Là một thiếu nữ, hành động này hoàn toàn chỉ là theo bản năng mà cử động, như một loại dựa dẫm, chẳng khác gì một kẻ lạc giữa chốn Bắc Cực đột nhiên tìm thấy được tổ ấm.
Cô khó chịu nhích người mình tiếp xúc gần hơn với nửa trên của hắn. Rõ ràng ở đằng sau cô, gió vừa thổi, nước lạnh không ngừng xâm chiếm từng lỗ chân lông trên người cô. Rõ ràng là rất lạnh, nhưng vì sao người cô cũng có thể cảm nhận được... Ấm! ?
Cánh tay ôm chặt lấy thắt lưng tinh tráng của German, cô càng ôm càng siết chặt, theo bản năng muốn gần gũi hắn hơn, hai gò má lạnh lẽo cũng bắt đầu tiếp xúc với lồng ngực trần của hắn, giống như một con mèo hoang ỷ lại tham lam tận hưởng nhiệt độ cơ thể trước người hắn.
Cô biết hành động của mình bây giờ rất đáng xấu hổ, cũng biết mình đã mạnh miệng tuyên bố với lòng rằng có chết cóng cũng không chạm vào người hắn! Nhưng làm sao bây giờ, người hắn rất ấm, thật sự rất ấm, hơn nữa ngay khi bị nguồn nước lạnh ập tới, cảm nhận cơ thể mình đang dán chặt vào da thịt trần trụi của hắn, còn có hơi nóng rực truyền đến từ dương cương của người đàn ông. Tuy rằng không đáng kể, nhưng cũng đủ thỏa mãn đến mê người, hoàn toàn đối lập so với cảm giác lạnh như băng mà cô phải trải qua!
Lạc Khuynh Thành không hiểu vì sao trên thế giới lại cũng tồn tại loại người có hai thái cực đối lập như thế?
Rõ ràng hắn là một ác ma có bản tính thô bạo âm trầm, cả người nhiều lúc phun ra một loại sương vô hình khiến những người xung quanh phải đông cứng vì lạnh, nhưng vì sao, ngực hắn lại ấm áp được như vậy?
Rất ấm, có thể khiến cô liên tưởng đến lò sưởi ở nhà, cô dán người mình vào hắn, trên đầu lại có nước đá đánh úp, băng cùng lửa ấm, hai trạng thái đối nghịch tiếp xúc với nhau...
"Lạnh lắm. . .người anh ấm thế này...tôi mệt lắm, đừng tra tấn tôi nữa . . . Có được không? ..."
Đôi môi tím tái giật run, Lạc Khuynh Thành lẩm bẩm lên tiếng cầu xin hắn, cánh tay càng siết chặt lấy người hắn. German hơi ngẩn người, bàn tay vốn mắc kẹt trên cổ cô chỉ trong chớp mắt liền vô lực buông xuống.
Là một người đàn ông điềm tĩnh, chưa bao giờ có thứ gì có thể uy hiếp hoặc dễ dàng khiến hắn dao động. Nếu có, hắn sẽ lập tức thủ tiêu ngay. Động tác lưu loát, sẳn sàng dứt khoát trước mọi tình huống, tuy nhiên, khi đối mặt với dáng vẻ yếu ớt và đáng thương của cô, hắn, hắn lại dao động . . .
Không được như thế, lẽ ra hắn phải nhanh tay bóp lấy cổ cô, giống như
bóp chết một con kiến, đúng vậy, là dùng sức, không hề nương tay bóp chết cô!
Nhưng vì sao, bị cô ỷ lại ôm chặt mình, quả tim hắn, tựa như bị một sợi lông tơ mềm mại vô hình quét qua?
Đứng yên một chỗ, mặt cho dòng nước lạnh xối xuống rửa trôi, German đau đầu xoa thái dương, một phen kéo Lạc Khuynh Thành qua, lấy khăn lau còn sạch sẽ lau người cô. Động tác của hắn vô cùng thô lỗ cho đến khi cảm thấy ổn thỏa. Hắn bèn vươn tay lại bế cô lên giường, môi mỏng mím chặt, không nói một lời. . .
Bộ dạng của hắn lúc này, thật sự có hơi khủng bố , tâm tình thất thường chả ai nắm bắt nổi, khi thì trầm ổn như núi Thái Sơn, khi thì lại bùng lên như ngọn núi lửa!
Đêm nay là đêm thứ hai cô ở cùng hắn nhưng Lạc Khuynh Thành mới chợt phát hiện ra điều cô sợ nhất chính là bộ dạng đó của hắn, mở miệng nói những lời lạnh lẽo đã rất khủng bố với cô rồi, bây giờ cái gì cũng không nói, cứ mang bộ mặt âm trầm khó đoán thế kia, chả biết rốt cuộc hắn đang nghĩ gì trong đầu, lẽ nào định âm thầm hành hạ cô đến tan xương nát thịt sao? !
Chỉ sợ đến cuối cùng, mình chết thế nào cũng không hay!
"Anh muốn làm... cái gì? Tôi rất mệt, rất khổ sở... anh không được tra tấn tôi!"
Lạnh đến cóng người, Lạc Khuynh Thành mở miệng nói chữ được chữ mất.
"Câm miệng!"
Không hề kiên nhẫn lạnh lùng quát, German thô lỗ bỏ mặc Lạc Khuynh Thành trên giường, sau đó từ từ lại gần.
Lạc Khuynh Thành cứ cho rằng, German sẽ tiếp tục cái màn bại hoại sỉ nhục cô như tối hôm qua, hay là hắn sẽ ép buộc cô thuần phục trước hắn, nhưng trên thực tế, không hề phát sinh ra những chuyện như cô tưởng tượng.
