Thẩm Tuyển Ý định về nhà nghỉ một đêm. Ngày mai Triệu Ngu có hoạt động, cô đã đặt vé máy bay lúc 9h. Lúc rời khỏi sân trượt băng, Thẩm Tuyển Ý bèn lái xe đưa cô đến sân bay.
Lại là chiếc Audi không bắt mắt hồi Tết, trong xe vẫn còn chai đồ uống cô chưa uống xong hồi Tết, chỉ là ở đầu xe có thêm một con thú bông thủ công. Ban đầu Triệu Ngu còn chưa để ý, ngắm lâu mới thấy con thú bông chibi này trông hơi quen quen.
Cô dí sát lại gần ngắm nghía hồi lâu, đậu má đây không phải là mình đấy sao? Quần áo màu tóc của con thú bông này đều là tạo hình hồi concert của cô mà!
Anh ấy lấy búp bê của mình làm đồ trang trí xe à???
Triệu Ngu quả thực thẹn lắm rồi: “Cái này lấy đâu ra?!”
Thẩm Tuyển Ý nắm tay lái, nhướng mày: “Mua đấy.”
Triệu Ngu chống nạnh: “Mua ở đâu!”
Thẩm Tuyển Ý rung đùi đắc ý cười: “Super Topic của em.” Anh quay đầu liếc cô một cái: “Em nhiều fansite thật đấy! Anh xem rồi, làm merch đẹp lắm, con búp bê concert này là đắt hàng nhất nè!”
Triệu Ngu càng thấy thẹn hơn: “Anh follow Super Topic của em à?”
Thẩm Tuyển Ý: “Đúng vậy, anh còn cày rank cho em nữa!” Giọng anh mang vẻ rất khoa trương: “Có cái bảng xếp hạng mà hai đứa mình cạnh tranh nhau ý, anh vote hết cho em rồi đấy!”
Triệu Ngu: “…………”
Anh cười một lát, lại quay đầu nhìn cô thật nghiêm túc: “Fan của em hiểu em rõ hơn anh, anh sẽ thỉnh giáo họ nhiều hơn.” Anh cong mắt lên: “Em thích gì anh đều sẽ biết hết.”
Tai Triệu Ngu bắt đầu ửng đỏ, cô xấu hổ buồn bực duỗi tay đẩy đầu anh: “Nhìn đường tử tế đi!”
Anh cười tủm tỉm quay đầu lại, tiếp tục tập trung lái xe, “Ngày kia anh sẽ đi Ai Cập chụp tạp chí, có lẽ một tuần nữa sẽ về, em muốn quà gì?”
Triệu Ngu phẩy tay, nhìn ra ngoài cửa sổ xe: “Chả muốn gì cả.”
Thẩm Tuyển Ý không chịu: “Không được, phải muốn chứ!” Anh nắm bánh lái bằng một tay, tay còn lại thì duỗi sang xoa loạn đầu cô lên: “Mau nói đi mau nói đi mau nói đi! Muốn cái gì muốn cái gì muốn cái gì?”
Triệu Ngu thở phì phì hẩy móng vuốt của anh ra: “Em muốn kim tự tháp! Có giỏi thì anh mua về cho em đi!”
Thẩm Tuyển Ý xuýt xoa, “Nếu anh mua được về, em sẽ thích anh thêm một chút chứ?”
Triệu Ngu xấu hổ buồn bực xoay đầu bơ anh luôn.
Xe chạy đến sân bay, Triệu Ngu không cho anh tiễn, cô võ trang hạng nặng rồi tự mình vào check in.
Vừa qua Tết Thanh Minh, album của cô cũng sắp được công bố. Album 《 Không phải em 》 lần này vẫn được chia làm bản digital và bản đĩa thật, bản digital sẽ lên sóng trước bản đĩa một ngày trên các nền tảng âm nhạc online lớn. Các fan đã sớm vận sức chờ phát động, tiền trong ví rủng rỉnh xông xênh, sẵn sàng ôm hai tay hai bản digital và đĩa!
Một ngày trước khi album được bao người ngóng trông ra mắt, Thẩm Tuyển Ý up bài Weibo:
——@ Thẩm Tuyển Ý: 《 Không phải em 》 lên sóng vào ngày mai, mau tới nghe mau tới nghe mau tới nghe / hoan hô
Ảnh up kèm là hình tuyên truyền album mới của Triệu Ngu.
Weibo vừa up là lên hot search liền, hashtag # Thẩm Tuyển Ý nhiệt liệt tuyên truyền cho album của Triệu Ngu # chạy thẳng lên no 1. Cư dân mạng hóng drama hay tin, các Ý Nhân có nhãn fan cứng còn chưa lên top comment, phần bình luận đã bị đám fan couple và cư dân mạng bà tám chiếm lĩnh.
—— Ối chà, lại PR cho em hàng xóm đấy hở?
—— Giải thưởng Hàng xóm tốt nhất Trung Quốc năm nay mà không trao cho Thẩm Tuyển Ý thì mị sẽ là người đầu tiên không phục
—— Để dịch cho lè: Chỉ cần thím mua album của bạn gái tui, chúng ta chính là bạn bè
—— Bài hát mới của anh hổng phải cũng sắp lên sóng hả? Sao không thấy anh tự PR cho bản thân?
—— Mị giơ cao lá cờ Thần Dụ chèo thuyền như điên!
—— Chúng chị em, hãy để slogan nhà ta lọt vào mắt công chúng: Thần Dụ trời sinh một đôi, Ngu Ngu và bé cưng Tuyển xứng nhau nhất!!!
—— bấy bề à yêu con / chụt chụt, con muốn yêu đương má cũng ủng hộ, đừng áp lực tâm lý nhé
(Thần Dụ: Chỉ thị của thần linh, đồng âm với Thẩm Ngu.)
……
Tốc độ truyền drama còn hữu hiệu hơn cả sự PR của Mộc Dịch dành cho album mới của Triệu Ngu. Chỉ trong một ngày, cả cộng đồng mạng đều biết ngày mai Triệu Ngu sẽ phát hành album.
Lâm Chi Nam bỗng nhiên không biết nên vui vẻ hay là ưu sầu.
Có phải cô ấy sắp phải chuẩn bị dự án quan hệ xã hội cho việc yêu đương không nhỉ?
Album lên kế hoạch phát hành vào 10 giờ sáng.
10h sáng ở Bắc Kinh thì mới là rạng sáng ở Ai Cập. Số tạp chí mà Thẩm Tuyển Ý đi chụp lần này làm riêng về chủ đề Ai Cập. Ngoài việc đi chụp hình, anh còn thêm cả việc du lịch địa phương, trải nghiệm văn hóa con người. Trời vừa nóng vừa khô, ngày nào cũng phải vác một đống dụng cụ chạy khắp nơi, thật ra rất mệt.
Để tiện chăm sóc, mấy ngày nay Tiểu Sư đều ở chung một phòng với Thẩm Tuyển Ý. Rạng sáng, đang ngủ ngon giấc thì chuông báo thức trong di động của Thẩm Tuyển Ý đột nhiên vang lên.
Tiểu Sư lật người bật dậy, lúc vọt vào phòng ngủ vẫn còn thấy hơi hoang mang. Trong bóng đêm, cậu ta thấy Thẩm Tuyển Ý đang nằm nghiêng trên giường lướt di động, ánh sáng từ màn hình phản chiếu vẻ mặt ngái ngủ của anh.
Tiểu Sư vừa đi qua vừa hỏi: “Anh Tuyển Ý anh làm gì đấy, giờ mới 4h sáng mà.”
Thẩm Tuyển Ý ngáp một cái: “Mua album.”
Tiểu Sư chả hiểu mô tê gì: “Album gì cơ?”
Thẩm Tuyển Ý liếc cậu ta một cái: “Không phải chú là fan sao? Album mới của idol lên sóng rồi mà cũng không biết? Fan fake chứ gì?”
Tiểu Sư: “…………”
Cậu ta mang bộ mặt oán giận chạy về cầm di động gia nhập vào hàng ngũ mua album. Vừa mới mở đường link Weibo ra, thấy bảng xếp hạng số lượng mua của fan, đôi mắt cậu ta lập tức trợn tròn, cậu ta sải bước xồ vào phòng ngủ: “Anh, sao anh lại mua bằng nick chính!”
Số liệu mua album lần này của Triệu Ngu được thiết lập với tính minh bạch về thông tin. Sau khi dùng acc Weibo mở link mua vào giao diện mua album xong, acc sẽ tự động đăng một status là “Tôi đã mua XX bản 《 Không phải em 》”, cũng tự động tiến vào bảng xếp hạng.
