Khách đường, lâu vũ cao lớn, to lớn khí phái.
Dõi mắt nhìn xung quanh, bạch ngọc xếp thành từng khối tinh mỹ trên sàn nhà, cây đèn Lưu Ly treo cao bốn vách tường, khảm Mã Não[1] vào cột đá hành lang , không khỏi thật xa hoa.
[1] Mã Não:một khoáng chất, do thạch anh, thạch tủy và đản bạch hỗn hợp kết tinh, có nhiều loại màu đỏ, trắng, tro, có vằn sóng, dùng làm đồ trang sức.
Số lượng lớn như thế, chỉ sợ ngay cả hoàng cung cũng phải thua kém ba phần, đan trạch đứng đầu quả nhiên là giàu có hơn cả đất nước!
Mà người không tiếc số tiền lớn cầu xin đan dược, mỗi ngày như sóng triều.
Bên trong đại sảnh đứng hơn mười Đệ Tử Quý Tộc, vì cầu đan dược, hoặc tự mình đến thăm viếng vị công tử thanh danh vang dội Phượng U Trần, vậy mà, rất nhiều người chỉ là nghe nói đến Phượng U Trần, nhưng chưa từng thấy qua diện mạo thật của hắn, nhưng nghe nói Phượng U Trần là con của Đông quận vương, cầm kỳ thư họa không gì không biết, ngọc thụ lâm phong, dịu dàng như ngọc, còn trẻ mà tiền nhiều, là trong kinh thành một trong những nam tử bị các tiểu thư khuê các muốn gả nhất.
Nghe nói hàng năm người tới cửa cầu hôn đếm không hết, thậm chí đạp phá hơn năm trăm cánh cửa hạm của Đông quận vương phủ.
Mọi người ở đây suy đoán thiên kim nhà nào có thể gả vào Quận Vương phủ , có người thấy hắn thường ra vào Long Dương Thánh Địa, cùng với tiểu hành vi phóng đãng, bên cạnh cũng thường có các nam tử xinh đẹp làm bạn, hàng đêm sênh ca, vì vậy, phố phường dần dần truyền ra tin đồn hắn thích trai đẹp , mà hắn cũng chưa bao giờ ra ngoài bác bỏ tin đồn.
Từ đó, trái tim các cô nương tan vỡ một mảnh, rốt cuộc Quận Vương phủ cũng không có người dám tới cửa cầu hôn nữa.
Nhưng nhìn về phía nam tử ngồi ngay thẳng trên đài cao, mọi người chỉ cảm thấy người không thể xem bề ngoài, mặt nam tử kia như ngọc, ngũ quan tuấn mỹ bất phàm, trong suốt trong con ngươi giống như vẫn mang theo nụ cười, con mắt đẹp như nước, dù chuyện gặp chuyện hỗn loạn, cũng ko nói gì chỉ cười cho qua chuyện, mặc dù vẻ mặt thân thiết, phong cách lại cao nhã, tóc dài đen nhánh ào ra mà xuống, có chút tùy ý, có chút không gò bó, nhưng cũng không có nửa phần phân tán, làm người ta không khỏi không dời ánh mắt sang chỗ khác được!
Mà phía sau hắn đứng bốn thiếu niên mặc áo giống nhau, môi hồng răng trắng, hết sức đáng yêu.
Trong đó một vị rất là nổi bật, như hoa như ngọc, lông mi nồng đậm, cánh môi sáng bóng phiếm mê người, chỉ tiếc sắc mặt chợt tái nhợt 1 chút!
Tuyệt sắc Như thế, không phải Tuyết Nhan thì là ai ?
Ngoài điện truyền đến tiếng bước chân nặng nề, chỉ thấy bốn người giơ tới một cái rương khổng lồ, sau đó theo tới là một vị tự ình là công tử quý tộc siêu phàm, da trắng nõn, mặc cẩm bào Vân Thường Phường, từ thợ làm tinh mỹ, giá trị xa xỉ, vừa nhìn đã biết là sống an nhàn sung sướng con nhà giàu, hắn ra lệnh mở ra nắp hòm, nhưng thấy bên trong tầng tầng lớp lớp thỏi vàng, đều là vàng ròng, không có bất kỳ lẫn lộn, lướt qua một cái liền biết là hoàng kim thượng đẳng.
“Phượng công tử, đây là năm ngàn lượng hoàng kim, ta muốn mua năm miếng Tục Mệnh Đan từ ngài, không biết bao lâu có thể luyện cho ta?”
Sắc mặt quý tộc công tử kiêu căng, giọng nói không hề kính ý, cho là ra tay năm ngàn lượng hoàng kim rất là xa hoa.
Phượng U Trần cũng không nói chuyện, độ cong khóe môi tương đối hoàn mỹ, cả người mang theo trời sanh cao quý, hơi thở bất phàm .
So sánh với người dưới kia, tên Quý công tử kia đã bị hắn nổi bật lên giống như một con côn trùng.
