Sáng sớm Diễm Cơ còn mơ màng ngủ,bị hạ nhân trong phủ làm ồn,mơ màng tỉnh lại
" Như Họa ngươi hôm nay lười biếng đúng không,sao không dậy quét sân hả "
Thanh Trúc là nha hoàn trong phủ thấy Như Họa không được sủng ái nên thường sai bảo nàng
Diễm Cơ bây giờ kêu là Như Họa ngồi dậy lười biếng nhìn ra cửa,chưa có một ai sai bảo nàng,dù có cũng chết từ lâu rồi,nàng ngồi dậy sửa xọn đeo khăn che mặt đi ra ngoài
Thanh Trúc ngồi chờ lâu mới thấy Như Họa ra bực bội la lên
" ngươi làm cái gì lâu thế,còn đeo khăn làm gì "
Như Họa nhìn nha hoàn đang la hét liếc mắt làm Thanh Trúc hơi sợ lùi về phía sau
"Mặt ta bị nổi ngứa,ngươi muốn xem không "
Giọng nói lạnh lùng không mang lại cảm xúc làm Thanh Trúc im lặng một chútnhư họa hôm nay sau thế giống như người khác dậy
" ta không xem ngươi quét dọn sạch sẽ đi rồi đi nhà bếp phụ,ngươi chậm chạp làm phu nhân phạt ngươi không liên quan đến ta...hứ"
Như Họa chưa kịp nói gì người đã đi xa ta chưa làm gì mà ,thiệt là, thế giới này đối với Diễm Cơ giống như nhân giới ở thế giới của nàng
Ta phải tìm người tu luyện mới được,phải hấp thụ dương khí nếu không linh hồn của mình sẽ còn bám vào thân sát này được
Như Họa đi ngang qua hoa duyên gặp một người nam nhân khoảng 30 mặc triều phục quan gia,hạ nhân đi sao nói gì đó làm nam nhân cau mày ,theo kí ức người này là Hầu gia Mộ Tuyết Phong,mày kiếm, mắt to,khuôn mặt coi như không xấu,nhưng khí thế làm người ta không thể xem nhẹ
Như Họa đứng dưới cây liễu,mang khăn che mặt,quần áo tuy không đẹp nhưng nhìn khí chất là một mỹ nhân
Mộ Tuyết Phong nhìn nữ nhân kia không biết làm gì đứng hướng theo ánh mặt trời nhìn về phương xa,tự nhiên có cơn gió nhẹ thổi bay khăn che mặt của thiếu nữ làm lộ ra dung nhan xinh đẹp,mày liễu mắt to môi căng đỏ mộng,da thịt trắng noãn,không tì vết ,bàn tay thoan dài trắng mịn đưa ra giữ lấy khăn che mặt,đeo lên nhìn xung quanh không có ai đi nhanh như sợ có ai đuổi theo nàng
Mộ Tuyết Phong là nam nhân bình thường sau chịu bỏ qua mỹ nhân trước mắt,hắn tuy không phải 3000 mỹ nhân như hoàng đế nhưng trong phủ không thiếu mỹ nhân,hắn chưa từng gặp ai kiều diễm như nàng
"Lai phúc,nữ nhân kia là ai sao ta chưa thấy qua"
Lai phúc cũng không biết trong phủ có mỹ nhân như thế
"Thưa Hầu gia nô tày không biết để nô tài tra xem "
Mộ Tuyết Phong phất tay cho Lai phúc đi xem người đó là ai
Ngồi trong thư phòng xem sổ sách Lai phúc gõ cửa đi vào quỳ xuống
"Bẩm Hầu gia cô nương vừa nãy là Như Họa cô nương,là nha hoàn thông phòng của gia mua về 2 năm trước "
Mộ Tuyết Phong kinh ngạc ngẩn đầu nhìn Lai phúc,nếu là người của hắn sau hắn không nhớ có mỹ nhân như thế chứ
Hắn tuy không ham mê tình dục chỉ muốn phát tiết