" Chúng ta việc còn chưa xử lý xong đâu " Liễu Như Tuyết ánh mắt lừi biếng mà nhìn về phía Thiên Quang môn vị trí.
Nàng có thể quan tâm đến này bí cảnh nhưng vẫn là phải trước tiên giải quyết xong việc đệ tử nàng bị giết hại.
" Liễu tông chủ nói đúng, tập hợp mọi người ở đây là để giải quyết chuyện của Từ Vũ cùng Thẩm Đình "
" Còn xử lý như thế nào.
Dính dáng đến ma tộc chỉ có thể chết " Lệ Dao nói đến thật nhẹ nhàng, mang theo vài phần căm ghét.
Hắn đối ma tộc là mang theo thù hận, gia đình hắn cũng là chết bởi ma tộc.
" Từ Vũ chỉ là bị Thẩm Đình xúi giục cho nên hắn cũng không đến mức phải chết.
Nói đến người có tội cũng là đệ tử của Lã tông chủ.
" Bạch Phong sao có thể để Từ Vũ chết, hắn chính là con cờ giúp Bạch Phong ngồi lên chức chưởng môn.
Từ Vũ lúc này cũng đã tỉnh táo lại, hắn đang yên tĩnh mà đứng sau lưng Bạch Phong.
Lâm Minh Nguyệt nhìn thế nào cũng không nhìn thấu hắn cảm xúc ngay lúc này.
Trên người đã không cảm nhận được ma khí nhưng cơ thể giống như là người mất hồn giống nhau.
Nói đến chuyện Thẩm Đình là người đứng sau xúi giục Từ Vũ nàng thật sự không tin.
Thẩm Đình tuy cũng khá thông minh nhưng xem đến là nhát gan, nàng ta không có gan để làm chuyện như vậy.
" Nhưng không phải các ngươi tận mắt nhìn thấy Từ Vũ giết hại Ám Nguyệt môn đệ tử hay sao? " Lý Minh Thành thấy chuyện đột nhiên chuyển đến trên đầu Thẩm Đình liền nhíu mày, này Bạch Phong không nói lý lẽ.
Nhóm đệ tử cũng là xôn xao bàn tán.
Nói bọn họ thấy tận mắt Từ Vũ ra tay thật không đúng.
Lúc bọn họ đến, cũng chỉ nhìn Từ Vũ đứng đó cùng xác của Ám Nguyệt môn đệ tử.
Một cái đệ tử đứng ra xác nhận câu hỏi của Lý Minh Thành.
" Chúng ta cũng không rõ là Từ Vũ có hay không giết người.
Đến nơi thì sự việc cũng đã xảy ra "
Bạch Phong đợi đến câu nói này, mặt liền treo nụ cười, hướng đến Lã Tu Kiệt.
" Lã môn chủ, xem ra ngươi liền muốn mất đi cái xinh đẹp đồ đệ rồi "
" Hừ cấu kết ma tộc liền không còn là ta đồ đệ " Thẩm Đình nghe hắn nói như vậy mặt liền trắng bệch, nàng chạy đến trước mặt Lã Tu Kiệt mà quỳ xuống cầu xin.
" Sư phụ ta không có, ta là bị Từ Vũ lừa đến, ta cùng hắn gặp chỉ là hắn chủ động đến, người nhất định phải tin ta.
"
" Tin ngươi? Nói ta tin ngươi làm sao, đồ của ma tộc liền ở ngươi trên người ta sao có thể tin " Lã Tu Kiệt đẩy ra nàng, đụng vào nàng hắn liền ghê tởm.
Hắn ở Thẩm Đình trong phòng tìm đến một cái ma phiến, nếu nàng thực sự không cấu kết với ma tộc như thế nào có ma phiến.
Ngọc Y Thần nghe đến việc này lại thấy kì lạ, Lâm Minh Nguyệt cũng không có nói nàng việc này đâu.
Nàng truyền âm đến cho Lâm Minh Nguyệt.
" Ngươi không nói ta có chuyện này "
" Ta cũng là mới biết đến " Lâm Minh Nguyệt lắc lắc đầu, nàng nghe đến cùng là bất ngờ, Nhược Vũ cũng không có cùng nàng giảng qua.
" Đã có chứng cứ như vậy rõ ràng.
