Edit: Diệp.Ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Thành, đường cong của khuôn mặt tuấn tú đã kéo căng đến ranh giới chặt nhất, trên mặt German, không rõ tâm tình."Không nên nói giỡn!""Anh có biết, cho tới bây giờ tôi cũng không biết nói giỡn, nhất là với anh!"Hơn nữa còn là chuyện liên quan đến tình yêu!Bàn tay ấn ở trên bàn để chống đỡ thân thể, Lạc Khuynh Thành giống như là một con thú nhỏ đang gầm nhẹ, có lẽ là bởi vì tâm tình chập chờn quá lớn, lại có lẽ là bởi vì nói chuyện quá dùng sức, làm cho cô cùng đang thở dốc. Không phải là cô đang nói giảm, trời sinh cô cũng không phải là một người sẽ nói giỡn, một việc chỉ cần cô nhận định, cô luôn luôn rất nghiêm túc, cũng chưa từng chơi đùa, chính là bởi vì cái này, so với người khác cô cũng sống mệt mỏi hơn một ít; cũng chính bởi vì vậy, tình yêu của cô đối với anh, liền có bao nhiêu thật!Nhưng bây giờ thật sự là cô không muốn yêu nữa, cô mệt mỏi.Lông mi dài mà cong rung động nhè nhẹ, đóng vào, rồi lại mở ra lần nữa, nhìn về phía German, trong hốc mắt Lạc Khuynh Thành, chứa đầy nước mắt mất hết can đảm…..."German, anh buông tha tôi đi, để cho tôi đi, tôi đã bị anh hủy hoại rồi, hiện tại đã không còn bất cứ cái gì khiến anh phí tâm tư rồi."Lạc Khuynh Thành là một người con gái thông minh, đối với việc vì sao ban đầu German cứ muốn cột cô vào bên cạnh, trải qua một phen thăm dò, trong lòng cô đã biết rõ ràng rồi. Mà hiện tại, thật sự cô đã bị hắn hủy hoại, triệt triệt để để, anh đã từng muốn xoá bỏ một lần, cũng hoàn toàn biến mất, cho nên, anh thắng, không cần thiết cột cô nữa.Đúng vậy, thoạt nhìn German là người thắng lớn nhất, chỉ là Lạc Khuynh Thành cũng không nghĩ tới, anh sẽ ở trong trận trò chơi lấy chinh phục cô mà bắt đầu này, đem lòng của mình……. thua mất.Người mà ngay cả trái tim cũng bị chiếm đóng, làm sao còn có tư cách nói thắng?Chỉ sợ trên thế giới này, bên thua lớn nhất, trừ anh ra cũng không còn có thể là ai khác……."Không có khả năng!"Gắt gao nắm chặt quyền, cơ bắp toàn thân German đều kéo căng, dùng cái này cho anh lực lượng tiếp tục chống đỡ, nếu không, đau đớn thấu xương kia, cơn giận phun trào bừng bừng phấn chấn kia, căn bản anh không có biện pháp chống cự."Lạc Khuynh Thành, đời đời kiếp kiếp, em là của tôi, không ai cướp đi được, bao gồm chính em!"Giọng điệu rất nặng, vẻ mặt German cũng cực kỳ lạnh lùng, tựa như đây chính là thiên hạ của anh, chỉ do một mình anh định đoạt, kiêu ngạo như vậy, ngón tay bất ngờ run một cái, Lạc Khuynh Thành mở to hai mắt phẫn nộ trừng anh, từng đợt tức giận thẳng hướng dâng lên…...."Rốt cuộc là anh còn muốn cầm tù tôi làm cái gì? Làm quân cờ để anh lấy lòng Lucy sao? Được thôi! Vậy anh gọi cô ta đến đây, tôi quỳ xuống cho cô ta, tôi đến xin lỗi, cho anh dựng nên hình tượng hoàn toàn cao lớn uy vũ trước mặt cô ta, giúp anh đạt được mục đích dơ bẩn đáng xấu hổ kia của anh, cái này cũng có thể đi?!"Màu mắt, phút chốc lạnh lẽo, âm u, nhưng lại giống như là cùng tồn tại với đôi con ngươi của người đàn ông, thâm thúy khó lường, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Thành, trong lúc ấy giọng điệu bỗng German chuyển nhạt, cực nhạt, giống như gió nhẹ thổi qua…..."Trong chuyện đứa nhỏ quả thật là tôi thua thiệt em, nhưng tôi đã từng nói, tôi sẽ báo thù, chỉ là cần em nhịn thêm một chút nữa, chuyện hiện tại tôi đang làm, cũng thật sự tổn thương đến em, không có gì có thể giải thích, đợi cho ngày sau, tự em sẽ hiểu được dụng ý của tôi.""Ngày sau? Quả thực buồn cười đến cực điểm, anh cho rằng đến giờ khắc này, giữa tôi và anh còn có cái gọi là ngày sau ư?!"Trong lòng chỉ cảm thấy đau xót, vẻ mặt thờ ơ của German, giống như những đợt kim đâm vào trong lòng cô, hít sâu một hơi, Lạc Khuynh Thành ráng chống đỡ nói: "Anh cũng đã muốn tiếp cận Lucy, lấy tính cách của anh, nếu không phải cô ta có thứ anh muốn, tất nhiên là sẽ không lấy lòng như vậy, chỉ là anh cũng đã nhìn trúng cô ta, còn muốn biến tôi thành quân cờ, cần gì phải dây dưa với tôi nữa? Không cảm thấy rất buồn cười sao?!""Tin tôi, tôi sẽ chỉ là chướng ngại vật trong quan hệ giữa anh và cô ta, muốn ở cùng với cô ta, thì thả tôi, để cho tôi đi sạch sẽ, cũng để lại cho các người một chỗ thanh tịnh tằng tịu với nhau!"Hít sâu, đề cập đến Lucy, lửa giận của Lạc Khuynh Thành liền biến thành băng hàn, lạnh lùng thản nhiên liếc mắt nhìn German một cái, con ngươi của cô, trong suốt như nước, có hàn khí, đang ẩn ẩn lộ ra…..."Huống chi, hiện tại chúng ta là loại tình huống này, rõ ràng là đang tra tấn lần nhau, cường ngạnh buộc chung một chỗ, còn có ý tứ gì đây?"Bộ dáng của Lạc Khuynh Thành quyết tuyệt trước nay chưa có, ánh mắt càng là như băng lạnh, trong lòng vừa hoảng lại tức, bình tĩnh nhìn thấy được chỗ sâu trong đôi mắt của cô, bên trong hai con ngươi màu xanh lam của German, từ từ ngưng tụ, giống như châm, mang theo mũi nhọn sắc bén......Bị ánh mắt lợi hại còn mang theo đau đớn kịch liệt như vậy nhìn chằm chằm, trái tim giống như là đột nhiên bị người ta nhét vào mấy vạn lần nước biển, chợt trong lúc cực căng thẳng, cực trầm đó, trầm đến mức cô cũng sắp không thở nổi, quay đầu sang chỗ khác, Lạc Khuynh Thành giống như là một vật cách điện, dùng trong trẻo nhưng lạnh lùng ngăn chặn anh.Thế nhưng là ánh mắt của anh lại càng phát ra sắc bén hơn, tựa như muốn lột cô ra, quá mức áp bức người khác, căn bản không ai đương đầu được, nội tâm giống như đang bị lửa đốt, bước chân qua, Lạc Khuynh Thành hoảng sợ chạy về phía ngoài cửa....Nếu anh đã không đáp lời nữa, như vậy, cô coi như là anh đồng ý, cô muốn rời khỏi nơi này, không bao giờ trở lại nữa.Cũng không lập tức đuổi theo sau, trực tiếp khoá Lạc Khuynh Thành lại, ánh mắt rục rịch theo bước chân của cô, lại ở thời điểm cô sắp chạy đến cửa, đôi mắt bất ngờ nhíu lại, rồi sau đó, chỉ nghe "Phanh" một cái, bên tai truyền đến một tiếng vang thật lớn, mắt tối sầm lại, German cũng đã vọt qua đóng cửa lại thật mạnh......Trên vòng eo bỗng nhiên siết chặt, lực đạo cực kỳ quen thuộc, Lạc Khuynh Thành há có thể không biết là anh ôm lấy mình?Thế nhưng là hiện tại anh, còn ôm cô làm cái gì?Trái tim đột ngột co lại, Lạc Khuynh Thành đưa tay liền muốn đẩy German đi, anh lại tiếp tục dùng sức kéo cô lại, đặt ở trên cửa!"Tôi chỉ cần em!"Thở ồm ồm phì phò, German rống ra một câu thật mạnh, trong lòng giật mình, giương mắt, tầm mắt rơi vào trên gương mặt tuấn tú, nở rộ nửa giận đùng đùng, anh ta... Điên rồi!"Dây dưa cũng được, tra tấn cũng được, anh chỉ cần em, Khuynh Thành, đừng đi, anh chỉ cần em!"Cho tới bây giờ German cũng chưa từng dùng giọng điệu dồn dập như vậy nói chuyện, có lẽ thật sự là bởi vì sợ, ngay cả âm thanh của anh cũng đang run rẩy, lời nói, như hứa hẹn, lại càng như...... Cầu xin.Thật sự là anh sợ hãi, cho tới bây giờ anh cũng chưa từng khủng hoảng giống như bây giờ, lạnh lùng và quyết tuyệt của cô, mâu thuẫn và oán hận của cô, không cái nào không lộ ra suy nghĩ muốn rời đi của cô, thế nhưng là tại sao có thể, anh cần cô, anh yêu cô a!Âm u nở rộ trong con ngươi lạnh lẽo, đáy lòng nổi sóng chập chùng, ánh mắt của Lạc Khuynh Thành lại cực kỳ bình tĩnh, giống như nước lặng sẽ không còn có sinh mệnh nữa, đến cùng là yêu cô, làm sao chịu được nửa điểm xa cách và lạnh lùng đó?Bàn tay nắm chặt vòng eo của cô siết chặt, nhấc thân thể của cô lên một chút, rũ mắt, German đổ ập xuống liền hôn xuống, trong lòng giật mình, Lạc Khuynh Thành quay đầu liền muốn né tránh, nhưng không biết làm sao, anh đã chiếm lấy môi cô, vừa mới đụng vào nhau, anh liền giống như phát điên mút vào, giống hệt cướp đoạt.Người đàn ông hoàn toàn nổi cơn điên, nụ hôn kia, cường thế đến mức hận không thể nuốt toàn bộ người con gái vào, không cho kháng cự, không cho trốn tránh, không tới hai lần, Lạc Khuynh Thành đã không thở nổi, thân thể của cô vốn đã suy yếu, hiện tại ngay cả nửa điểm giãy giụa cũng không làm được, huống chi cô càng giãy dụa thì anh càng dùng sức......Ưm một tiếng, da đầu run lên, quyết đoán nhẫn tâm, Lạc Khuynh Thành bỗng nhiên nhắm chặt đôi mắt lại, bộ dáng chết lặng lạnh nhạt tùy ý để anh xử lý, mặc dù nội tâm của cô, đau