"German, anh nhìn nè, nhìn nè, đây là hình con thỏ làm bằng bột đường a, tay nghề thật khéo a, nhìn giống thật ấy, anh xem hai cái tai thỏ này, trông thật đáng yêu."
Lạc Khuynh Thành vui vẻ dạo chợ xuân ở Trung Quốc dưới thế kỷ mười chín, thấy món đồ nặn vô cùng dễ thương, cô tung tăng cầm nó chạy đến trước mặt German, giống như một bé gái lần đầu tiên thấy được của lạ, cười duyên khoe khoang với German, ý cười kiều diễm như hoa thẹn, thanh tú hơn nữa lại có nét thông minh đáng yêu.
German hơi nhướng mày nhìn chằm chằm vào gương mặt rạng rỡ của Lạc Khuynh Thành, sau đó, đáy mắt chợt lóe lên, anh giống như một tên lưu manh xấu xa cười, lập tức cúi đầu, cắn cái tai thỏ mà bà xã mình vừa mới bảo là vô cùng đáng yêu kia.
"A, anh làm gì vậy? Sao lại đi cắn nó?!"
Que kẹo nặn hình thỏ bỗng dưng bị khuyết đi, Lạc Khuynh Thành buồn bực, tức giận đến mức giơ chân giơ tay đòi anh trả lại cho cô con thỏ nguyên vẹn, còn German thì thờ ơ, làm như không quan tâm đến thái độ bực dọc của cô.
Lạc Khuynh Thành hậm hực, thứ cô muốn chia sẻ với anh, không phải là cho anh ăn, mà là cho anh nhìn ngắm con thỏ đáng yêu a! Hơn nữa, chẳng phải anh không thích ăn đồ ngọt sao, thậm chí ép anh phải bỏ nửa cái mạng cũng không bao giờ động đến nó, sao hôm nay lại chủ động vậy a ? !
"Muốn cắn nữa không? Muốn cắn không?! Tức chết đi được!"
Lải nhải oán giận, Lạc Khuynh Thành thở phì phò liếc mắt nhìn German, bởi vì cuối năm rồi nên thời tiết có hơi lạnh, Lạc Khuynh Thành mặt rất nhiều áo ấm, nào là đội mũ len, nào là khăn quàng cổ, cả gương mặt của cô đều bị thứ vải len ôm chặt lấy, chỉ thấy được một đôi mắt đẹp cũng với chiếc mũi nhỏ cao đáng yêu lộ ra, bây giờ đôi mắt ấy đang trợn lớn thế kia, vừa dễ thường vừa hiếu động vô cùng
Nhìn thấy bộ dáng phồng mang trợn mắt đáng yêu của cô, cả tâm can German như bị móng vuốt của con mèo nhỏ cào xé, bắt đầu mềm ngứa, anh vốn định chọc cô một chút, ai ngờ giờ nhịn không được, nhẫn nại cũng không xong, chẳng ngại ngùng đám người Trung Quốc bảo thủ đang đi lại nườm nượp trên đường cái, một phen ôm cô vào lòng.
Muốn yêu thương cô, người đàn ông dùng hành động trao cho người con gái cái ôm đầy ấm áp, Lạc Khuynh Thành cũng không vui vẻ là bao, mắt chỉ hơi thoáng qua tia ngỡ ngàng, sau đó miệng thủ thỉ than thở : "Anh thật quá đáng, em thấy nó đáng yêu, tính mua về cầm chơi... A..."
Lạc Khuynh Thành không ngờ anh lại hôn cô giữa chợ Tết đông người thế này, lại còn dưới trời mưa tuyết, người đi mua đồ Tết rất nhiều, mà German lại là kiểu người phương Tây thuần túy, có lối sống tự do phóng khoáng, chẳng giống với đất nước cô nên có rất nhiều người quay đầu nhìn hai người bọn họ với ánh mắt trợn tròn như đang nhìn quái vật?
Người đàn ông sở hữu thân hình cao lớn nổi bật giữa đám đông, cùng với người con gái kiều mỵ, nhỏ nhắn nằm trong lòng người đàn ông, bị người đàn ông chủ động hôn môi khiến cho đám thị phi xung quanh bèn đứng lại vây xem, thế nhưng German lại không thèm để ý, anh cứ bất chấp đi theo tiếng gọi của bản năng, hôn cô đến khi gương mặt