Nàng cũng nên trả mạng cho Ám Nguyệt môn đệ tử " Liễu Như Tuyết không quan trọng là ai làm, nàng chỉ cần tìm ra được hung thủ giết nàng đệ tử là đủ.
Cứ như vậy Thẩm Đình tiên tử trong mắt mọi người phút chốc trở thành nữ ma đầu.
Không một ai vì nàng cầu xin, phút chốc đối nàng trở nên xa lạ.
Tuy nàng thực sự không thích Thẩm Đình nhưng dù sao nàng ta cũng là vô tội, không thể để nàng ta gánh tội thay Từ Vũ được.
Nàng nhìn sang sư phụ, được nàng gật đầu cho phép, Lâm Minh Nguyệt liền tiến đến giữa chính điện, cùng Chu Hằng công đạo.
" Chu trưởng lão, Lâm Minh Nguyệt có chuyện muốn thỉnh giáo "
Chu Hằng nhìn đến Lâm Minh Nguyệt khi hắn nổi lên một chút hy vọng.
Từ lúc cùng Lâm Minh Nguyệt nói chuyện qua hắn cảm thấy nàng am hiểu rất nhiều thứ, lại vô cùng chính trực trưởng thành, có thể nói so với hắn không hề thua kém.
" Mời nói "
" Ta có thể chứng minh người không phải do Thẩm Đình giết " một lời nói ra, tất cả mọi người có mặt ở đây đều nhìn nàng.
Lâm Minh Nguyệt không để ý bọn họ ánh mắt, nàng vỗ vỗ tay.
Lúc này bên cạnh nàng xuất hiện một lam y nữ tử, cung kính đứng ở nàng bên cạnh.
Nữ tử này không ai khác chính là Bích Dao.
" Điện...Chủ tử, thứ người yêu cầu " Bích Dao lấy ra hộp gỗ đưa đến cho Lâm Minh Nguyệt, sau đó yên lặng đứng ở nàng bên cạnh.
Lâm Minh Nguyệt mở ra hộp gỗ, trong đó đồ vật chính là túi gấm đựng Hồn thức tán.
Nàng lấy lên túi gấm đưa cho Chu Hằng.
" Cái này là...!" Chu Hằng nhìn túi gấm lại nhìn nàng.
" Là Hồn thức tán "
" Nói bậy ngươi như thế nào có Hồn thức tán " Hồn thức tán là Tử Linh môn bí dược, chỉ có hắn biết nơi cất giấu, làm sao Lâm Minh Nguyệt lại có trên tay.
" Lã trang chủ không tin có thể đến xem "
Lã Tu Kiệt đến nhìn túi gấm, ngửi một chút mùi hương liền cả kinh.
Xác thật là Hồn thức tán.
Nhưng Lâm Minh Nguyệt sao có thể có được nó.
" Ngươi làm sao có được "
" Lã tông chủ không cần kích động.
Này ngươi phải hỏi đến Từ Vũ sư huynh đâu, ta từ hắn phòng ngủ tìm thấy."
Từ Vũ nghe đến hồn thức tán liền động đậy, Bạch Phong bên cạnh sắc mặt cũng không được tốt.
Lã Tu Kiệt nghe vậy liền tức giận, hắn tiến đến chất vấn Từ Vũ.
" Ngươi mau nói, ngươi dám trộm ta bí dược "
Này Hồn thức tán tuy đúng là Từ Vũ trộm lấy có được nhưng đã bị hắn sử dụng để bỏ vào ấm trà của Ngọc Y Thần.
Lần này Hồn thức tán tìm thấy được ở phòng hắn chính là Bích Dao trộm về cho nàng.
Từ Vũ nhìn thấy Hồn thức tán liền hoảng loạn.
Hắn đã dùng hết cho Ngọc Y Thần sao có thể xuất hiện ở phòng hắn.
Đột nhiên hắn nhớ đến Lâm Minh Nguyệt, nhìn nàng vẻ mặt không cảm xúc mà nhìn hắn đột nhiên treo lên cái tươi cười.
Là nàng.
Hắn ánh mắt trừng lớn nhìn Lâm Minh Nguyệt chất chứa bao căm ghét cùng hận thù.
Hắn nhìn thấy bản thân không thể tiếp tục giấu diếm, bất đắc dĩ đành phải nói ra.
Hắn ngẩn đầu, nhìn chăm chú vào Lã Tu Kiệt, cười mỉa mai.
