Duẫn Ngọc và Ngân Diện Độc Ma chuyển tầm mắt, khó hiểu nhìn về phía hắn, Phượng U Trần chậm rãi nhìn về phía Ngân Diện Độc Ma, thản nhiên nói: “Ngân Diện công tử, tuy rằng ta không rõ ngươi cùng Tuyết Nhan trải qua cái gì, nhưng nếu như ngươi đã đến đây, tự nhiên là thích nàng đúng hay không?”
Lúc này Ngân Diện Độc Ma dưới lớp mặt nạ không có bất kỳ biểu cảm gì, đôi con ngươi hắn đen láy sâu hút giống như hàn đàm (đầm nước lạnh).
Người khác nhìn không thấy đáy, nhưng mà, xem như hắn đã ngầm thừa nhận việc này, hắn thích nàng, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng lúc này hắn hiểu được tâm của mình.
Phượng U Trần nói tiếp: ” Nếu thích một người tự nhiên muốn cùng nàng ở chung một chỗ nhưng mà các hạ có nghĩ đến tương lai của các người sau này không?”
Ngân Diện Độc Ma nói : “Ngươi muốn nói cái gì?”
Phượng U Trần khẽ cười nói: “Ngươi nên biết trên người Tuyết Nhan trúng kỳ độc, hoàn toàn không có đại phu nào có thể trị, cuộc đời này cần nguyên dương của bảy nam nhân để giải độc, như vậy ngươi cũng nguyện ý ở một chỗ cùng nàng sao? Dù sao cung chủ Thần Long cung có thể tam phu bốn thị, các hạ có đồng ý thành người thứ nhất hay không? Cùng với Duẫn Ngọc trở thành phu thị của nàng?”
Ngân Diện Độc Ma không chút nghĩ ngợi trả lời: “Ta đường đường là nam nhi bảy thuớc, tại sao phải làm phu thị cho một nữ nhân? Nàng chỉ có thể trở thành nữ nhân của một mình ta!”
Phượng U Trần nghe vậy cười: “Vậy là các hạ muốn một mình độc chiếm nàng, sau đó nhìn nàng độc phát bỏ mình? Nếu ngươi tàn nhẫn như vậy, sao có tư cách thích nàng?”
Nghe vậy, Ngân Diện Độc Ma nhăn mày, hắn đương nhiên biết độc tính Mai Lan hương lợi hại cùng bá đạo, nếu như hắn muốn độc chiếm Lâm Tuyết Nhan, kết quả sợ là chỉ có thể nhìn nàng ngọc nát hương tan!
Phượng U Trần bưng chén trà lên mỉm cười nói: “Tuy ta không rõ các hạ là ai. Nhưng ta suy đoán thân phận của các hạ ắt hẳn vô cùng hiển quý, hiện nay tuy Lâm Tuyết Nhan cùng Thượng Quan Ngâm đính hôn, đều sẽ gặp phải quẫn cảnh bị từ hôn, hơn nữa trong giới quý tộc sẽ truyền ra rất nhiều lời đồn không chịu nổi, ta nghĩ gia tộc của các hạ hẳn là không đáp ứng ngươi cưới một nữ tử có tiếng xấu, đúng hay không? Các hạ nhân rồng trong phượng vô cùng kiêu ngạo, nhất định không muốn nữ tử mình thích cùng nam nhân khác vui vẻ cho nên… Lúc đó ngươi cùng Lâm Tuyết Nhan tuyệt không có khả năng!”
Ngân Diện Độc Ma không nói, trong lòng bốn bề sóng dậy.
Phượng U Trần híp mắt, đôi mắt sâu thẳm, vân đạm phong khinh nói : “Có một số việc, nên cắt thì phải cắt đứt, cắt không đứt sẽ loạn, ngươi đã không thể cưới nàng, sao hai người không cắt đứt cho tốt chứ?”
Không nghĩ tới Phượng U Trần nói những câu ở trong lòng. Ngân Diện Độc Ma lạnh lùng cười, làm sao hắn không biết kết quả này?
Từ trước đến nay hắn rất lý trí, thậm chí không nghĩ tới vì nữ tử này, suy nghĩ lại nóng lên. . . . . Nếu kết cục đã như thế, hắn cũng không có cần thiết phải tới đây, liền chậm rãi đi ra ngoài.
“Đợi một chút!” Phượng U Trần bỗng nhiên nói.
“Chuyện gì?” . . . Ngân Diện Độc Ma dừng bước chân lại một chút, thế nhưng chẳng biết tại sao ngừng lại. Chỉ vì tim hắn vẫn còn vì Lâm Tuyết Nhan mà vùng vẫy.
“Ngân Diện công tử, nếu như. . . . . Ngân Diện các hạ muốn đối phó hoàng tộc, có thể liên thủ cùng ta? Ta nghĩ dựa vào thực lực của hai người chúng ta, hẳn là có thể đoạt Xuất Vân Quốc, hơn phân nửa thiên hạ” Phượng U Trần nho nhã cười, còn trong lòng lại đang bày mưu nghĩ kế.
“Không có hứng thú.” Ngân Diện Độc Ma nghe vậy cười lạnh một tiếng. Liền bước nhanh rời đi, cũng nghĩ tới hắn thế nhưng sẽ cự tuyệt, Phượng U Trần nhìn bóng lưng của hắn, vẻ mặt như suy nghĩ gì đó, thế nhưng, tình địch cũng rời đi như vậy, Duẫn Ngọc có chút thẫn thờ, không khỏi cả giận nói: “Vì sao không cho ta giết hắn?”
Ánh mắt Phượng U Trần ánh mắt lại nhìn về phía Duẫn Ngọc. Lúc này lại là vẻ mặt cười châm biếm, cười rất nhạt rất nhạt không ngừng, con ngươi nhìn chăm chú vào hắn, môi câu lên nói : “Hiện giờ tình địch của ngươi tìm đến cửa, ngươi nên cảm thấy có chút khủng hoảng mới đúng, suy cho cùng ngươi vẫn lên nhìn lại nữ nhân của ngươi. . . Người khác cũng rất thích, nếu như ngươi vẫn cam chịu như cũ mà nói, tương lai chỉ sợ phải dùng thân phận anh vợ, nghênh đón toàn bộ nam nhân bên người nàng, mà không phải là thân phận phu quân, ngươi có hiểu hay không?”
Duẫn ngọc ngẩn ra, nghĩ đến nếu như có bảy nam nhân xưng hô với hắn là anh vợ, chính mình sợ là sẽ phát điên!
Phượng U Trần nói tiếp: “Tuyết Nhan chung quy sẽ có bảy nam nhân, nếu là ngươi không muốn thấy kết cục này mà nói, ai cũng sẽ không miễn cưỡng ngươi, có phải hay không? Lúc trước… Ngươi vì cứu tính mạng Lâm Tuyết Nhan nguyện ý hy sinh tất cả, tuyệt đối không nghĩ tới chính là, ngươi đối với yêu thích nàng lại hẹp hòi như thế, nếu như trong lòng không dung một hạt như hạt cát tồn tại. chẳng phải đổi lại thành hại chết nàng!” Lời ấy của Phượng U Trần cùng không giả, tâm Duẫn Ngọc cũng thay đổi cực nhanh, cảm giác ngà ngà say không còn sót lại chút gì!
Không phải rõ ràng là rất yêu nàng sao? Nếu như trở thành anh vợ mà nói chỉ sợ ngay cả tư cách để ghen cũng không có!
Không được. . . . Tuyệt đối không thể phát sinh loại chuyện này được, hắn nghĩ đêm qua