Không, không chỉ có hề phát sinh, mà ngược lại cô còn cảm giác rất an toàn. Tuy động tác của German vẫn còn thô lỗ mãnh liệt khiến cho da cô phải đau rát nhưng khi cánh tay hắn mở ra... Ôm lấy cô! Chỉ là đơn thuần ôm mà thôi!
"Thả... A!"
Lạc Khuynh Thành ngẩn người, vừa định mở miệng cự tuyệt thì bàn tay to lớn của German lập tức giữ chặt lấy ót cô, dùng chút sức trực tiếp ấn cô chui tọt vào lòng mình, giống như lúc trước, mạnh mẽ mà bá đạo.
Hai tròng mắt chậm rãi đóng lại, cảm nhận Lạc Khuynh Thành vẫn còn không chịu từ bỏ giãy dụa, German lười biếng mở miệng nói: "Yên nào!"
Rõ ràng giọng điệu đều rất thản nhiên, có phần hờ hững nhưng vì sao khi lọt đến tai Lạc Khuynh Thành thì cơ thể lẫn trái tim cô hoàn toàn hóa đá. . .
Dựa vào lòng German, cả người Lạc Khuynh Thành đều trở nên cứng ngắc tựa như tảng băng vùng Bắc Cực, trên thực tế, vừa mới trải qua một trận sống chết với nước lạnh kia, cơ thể cô cũng bị đóng thành băng rồi.
Thật sự là hiểu hắn đang nghĩ gì! Vừa mới cuồng bạo thô lỗ như ác ma, giờ lại đổi mặt thâm sâu trầm lặng như biển! Thần kinh!
Hơi thở mãnh liệt của hắn thật sự rất đậm, có lẽ bởi vì hắn mới tắm xong, hô hấp của hắn kết hợp với bầu không khí lành lạnh xung quanh, vừa gây cho cô cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái, càng không ngờ mùi hương nam tính đặc trưng trên người hắn lại khiến cô cảm thấy rất dễ ngửi..
Lạc Khuynh Thành không biết, hay là vì mùi hương nam tính của hắn không giống với những người đàn ông khác? Hay là, vì mùi hương này chỉ có hắn, mới có? !
Phòng thật sự rất lạnh, trông từ cửa sổ ra bên ngoài, có lẽ còn lạnh hơn, ngoài cái gã đàn ông thối đang ôm mình...
Thật ra hắn ôm cô không chặt lắm, cánh tay to lớn rắn chắc như khúc gỗ to lớn vòng ra trước người cô, cho dù có lạnh thế nào, cô cũng cảm thấy ấm áp hơn . . .
Đồ biến thái! ! !
Lạc Khuynh Thành nghĩ, ở một nơi bao phủ những tuyết là tuyết này, hoàn toàn có đủ điều kiện để tránh rét, ai mà chịu nổi cái thời tiết khắc nghiệt này được! ?
Chẳng lẽ nằm trong phòng, hắn không sợ bị chết cóng sao? !
Lạc Khuynh Thành rùng mình âm thầm mắng chửi German, sau đó không tự chủ nằm gọn trong ngực hắn, thiếp đi lúc nào không hay...
Đắp một tấm chăn mỏng manh, một tay miễn cưỡng vòng trước người Lạc Khuynh Thành, một tay kia ôm lấy bầu ngực mềm mại, German nửa nhắm con ngươi, tựa như đang thưởng thức một món đồ chơi thú vị, khi thì xoa nắn, khi thì nhẹ nhéo, vẻ mặt trông rất thỏa mãn.
Một đêm giá lạnh dài đằng đẵng trôi qua, nằm ngoài dự tính của Lạc Khuynh Thành.
Ngày hôm sau, sự yên ổn trong lòng cô bắt đầu bị đánh vỡ! ! !
Mới chạng vạng sáng.
Đi theo German, Lạc Khuynh Thành buộc phải tham gia cái thể loại được gọi là tụ tập, thật ra cũng là một đám sĩ quan tạp nham đến ăn nhậu.
Khó khăn bước chân đi vào, còn chưa đi hết sảnh chính thì Lạc Khuynh Thành đã nghe không biết bao âm thanh ái muội đến ghê tởm của đám đàn ông bên trong truyền đến, thậm chí còn có người, sau khi vừa nhìn thấy cô đến còn khoa tay múa chân, không biết là vì đông đảo, hay là vì đang biểu đạt họ không dám tin vào mắt mình?
Theo sau German, Lạc Khuynh Thành cố gắng ngăn chặn cái cảm giác buồn nôn từ nội tâm mình, giương mắt nhìn lên, mới phát hiện, khắp nơi đều là người những người khoác trên mình bộ quân trang! Một số thì đeo biết bao nhiêu huy hiệu chiến tích với quân hàm chứng minh thân phận, hơn nữa thoạt nhìn lướt qua, quân hàm không hề thấp...
Chẳng lẽ, đây là buổi tụ tập của những người có thân phận máu mặt trong Đảng Vệ quân?
Nhìn thoáng qua một lát, Lạc Khuynh Thành liền rũ mặt xuống, làm vẻ ngoan ngoãn.
Ánh mắt bọn đàn ông ở đây nhìn qua chả có tên nào là thiện cảm, đó là chưa kể vài tên còn có loại ánh mắt dâm tà hết nói nổi, thậm chí không xứng đáng để so sánh với súc vật. Kể từ khi đặt chân lên mảnh đất xa lạ này, cô cũng thường xuyên bắt gặp những loại tình huống trước mắt, chỉ là, cô chưa