Lúc này, nhưng thấy Lãnh Hàn Yên lấy ra một viên dược liệu, màu sắc trong suốt thuần khiết, rất là đẹp mắt, chính giữa dược liệu có một hình đôi môi ,cứ như môi đỏ mọng của mỹ nhân ,đã vậy còn là màu đỏ hồng.
Loại dược liệu này mặc dù ít ỏi, nhưng người bình thường rất ít dùng đến, dược hiệu này hàm hữu một chút độc tính, mặc dù có thể trừ độc sau đó làm canh nấu thuốc, hiệu quả cũng không như ngàn Linh Chi, cho nên cũng không trân quý.
“Viên môi đỏ hồng này lên giá năm trăm lượng” có công hiệu cường thân kiện thể , mặc dù dược hiệu so ra vẫn kém Ngàn Linh chi, nhưng xem xét tính chất cũng không tệ lắm, từng bài trí trong hoàng cung Hoàng quý phi, xin chư vị đấu giá” Lãnh Hàn Yên ưu nhã cười.
Mặc dù môi đỏ hồng cũng không trân quý, nhưng dáng vẻ đích xác rất đẹp mắt, cũng rất nhiều người muốn mua về làm bài trí, dứt lời, Duẫn Tuyết Nhi nhìn như không chút để ý nói: “Ta xuất ra 550 lượng”
Quả nhiên, sau khi nàng lên tiếng, không có một người nào đấu giá cùng với nàng, mà Lãnh Hàn Yên theo thói quen bỏ môi đỏ hồng vào khay, chuẩn bị phái người đưa cho Duẫn Tuyết .
Lúc này chợt nghe có người kêu giá nói: “Ta xuất ra 30 vạn lượng.”
Dứt lời, tất cả mọi người ở hội trường kinh hãi, thế nhưng đấu giá với Duẫn Tuyết Nhi cô nương, hơn nữa dùng 30 vạn lượng đấu giá một viên môi đỏ hồng, đến tột cùng là ai tiêu tiền như rác vậy? Thật là đầu óc có bệnh! Vào giờ phút này, cũng không có ai chú ý tới, dưới khăn che mặt, gương mặt Duẫn Tuyết Nhi đã trở nên trắng bệch ,Phượng U Trần quay đầu lại nhìn Tuyết Nhan núp ở sau lưng, không nhịn được thở dài nói: “30 vạn lượng bạc đấy sư tỷ, ngươi có phải điên rồi hay không?”
Trong mắt Tuyết Nhan lóe lên ánh sáng tinh nhuệ, cười lạnh nói: “Ta không điên, ta rất khỏe.”
Lúc này, phía dưới đã có người đứng lên, nhìn về chỗ cao: “Đến tột cùng là người nào ra số lượng lớn như vậy?”
Tuyết Nhan lập tức xấu bụng cười, vươn một tay ra, một tay đẩy Phượng U Trần đến chỗ cửa sổ, nói thật nhỏ: “Sư đệ, uất ức ngươi làm thế thân ta một lần, ngăn chặn miệng bọn họ”
Phượng U Trần nhếch môi cười, nụ cười như chân trời mây bay cao nhã động lòng người, giờ phút này hắn cảm thấy có chuyện gì đó rất ý tứ sắp xảy ra,nên, hắn cái bia đỡ đạn này rất vô tội, rất bất đắc dĩ, chỉ là hình như hắn cũng muốn xem chút nữ nhân điên này đến tột cùng muốn làm cái gì?
30 vạn lượng bạc trắng mua một viên môi đỏ 500 lượng, có ý tứ!
Giờ phút này, mọi người thấy Phượng U Trần kêu giá, sắc mặt không khỏi kinh hãi.
Vị Công Tử Phú Khả Địch Quốc này , bọn họ ai cũng đấu giá , chẳng qua hơn nữa 30 vạn lượng bạc không phải số lượng nhỏ, bọn họ cũng sẽ không cho Duẫn Tuyết Nhi bỏ ra giá cao như vậy? Dù sao, Duẫn Tuyết Nhi cũng không phải có quan hệ gì với bọn họ.
Thượng Quan Ngâm nhìn Phượng U Trần, ánh mắt Nam Cung Vũ lạnh lẽo, còn lại là nhiều hứng thú , Lãnh Hàn Yên nhếch miệng đỏ hồng, nhìn về phía Phượng U Trần, trong lòng cảm thấy kỳ quái, nàng vốn tưởng rằng Phượng U Trần thích mình, xem ra không phải như vậy, hay là hắn coi trọng Duẫn Tuyết Nhi? Cố ý dùng cái loại hành động này chiếm được sự chú ý của giai nhân? Dĩ nhiên, ngần này không chỉ một mình nàng.
Phượng U Trần nghiêng mắt nhìn Tuyết Nhan, hình như chỉ sợ thiên hạ không loạn, cười nhạt một tiếng mà nói: ” Sư tỷ, tiếp tục như vậy, ta sợ bị người ta hiểu lầm chết! Ngươi tự xử đi, xin thứ cho Sư đệ sẽ không phụng bồi.” .
Thật ra thì, nếu nói hắn đang để ý thanh danh, quỷ mới tin, một tên đồng tính cũng dám đeo lưng, sao sợ bị người làm dơ bẩn danh tiếng, hắn vừa muốn xem Tuyết Nhan một chút muốn làm sao để xong việc.
Phượng U Trần vào thời điểm mấu chốt lại muốn thả chim bồ câu, Tuyết Nhan dĩ nhiên không đồng ý, xoay chuyển ánh mắt,đột nhiên từ trước bàn rút ra sa mỏng, nhanh che trên mặt mình, thân hình lóe lên, tung người ngồi ở trên đùi Phượng U Trần , đè ép hắn, thiên kiều bá mị ôm vai hắn, tư thế cực kỳ ám muội
Mà phía dưới, tất cả mọi người thấy có một cô gái quấn lấy với Phượng U Trần , mà cô gái kia thế nhưng cũng xài khăn che mặt, từ xa nhìn lại, cư nhiên còn mỹ lệ so với Duẫn Tuyết Nhi hơn mấy phần.
Không khỏi rối rít suy đoán, nàng đến tột cùng là ai?
Thoáng chốc, trong mắt Phượng U Trần khẽ thoáng qua vẻ kinh ngạc, cô gái tầm thường như thế nào ở trước công chúng ấp ấp ôm ôm với nam nhân, không ngờ nàng lại sẽ làm ra như cô gái phong trần hành động lẳng lơ! Mặc dù Phượng U Trần đối với ngôn ngữ hành động củaTuyết Nhan thường ngày nhìn quen lắm rồi, cho là nàng hành y nhiều năm, không câu nệ tiểu tiết, tính tình không câu chấp, thế nào lại biết nàng gan lớn đến thế!
Hôm nay, nhuyễn ngọc ôn hương ngồi trong lòng, Phượng U Trần trong mắt người xung quanh khá vừa lòng nhàn nhã! Xa xa xem ra, ngược lại không mất vẽ một bức