" Vật chính là ta lấy.
Làm sao? Lã tông chủ tự xưng tài giỏi vậy mà đến việc bị ta theo dõi ngươi cũng không biết? Xem ra cũng chỉ là hư danh "
" Tiểu tử ngông cuồng hôm nay chính là ngày chết của ngươi " Lã Tu Kiệt bị người nói xấu như vậy khó có thể tha thứ.
Hắn rút kiếm nhắm thẳng Từ Vũ mà tới.
Bạch Phong muốn ra tay ngăn cản nhưng hắn tu vi thấp kém liền bị Lã Tu Kiệt đánh ra xa một phía.
Từ Vũ tu vi hiện tại so với hắn cũng chỉ là một con kiến nhỏ nhoi, hắn muốn mệnh của Từ Vũ liền phải được đến.
Mà Từ Vũ nhìn Lã Tu Kiệt ra đòn sao có thể để hắn được như ý.
Hắn nhanh chóng xoay người bỏ chạy.
" Muốn chạy " Lệ Dao một chân đạp bàn, đuổi theo phía sau Từ Vũ.
Ngay cả Lý Minh Thành cũng vào cuộc.
Bị ba người bao vây, Từ Vũ không có đường thoát.
Hắn lúc này ma khí đã lộ ra ngoài rõ ràng, hai mắt đỏ tươi mang theo thù hận nhìn trừng trừng mọi người ở đây.
" Ta sinh ra vốn bất hạnh, chưa từng được hưởng đều tốt đẹp.
Ngay cả sư phụ ta ngưỡng mộ cũng coi ta là con cờ của hắn.
Bây giờ có được, các ngươi liền muốn cướp đoạt? Nằm mơ đi " Từ Vũ nội lực đột nhiên tăng cao, xung quanh hắn ồ ạt xuất hiện ma khí đem những người ở đây một trận khiếp sợ.
" Linh lực của hắn đang tăng lên rất nhanh, mau ngăn hắn lại "
Ba vị tông chủ cùng Chu Hằng cùng ngăn chặn Từ Vũ, tuy nói hắn tu vi thấp kém nhưng vì cái gì đột nhiên như vậy mạnh lên, bọn họ đánh cũng có chút chật vật.
Ngọc Y Thần cảm nhận trên người Từ Vũ ma lực cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Này ma lực giống như là nàng đã từng cảm nhận qua nhưng lại không nhớ được là của ai.
Ngọc Y Thần ở hoài nghi thì phía bên Từ Vũ đã bị nhóm người Lý Minh Thành dồn vào chỗ chết.
Hắn nhìn bản thân bị thương thảm hại liền căm giận.
Đưa tay niệm một pháp quyết nào đó mà bọn họ chưa từng biết, đến khi Lâm Minh Nguyệt nhìn hắn kết ấn mới hoảng hốt, nói.
" Mau ngăn hắn lại, hắn ở tự bạo "
Từ Vũ bây giờ đã không còn đường chạy thoát, nếu có chết cũng phải có người theo bồi hắn nơi địa phủ.
Hắn điên cuồng cười lớn, đối với toàn thể người ở đại điện này cười đến ghê tởm.
" Trước khi chết ta liền cho các ngươi biết một bí mật" hắn nhìn về phía Bạch Phong đang mở to mắt nhìn hắn, cười đến lạnh lẽo.
Hắn từ khi ở Luyện Ngục Cát trở ra đã biết rõ mục đích của Bạch Phong đối với hắn, chỉ là hắn luôn ẩn nhẫn chờ đến thời cơ.
Đáng tiếc đã không thể.
" Đó là ma tộc cùng T- "
Giây phút hắn muốn nhắc đến ma tộc, không đợi Bạch Phong ngăn hắn lại đã có một đạo thân ảnh vọt đến trước mặt hắn, nâng tay đánh thẳng vào hắn thân mình, này lực đạo vô cùng mạnh cùng dứt khoát, đem Từ Vũ kim đan đánh vỡ tan nát.
Kim đan vừa vỡ tức khắn Từ Vũ như biến thành cái phế vật giống nhau, nằm thoi thóp trên mặt đất, trơ mắt nhìn một người đem kiếm đâm vào tim hắn.
Kiếm xuất ra như vậy đem tính mạng