Tuyết nhan nhìn Phượng U Trần, cảm thấy người này mặc dù bề ngoài hiền hòa, lại thâm trầm làm người ta nhìn không thấu ý định, mặc dù trên mặt tươi cười, nhưng nụ cười lại chưa bao giờ chân chính thật lòng.
Ngón tay đẹp đẽ của Phượng U Trần nhẹ nhàng gõ gõ cái bàn, lông mi thật dài hơi vểnh, tạo thành độ cong hấp dẫn, chợt nhẹ giọng cười một tiếng: “Vị công tử này thật biết nói đùa, Tục Mệnh Đan chính là Cực Phẩm Đan Dược, có tiền mà không mua được, một quả cần 50 vạn lượng hoàng kim, ngay cả năm ngàn lượng hoàng kim để đặt cọc mấy miếng Tục Mệnh Đan cũng không đủ.”
“Cái gì, 50 vạn lượng hoàng kim? Đây không phải là đoạt tiền người ta sao?”
Người này cũng không hiểu việc tình, rõ ràng là một đứa ngu xuẩn, tiểu bối ngu ngốc, chỉ lo giương nanh múa vuốt, hô to gọi nhỏ, tức khắc bị người chung quanh chế nhạo.
Rất nhanh liền bị người trong đan trạch “Xin” đi ra ngoài.
Lúc này, tuyết nhan cũng hít một hơi khí lạnh, không thể tin nhìn mọi người, thầm nghĩ: “Một viên đan dược lại trị giá 50 vạn lượng hoàng kim, giá tiền này quả thật chính là giá trời nha! Thật là mới nghe lần đầu!” Nàng nhăn lông mày lại, lại thấy Phượng U Trần đang ghé mắt nhìn nàng, vẻ mặt mang theo một chút hứng thú, Tuyết Nhan ở cùng chỗ hắn mấy ngày, đối với vị Long Dương Quân này luôn là tôn kính mà ko thể gần gũi.
Giống bị ánh mắt của hắn đốt cháy, Tuyết Nhan vội cúi đầu xuống, bắt đầu tiến vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất[2].
[2] Thiên Nhân Hợp Nhất : dùng làm chỉ đạo các phương pháp phòng bệnh, gìn giữ sức khỏe, tìm ra nguyên nhân bệnh và đề ra các phương pháp phòng chữa bệnh toàn diện.
Nào biết có người cố ý không cảm thấy được, bên tai rất nhanh truyền đến âm thanh êm ái như gió, làm cả người nàng run rẩy, “Nhan, ngươi thử nói một chút xem Tục Mệnh Đan này cần gì những dược liệu gì?”
Không ngờ Phượng U Trần lại sử dụng trường hợp này thử nàng, nàng thở dài nói: “Cần cửu vĩ trùng, bạch quỷ, hoa Ngũ Diệp ngàn năm, cuối cùng là Đông trùng hạ thảo.” (roseila: ẹc, ẹc, mềnh ko hỉu mấy cái dược liệu quái lạ này)
“Rất tốt.” Phượng U Trần nhẹ nhàng cười một tiếng, ưu nhã đưa tay vỗ vai của nàng, tỏ vẻ tán thưởng.
Khóe mắt Tuyết Nhan lại rút, nửa bả vai đã hóa đá, nàng chưa bao giờ cùng Phượng U Trần dựa vào gần như thế, nghĩ đến tay của hắn không biết sờ qua bao nhiêu nam nhân, nghĩ đến hành động hắn vừa làm giống như cho phép nàng làm tỷ muội, không nhịn được càng thêm co quắp, nếu không phải muốn học một chút thuật luyện đan, sao nàng phải lưu lại cái chỗ bên loại người này.
Vậy mà nàng có thể có được hôm nay, thật đúng là tự mình làm bậy thì không thể sống được.
Đẳng cấp đan trạch Vô Cực Môn sâm nghiêm, Tuyết Nhan mới đến, vẫn là làm từ tầng dưới chót .
Lại nói, bên cạnh Phượng U Trần vốn có bốn cận thân Dược Đồng theo đuôi năm năm, khuôn mặt chẳng những rất thanh tú, hơn nữa tinh thông dược lý, phương thuốc bắc có thể đọc làu làu, mà toàn bộ hốt thuốc, hái thuốc, chế thuốc cũng không nói chơi, chỉ là bọn hắn ở chỗ Phượng U Trần học được không ít bản lãnh, ngày thường đối đãi với người khác hết sức ngạo mạn.
Nửa tháng trước, chợt có một Dược Đồng gặp tai nạn, mời tới bạch đại phu thay hắn chẩn bệnh, ghim kim sau, hiệu quả không lớn, cho nên Phượng U Trần liền chuẩn bị tìm kiếm thí sinh Dược Đồng mới.
Rồi sau đó, đan trạch đột nhiên xảy ra sự kiện nữ nhân khỏa thân.
Tiếp theo thần y bạch đại phu lại xưng Tuyết Nhan là vi sư, những tin tức này không kính mà bay, mặc dù Phượng U Trần không màng thế sự, nhưng tai mắt đông đảo, vì vậy, hắn đối với nữ tử này sinh ra một