Edit: Diệp.Nhưng mà, khó khăn lắm mới đi được hai bước, âm thanh của Lạc Ngâm Tích, liền âm u bay vào trong tai German.Mang theo tiếng khóc nức nở, Lạc Ngâm Tích nói: "Reggie Nord, nếu anh còn muốn tiếp tục để cho em ấy ấm ức như vậy, nếu anh không thể làm cho em ấy hạnh phúc, hay thả em ấy đi."Nghẹn ngào mà sâu sắc, Lạc Ngâm Tích còn nói: "Coi như tôi xin anh, nếu không còn tiếp tục như vậy nữa, cho dù không chết, em ấy chẳng qua cũng chỉ là một người chết sống lại mà thôi! Anh muốn một người chết sống lại làm cái gì chứ? Hãy để cho tôi mang em ấy về nhà đi? Tôi sẽ chữa khỏi cho em ấy, tôi sẽ để cho em ấy sống bình an hạnh phúc, xin anh...... Van anh…...."Đây không phải lần đầu tiên cô xin anh, ngày đó, Lạc Ngâm Tích cơ hồ là vừa có cơ hội liền cầu xin German thả Lạc Khuynh Thành đi, nhưng mà, xưa nay đều chưa từng được anh đáp lại một lần, anh luôn luôn dùng trầm mặc, từ chối cô, tuy là không tiếng động, nhưng cường ngạnh và kiên trì của anh, cũng rõ ràng như vậy, thành như lúc này đây.Cơ bắp quanh thân kéo căng, hữu quyền xuôi ở bên người nắm thật chặt, German bỗng nhiên trầm mặc ở tại chỗ hồi lâu.Ngay ở thời điểm Lạc Ngâm Tích cho là, lần này trả lời cô sẽ chỉ là trầm mặc mà thôi, bỗng nhiên trong lúc đó, âm thanh German lại vang lên trong không khí, đó là tiếng nói thuộc về riêng mình anh......"Không, tôi có thể, hơn nữa."Môi mỏng hơi run, mắt dài thoáng nheo lại chút, German lời nói ngắn gọn, lại tráng kiện hữu lực, ánh sáng kiên định bên trong ánh mắt, lại óng ánh đến ngay cả sao trời cũng không thể bằng được......"Hơn nữa, có thể cho cô ấy hạnh phúc, chỉ có thể là tôi."Cũng chỉ có tôi!!Biểu thị công khai, khẩu khí của German cực kỳ chắc chắn, anh thừa nhận, trong truyện liên quan đến Lạc Khuynh Thành, anh rất cường ngạnh, hơn nữa bá đạo, thế nhưng là làm sao bây giờ, anh yêu cô, anh chính là yêu cô! Anh luôn luôn như thế, nếu cũng đã khiến cho anh yêu, nơi nào còn có đạo lý buông tay?Hơn nữa cô cũng yêu anh, cho nên, chính là chỉ có anh có thể cho cô hạnh phúc! Nhất định phải! Không hề nghi ngờ!"Shirley, nếu như còn để tôi nghe thấy cô muốn mang cô ấy đi lần nữa, tôi sẽ không khách khí đâu."Hữu quyền nắm chặt, nửa là cảnh cáo nửa là đe dọa bỏ lại câu này, German lại cất bước rời đi lần nữa, bởi vì là đưa lưng về phía anh, Lạc Ngâm Tích không nhìn thấy, trong ánh mắt của anh, xuất hiện một tia kinh hoảng…...Đừng thấy thái độ của German cường ngạnh như vậy, nhưng ở trên thực tế, anh sợ hãi, ở sâu trong nội tâm của anh có một cỗ khủng hoảng, tích lũy theo thời gian đang càng tụ càng nhiều.Mất đi cục cưng, thật ra anh cũng chẳng khác nào mất đi lợi thế duy nhất có thể buộc Lạc Khuynh Thành lại, trải qua mấy ngày này, cô hoàn toàn không có trạng thái, biểu hiện rất giống như là bất cứ lúc nào cũng sẽ rời đi, vốn là anh sợ hãi, sợ hãi cô sẽ rời khỏi anh......Ngay tại lúc này, Lạc Ngâm Tích nhắc lại muốn dẫn cô đi, nhỡ đâu