thì cứ biến nó thành thật là được chứ sao! Thứ mà cô không thiếu nhất chính là tiền cơ mà!
Tịch Cảnh Đăng thấy phía bên kia bỗng dưng yên lặng liền nói tiếp:"Em hiểu rồi, chị gọi điện cho em là vì chuyện của Mị Thực sao? Em lập tức cho người ra đón chị, còn con mụ dám lớn tiếng với chị ban nãy, em cho cút ngay!"
"Tút...tút...tút!"
Mộ Nhược Vi:"..."
Cô còn chưa nói gì mà, sao cậu "em chồng" này...lại hiểu chuyện đến thế cơ nhỉ! Sau này cô hứa sẽ đối xử với cậu ta tốt hơn.
Bà cô chủ quản kia nhìn cô gái xấu xí trước mặt vẫn rất điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra thì vô cùng phẫn nộ:"Bảo vệ! Mau đuổi người cho tôi!"
Quả thực lúc này, một người đàn ông áo đen cùng hai người bảo vệ đồng loạt chạy đến.
Người phụ nữ kia khi trông thấy người áo đen thì rất ngạc nhiên nhanh chóng cúi người chào.
"Giám...giám đốc...sao anh ở đây?"
Người đàn ông nhìn thấy Mộ Nhược Vi thì hơi kinh ngạc, chẳng phải vị kia bảo là một mỹ nữ sao? Chẳng lẻ ánh mắt anh ta có vấn đề? Hay đây không phải là người đó?
Viên giám đốc nọ hơi dè dặt mà lên tiếng dò xét:"Vị Tiểu Thư đây, xin hỏi cô có phải là Mộ Tiểu Thư hay không?"
Mộ Nhược Vi không nhanh không chậm bình thản đáp đúng một chữ:"Phải."
Người phụ nữ chủ quản kia vẫn không hiểu tình hình trước mặt mình là như thế nào? Bà ta vội lên tiếng hỏi:"Giám đốc...ông quen với con nhỏ xấu xí..."
Lời chưa nói hết thì bà ta bỗng