ID của Thẩm Tuyển Ý thình lình đứng đầu trên bảng xếp hạng.
Đừng nói Tiểu Sư, đến cả các Ngu Mỹ Nhân muốn gây chú ý với idol bằng số lượng mua cũng đang hoang mang. Họ nhìn chuỗi số 0 đằng sau số lượng kia mà tuyệt vọng quá đỗi.
Thế này đọ lại sao nổi???
Anh là lưu lượng khủng nên anh giàu đúng không???
Thẩm Tuyển Ý còn đang hớn hở mua hàng sờ sờ trán, bấy giờ mới hoàn hồn: “Buồn ngủ quá, quên đổi nick.”
Tiểu Sư đứng ngoài cửa sốt ruột giậm chân.
Thẩm Tuyển Ý dí sát mặt vào xem bảng xếp hạng kia, lại còn hân hoan hớn hở: “Anh xếp thứ nhất này!”
Ai Cập 4h sáng vẫn yên ắng như trước, Bắc Kinh 10h sáng thì đã láo nháo lật trời.
# Thẩm Tuyển Ý mua 100 nghìn bản《 Không phải em 》#, # Người xếp thứ nhất trên bảng mua album mới của Triệu Ngu là Thẩm Tuyển Ý #, # Thẩm Tuyển Ý bỏ vốn to cày rank cho album mới của Triệu Ngu #, # lưu lượng khủng cày số liệu giúp lưu lượng top # chiếm trọn bảng hot search của ngày mới.
Cư dân mạng: Vừa mới tỉnh ngủ đã được hít drama rồi!
Vờ lờ, 100 nghìn bản là kiểu gì đây! Tuy rằng album digital cũng rẻ lắm, 12 đồng/bản, nhưng 100 nghìn bản cũng là 1,2 triệu tệ rồi á!!! Bao nhiêu người phát hành album cả năm còn chưa bán được 100 nghìn bản đâu!
Biết hai anh chị thân thiết rồi, biết hai anh chị là hàng xóm rồi, bạn bè giúp bạn bè tuyên truyền album thì tụi tui thấu hiểu được, nhưng 100 nghìn bản! 100 nghìn bản đó! Đến mức đấy sao!!!
Hai anh chị còn dùng thân phận bạn bè hàng xóm để giải thích lấy lệ là tụi tui hổng nói nổi nha!
Fan hai bên ngớ ra, cư dân mạng hóng drama ngớ ra, mà Thẩm Tuyển Ý nhìn thấy hot search cũng ngớ ra.
Anh ngẩng đầu hỏi Tiểu Sư đang tuyệt vọng ra mặt: “Anh mua 100 nghìn bản à?”
Tiểu Sư giơ một bàn tay: “Năm số 0.”
Thẩm Tuyển Ý bẻ đầu ngón tay: “Đúng mà, năm số 0,
một chục một trăm một ngàn…… Ơ cái đệt, quên mất còn số 1 nữa.” Đúng là anh buồn ngủ quá bị lú rồi. Quả là đang hết sức buồn ngủ xong bị đồng hồ báo thức dựng dậy thì đầu óc chẳng nhanh nhẹn nổi. Anh buông tiếng thở dài: “Vốn anh chỉ định mua 10 nghìn bản thôi.”
Triệu Ngu gọi điện tới rất nhanh.
Thẩm Tuyển Ý thấy tên người gọi, bèn rít lên che ngực lại, ngẩng đầu hỏi Tiểu Sư: “Có phải anh sắp ăn mắng rồi không?”
Tiểu Sư cười giả lả ý bảo anh bảo trọng nhá.
Thẩm Tuyển Ý hít sâu một hơi, trượt tay sang phải. Vừa mới kết nối được, không đợi Triệu Ngu mở miệng anh đã nhận sai trước ngay: “Anh sai rồi anh trượt tay anh quên đổi acc!”
Triệu Ngu: “…………”
Mấy câu em định nói anh đã nói hết rồi!
Cô thở phì phì: “Bao giờ anh về?”
Thẩm Tuyển Ý ấm a ấm ức: “Muốn mắng thì mắng trong điện thoại được rồi, mắc gì phải mắng mỏ tận mặt chớ?”
Triệu Ngu vừa tức lại vừa buồn cười, “Ai thèm mắng anh chứ? Anh tự vung tiền của anh, em chả xót đâu!” Cô dừng một lúc rồi mới nói: “Cuối tuần là sinh nhật bố em, bố em mời anh tới nhà làm khách, anh đi không?”