bị cô nghe thấy được, dụ dỗ lên tâm tư muốn chạy thoát của cô, vậy có thể làm sao bây giờ? Thật đến loại thời điểm kia, German thật sự không có nắm chắc, mình có thể giữ cô lại được không! Anh càng không có nắm chắc, mình còn có thể hung ác hạ quyết tâm, uy hiếp cô một lần hay không!?Dáng dấp lòng người là thịt, ngay cả anh cũng không ngoại lệ, trước kia bởi vì bị đóng băng, cho nên anh mới có thể đối đãi với cô lãnh huyết như vậy, nhưng hiện tại không giống như vậy, trái tim anh, hoàn toàn bị cô thức tỉnh, anh dần dần hiểu được yêu, cho nên mới sẽ đau như vậy, cho nên, rốt cuộc anh mới không tàn nhẫn cầm tù cô lại!◆Cắn cắn môi, Lạc Ngâm Tích vốn còn muốn gọi German lại, nói thêm chút gì với anh nữa, nhưng lúc này Claire xuất hiện, trong tay cô bưng cái bàn ăn, tất cung tất kính đối mặt với cô: "Shirley tiểu thư, tôi bưng bữa tối đến cho Dora tiểu thư đây, Thượng tướng ngài ấy……. Ở bên trong à?"Đề cập đến German, Claire vẫn còn có chút rụt rè, thời điểm Dora tiểu thư hôn mê bất tỉnh, dữ dằn và âm lãnh của ngài ấy mình cũng tự trải nghiệm qua, vốn là có chút sợ hãi, mà mấy ngày nay khuôn mặt của ngài ấy lại luôn luôn bình tĩnh, nhìn thấy cực kỳ dọa người, nội tâm của cô liền vô cùng sợ hãi, sợ không cẩn thận làm sai chuyện bị ngài ấy trách phạt."Cho tôi."Vừa mới bước vào phòng ngủ, liền nghe thấy động tĩnh ngoài cửa truyền tới, xoay người quay lại, German nhận lấy bàn ăn từ trong tay Claire......"Tất cả mấy người đi xuống đi."Phất phất tay, không chút khách khí hạ lệnh đuổi khách, German gắt gao đóng chặt cửa, không cho bất kỳ kẻ nào đi vào quấy rầy nữa, nhất là Lạc Ngâm Tích, thật sự là anh sợ cô nhắc lại chuyện muốn dẫn Khuynh Thành đi, thậm chí anh cũng hoài nghi, có phải là cô ta đã từng đề cập với Khuynh Thành không?Nếu thực như thế, anh phải cân nhắc sắp xếp cô ta vào trong danh sách từ chối qua lại…….Bưng bàn ăn, giẫm lên thảm mềm mềm một đường đi vào phòng ngủ, nhưng không nhìn thấy Lạc Khuynh Thành ở trên giường, trái tim của German, liền co rút lại!Quay đầu, nhìn sang hướng bên cạnh, German mới nhìn thấy Lạc Khuynh Thành, tâm, mới thoáng an tâm chút......Cô đưa lưng về phía anh, có lẽ là bởi vì nguyên nhân thân thể còn rất yếu, cước bộ của cô rất nhỏ, đang đi về phía tủ quần áo, cũng không biết rốt cuộc là muốn làm cái gì?Nghiêng người đặt bàn ăn ở một bên, German bước hai bước liền đến bên cạnh Lạc Khuynh Thành, cánh tay tráng kiện quấn lên bờ eo của cô, anh ôm lấy cô từ phía sau......Cánh tay vừa kề sát trên người Lạc Khuynh Thành, trong lòng German liền thắt chặt một cái!Làm sao lại thấy cô gầy như thế này? Những ngày này không phải đều đang bồi bổ thân thể sao?Cơ bắp trên cánh tay căng mấy phần, ôm Lạc Khuynh Thành chặt hơn, cái cằm ở trên mái tóc của cô nhẹ nhàng cọ cọ hai lần, âm thanh của German cực thấp......"Muốn làm cái gì? Nói cho anh, anh giúp em, nhé?"Động tác của người đàn ông ngược lại lộ ra một cỗ