Sau khi thay váy xong, Lâm Tân Ngôn từ phòng thử đồ đi ra, cô lại đi về phía phòng thử đồ bên trái xem, cửa đã đóng chặt rồi.
“Rất hợp với khí chất của cô”.
Nhân viên phục vụ rất có mắt nhìn, về cơ bản là khi nhìn người, liền có thể chọn được quần áo phù hợp với người đó, váy dài màu lam nhạt mà Lâm Tân Ngôn mặc, làm tôn lên làn da của cô càng trắng nõn hơn, dây đai ở thắt lưng làm nổi lên chiếc eo mảnh khảnh nhỏ nhắn của cô, có chút hơi gầy, nhưng hai cá má lại được lộ ra rất xinh đẹp.
Lâm Quốc An nhìn thấy hợp,liền đi thanh toán, vừa mới nhìn mới phát hiện, một bộ váy những hơn 100 triệu, nhưng người muốn cô gặp là người của nhà họ Tông, ông liền cắn răng thanh toán, âm thanh lạnh lùng, “Đi thôi”.
Lâm Tân Ngôn sớm đã được lĩnh hội sự vô tình của ông, sự lạnh lùng lúc này vẫn làm ngực cô đau âm ỉ.
Cô cúi đầu đi theo sau lưng ông lên xe.
Xe rất nhanh liền dừng ở trước cửa lớn biệt thự nhà họ Lâm .
Lái xe mở cửa xe cho Lâm Quốc An, ông cúi lưng bước xuống, Lâm Tân Ngôn theo sau.
Đứng ở cửa biệt thự, cô hốt hoảng mất mấy giây, cô và mẹ vì bệnh của em trai, khi trải qua lúc sống không bằng chết thì bố cô và kẻ thứ ba kia, lại đang hạnh phúc tận hưởng sống ở trong biệt thự khí thế này.
Tay cô không kìm được mà nắm chặt.
Lâm Quốc An, “Mày đứng ngơ ra ở đó làm gì?”. Lâm Quốc An không cảm thấy có người đi theo mình, quay đầu nhìn một cái, liền nhìn thấy cô đang đứng ngớ ra ở cửa.
Lâm Tân Ngôn nhanh chóng đi theo ông, nghe người giúp việc trong nhà nói người nhà họ Tông vẫn chưa đến, Lâm Quốc An liền kêu cô đợi ở phòng khách.
Vị trí dựa vào cửa sổ sát sàn ở phòng khách đang đặt một chiếc đàn dương cầm SEIDL&SOHN, do Đức sản xuất, rất đắt, khi cô sinh nhật 5 tuổi, mẹ đã mua cho cô.
Cô thích đàn từ nhỏ, bốn tuổi rưỡi đã bắt đầu học dương cầm, sau khi bị đưa đi thì cô cũng chưa từng chạm đến.
Cô không kìm được đưa tay lên, cảm giác vừa quen thuộc vừa hưng phấn.
Ngón trỏ của cô đặt lên phím đàn,nhè nhẹ dùng lực, một tiếng tinh,âm thanh trong trẻo du dương vang lên, vì rất lâu rồi chưa từng đàn, nên ngón tay của cô bị cừng đờ rất lâu.
“Đồ của tôi, ai cho phép cô đụng vào?”. Một giọng nói trong trẻo mang theo sự tức giận, cất lên ở sau lưng cô.
Đồ của cô ta?
Lâm Tân Ngôn quay người, nhìn thấy Lâm Vũ Hàm đang đứng sau lưng cô, hùng hổ hung hăng, nhớ rằng cô ta nhỏ hơn mình 1 tuổi, năm nay 17 tuổi rồi, thừa hưởng những ưu điển của Thẩm Tú Tình, nhìn cũng khá xinh.
Chỉ là dáng vẻ nhe răng trợn mắt lúc này, có một chút hung ác đáng sợ.
Lâm Tân Ngôn, “Của cô?”.
Các người phá hoại hôn nhân của mẹ, tiêu số tiền đó, bây ngay cả quà mẹ tặng cô, cũng biến thành của cô ta sao?.
Cô dần dần nắm chặt nắm đấm, trong lòng từng lần một nói với bản thân đừng manh động, đừng kích động, bởi vì bây giờ cô vẫn chưa có năng lực đoạt lấy đồ thuộc về cô.
Cô bắt buộc phải nhịn!.
Cô không phải là đứa trẻ 8 năm trước bị cha đưa đi và chỉ biết khóc, bây giờ cô trưởng thành rồil.
“Cô——-là Lâm Tân Ngôn?!”. Lâm Vũ Hàm có phản ứng lại, hôm nay là ngày người nhà họ Tông đến, cha đón cặp mẹ con kia về nước.
Lâm Vũ Hàm còn nhớ, dáng vẻ đáng thương của Lâm Tân Ngôn khi Lâm Quốc An đưa mẹ con Lâm Tân Ngôn ra nước ngoài, Lâm Tân Ngôn quỳ ở dưới đất ôm lấy chân Lâm Quốc An, cầu xin ông.
“Cha đón cô về,có phải là vui vô cùng không?”. Lâm Vũ Hàm hai tay ôm trước ngực, khinh thường nhìn cô”. Cô cũng đừng đắc ý, đón cô về, chỉ là để gả cô vào nhà họ Tông, nghe nói người đàn ông kia——-“.
Nói xong Lâm Vũ Hàm che miệng cười châm biếng.
Nhớ đến việc người mà Lâm Tân Ngôn gả cho.
là người không thể quan hệ tình dục, hơn nữa còn không thể đi lại, cô ta không nhịn được cười trên nỗi đau của người khác.
Hôn nhân là chuyện lớn cả đời, gả cho người đàn ông như vậy, thì cả đời chẳng phải đều bị huỷ đi rồi sao?
Lâm Tân Ngôn chau mày.
Ngay lúc ngày, người giúp việc bước vào, “
Người nhà họ Tông đến rồi”
Lâm Quốc An đích thân ra nghênh đón họ vào cưa.
Lâm Tân Ngôn quay người, liền nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên xe lăn bị người khác đẩy vào, ngũ quan của anh ta góc cạnh, tướng mạo đoan trang, cho dù ngồi trên xe lăn thì cũng khiến người khác không dám xem thường.
Khuôn mặt này, không phải là người đàn ông cô nhìn thấy trong phòng thử đồ đang ve vấn với người phụ nữ hay sao?.
Anh ta, lại là cậu cả nhà họ Tông sao?.
Nhưng ở trong phòng thử đồ, rõ ràng cô nhìn thấy anh ta có thể đứng lên,