Thẩm Tuyển Ý tức khắc vui mừng ra mặt: “Đi đi đi! Ngày kia anh về nhớ! Em nói với chú là anh nhất định sẽ đi!”
Triệu Ngu hừ một tiếng, trước khi cúp điện thoại lại cáu kỉnh bảo: “Chuyện anh tự làm thì anh đi mà quan hệ xã hội, em không phản hồi đâu!”
Giọng Thẩm Tuyển Ý ngập ý cười: “Được được được, yên tâm đi!”
Cúp điện thoại của Triệu Ngu xong, Tất Chu gọi sang, vô cùng đau đớn trách cứ anh: “Cậu muốn làm việc lớn thế này thì thông báo trước một tiếng với người đại diện là anh đây được không? Bây giờ tất cả cánh báo chí trong giới đều đang gọi điện nhắn tin cho anh hỏi về chuyện tình yêu của cậu với Triệu Ngu, anh phải làm thế nào mới chứng minh được là anh không biết đây???”
Thẩm Tuyển Ý: “Thì anh cứ bảo là em trượt tay đi.”
Tất Chu: “Trượt tay like 1 cái họ còn chẳng tin, cậu trượt tay mua lắm số 0 như thế họ có tin nổi không?!”
Thẩm Tuyển Ý: “Nói cũng đúng.” Anh ngẫm nghĩ một lát: “Vậy thì đừng giải thích.”
Tất Chu: “?”
Sau đó Thẩm Tuyển Ý liền đăng status Weibo:
——@ Thẩm Tuyển Ý: Không có ý gì khác, chính là 《 Không phải em 》 xứng đáng đó / siết nắm tay
Tất Chu: “???”
Cư dân mạng:???
Có cư dân mạng hỏi trong khu bình luận: Thẩm Tuyển Ý ông đang làm gì thế???
Thẩm Tuyển Ý reply: Tui đang đu idol.
Anh đang đu cái của khỉ gì cơ???
Fan couple: Bé cưng con nghĩ kĩ đi rồi hẵng trả lời, rốt cuộc con đang cưa cẩm người ta hay đang đu idol.
100 nghìn bản album đứng vững trên hot search suốt hai ngày. Đến ngày hôm sau, lúc bản đĩa của 《 Không phải em 》lên kệ, còn có cư dân mạng chạy đến Weibo của Thẩm Tuyển Ý hỏi anh lần này anh mua bao nhiêu đĩa.
Lần này thì Thẩm Tuyển Ý lại không đáp lại, mà Hạ Nguyên, Thịnh Kiều và một người bạn thân thiết trong giới của Triệu Ngu sôi nổi đăng Weibo khoe bill lượng mua album, thống nhất đăng status thế này: 【 Không có ý gì khác, chính là 《 Không phải em 》 xứng đáng đó 】
Cũng coi như là người bên lề phản hồi lại sự kiện kể trên.
Hội Ngu Mỹ Nhân ban đầu còn hơi sốc, nhưng về sau cũng nghĩ thông suốt rồi. Quan tâm anh ta cưa gái hay đu idol làm gì, dù gì số liệu về nhà mình, tiền gái nhà mình hưởng, chả thiệt gì!
Còn Super Topic của Thẩm Tuyển Ý thì vẫn luôn không ngừng thảo luận về chuyện yêu đương của anh từ scandal lộ ảnh hồi Tết đến giờ.
Dĩ nhiên cũng có người thoát fan, nhưng Thẩm Tuyển Ý đã không cần phải dựa vào mỗi sức fan để giữ chỗ đứng trong showbiz nữa. Trước đây chuyện đối thủ thay đổi hình tượng yêu đương rồi kết hôn thật ra đã đủ giúp hội Ý Nhân chuẩn bị tâm lý rồi, hơn nữa người mà Tất Chu sắp xếp còn cố ý định hướng dư luận đánh tiếng làm quen từ trước, phản ứng của fandom cũng chẳng kịch liệt gì mấy.
Họ đều cảm thấy, hình như anh nhà mình đã đến tuổi yêu đương rồi.
Sau khi bà nội qua đời, anh ấy không còn gia đình nữa.
Cho dù các cô lấy hết sức bình sinh để thương yêu anh, cũng không thể cho anh một gia đình thật sự.
Trước kia có lẽ họ còn cảm thấy Triệu Ngu nhiều scandal quá nên không đủ hoàn hảo, nhưng khi họ thấy tấm ảnh đứng chung với nhau hồi Tết kia: trong đêm nhà nhà đoàn viên lạnh lẽo như thế, chỉ có mình chị ấy đứng trước cửa chờ anh nhà mình.
Họ lớn lên cùng nhau, hiểu tận gốc rễ, cho dù có yêu nhau cũng không xảy ra vấn đề như ai ké fame của ai.
Quan trọng nhất chính là, anh nhà mình thích mà.
Tâm ý của anh là thứ mà chúng em luôn muốn bảo vệ.
Họ còn chưa yêu nhau, hội Ý Nhân đã hoàn toàn thuyết phục được bản thân.
Hai ngày sau, Thẩm Tuyển Ý rốt cuộc cũng kết thúc hành trình quay chụp này. Trước khi lên máy bay, anh nhắn tin WeChat cho Triệu Ngu: 【 Chuẩn bị về nước rồi, mau chúc anh đi đường bình an coi! 】
Triệu Ngu tắm xong đi ra mới thấy tin nhắn. Cô tính toán thời gian, có lẽ anh lên máy bay mất rồi. Cô nằm lên giường dẩu miệng, vẫn nhắn lại một câu “Đi đường bình an”.
Từ Cai-rô bay về Bắc Kinh phải mất mười mấy tiếng đồng hồ, cô ướm chừng chắc hẳn tới chiều anh mới tới, cô chơi điện thoại một lát rồi tắt đèn đi ngủ.
Ai dè hôm sau trời vừa rạng, tiếng đập cửa bên ngoài đã đánh thức cô.
Triệu Ngu ngáp ngủ đi ra mở cửa, thấy người phong trần mệt mỏi ngoài cửa thì bỗng sửng sốt, cơn buồn ngủ bay biến ngay. Đôi mắt Thẩm Tuyển Ý hơi đỏ lên vì mệt mỏi, nhưng nụ cười còn xán lạn hơn mặt trời buổi sáng: “Đã lâu không gặp! Chào buổi sáng!”
Triệu Ngu: “…… Rõ ràng mới hơn một tuần, lâu nào mà lâu!” Cô nhìn anh vào nhà thay giày, thấp giọng hỏi: “Anh không về nhà à?”
Thẩm Tuyển Ý ừ một tiếng, thay giày xong thì đứng dậy. Anh thần bí quơ chiếc túi trên tay: “Đoán xem anh mang quà gì cho em nè?”
Triệu Ngu trề miệng: “Không đoán! Ngoài kim tự tháp ra em chả cần gì cả!”
Anh cong mắt bật cười, đột nhiên mở hộp quà ra: “Đoán đúng rồi!”
Triệu Ngu: “?”
Cô cúi đầu nhìn.
Trong hộp quà quả nhiên có một tòa kim tự tháp.
Đúng là kim tự tháp làm bằng vàng real.
Nó lớn bằng bàn tay, điêu khắc tinh xảo, đặt trong tay nặng như quả cân, phản xạ ánh đèn trong phòng khách, suýt lóe mù cả mắt cô. Thẩm Tuyển Ý đứng cạnh đấy cười vừa đắc ý vừa kiêu ngạo, còn hỏi cô: “Thích không?”
Triệu Ngu cảm thấy thốn như lãng phí tiền của chính mình, “Anh thừa tiền quá không biết dùng vào đâu hả?! Mua album ấn thừa một số 0 thì cũng thôi, còn mua cái này làm gì? Cái này thì có ích lợi gì chứ?!”
Thẩm Tuyển Ý: “Có thể để làm đồ gia truyền.” Anh lại hân hoan hớn hở bổ sung một câu: “Hơn nữa vàng còn tăng giá trị được đấy!”
Triệu Ngu: “………… Hay hớm lắm đấy à, đồ chết bằm nhà anh.”
Anh chớp chớp mắt, đột nhiên nghiêng đầu tới gần trước mặt cô. Mắt Triệu Ngu phản chiếu nụ cười tươi rói của anh, “Anh mang kim tự tháp về cho em rồi, có thích anh thêm chút nào không?”
Tim Triệu Ngu hẫng đi nửa nhịp, sau đó cô thở phì phì đẩy anh ra: “Đừng mơ mua chuộc em bằng tiền nhé!”