Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thiên Địa Đồng Bi*: đất trời cùng bi thương.

Editor: Tiểu Ly Ly.

Âm thanh này không lớn, lại lộ ra tử khí dày đặc, chúng tiên nhân vây nghe xong đủ để bốc lên khí lạnh, sát khí càng sâu.

Viên Ngũ Quang Thập Sắc trong tay Trọng Hoa đột nhiên bể tan tành, cũng không phải tự tay hắn làm vỡ ra, là nàng hủy hoại đoạn hồn!

Vội vàng ở giữa, Trọng Hoa bổ nhào lên trước, thu hồn phách của nàng lại vào trong tay áo, đợi mọi người nhìn thấy, lại thấy tay hắn có sợi thanh u hồn phách lượn lờ tiêu tán.

Trọng Hoa phun máu tươi xuống đất.

Không có ai biết đây là vì cái gì......

Chỉ có Lưu Quang trắng bệch nghiêm mặt chạy tới, nhìn bóng dáng trước mặt không hề có sức sống, lời nói khó khăn mà lại rõ ràng truyền vào đầu Trọng Hoa: "Ta cho rằng ngươi muốn lưu lại tánh mạng của nàng như thế nào, nhưng chưa từng nghĩ lưu lại hồn phách của nàng để cho nàng chuyển thế. Nhưng ngươi lại có biết hay không, ngay cả ngươi tốn hao sức nửa ngày tách hồn lực của chính mình ra ngoài một chút, luyện ra một hồn phách có mùi giống nàng, nhận thay kết quả hồn phi phách tán của nàng, nhưng nàng chỉ có đời này, nếu chết, cõi đời này sẽ không còn người tên Thiên Âm nữa."

Cả người Trọng Hoa cứng ngắc!

Ánh mắt Lưu Quang thất vọng cực độ: "...... Trọng Hoa, ta đã sai lầm khi tin ngươi."

Đại Liệt Cốc, đột nhiên một tiếng nổ rung trời!

Mọi người giương mắt mà nhìn Thông Thiên Tháp màu đen vốn là đứng lặng ở Liệt Cốc đột ngột xuất hiện ở trước mắt mọi người. Treo ở giữa không trung, cao vút trong mây!

Vốn là sáng sớm chim hót hoa thơm, trong nháy mắt, đã lấp lánh vô số ánh sao, trăng sáng trên không.

Khí tức viễn cổ bao phủ đất trời, trong không khí vang lên giọng hát khe khẽ.

Huyết vũ thần hoa, phiêu sái rơi xuống.

Trong Thông Thiên Tháp, vang lên tiếng Thần Ma rên rỉ!

Thân thể Thiên Âm được ánh sáng tím của Thần Ma chiếu rọi, y phục tuyết sắc bị máu nhuộm thành màu đỏ diêm dúa lẳng lơ, được
thần hoa rải thành tuyệt diễm tươi đẹp......

"Bì bõm!!"

Xa xa một tiếng giống như trẻ con khóc, ở trong tiếng hát hết sức bi thương.

Một con thú nhỏ trắng như tuyết đón máu mà đến, té nhào vào bên người Thiên Âm, khóc khàn cả giọng!

Mọi người, nhìn một màn này, trong lòng nổi lên lạnh lẽo!

Cảnh tượng đất trời cùng nhau bi thương, chỉ có vạn năm trước Thần Sơn sụp đổ Thần Ma rơi xuống, tronrg Lục giới Huyết Vũ thần hoa ước chừng rơi xuống một năm!

Trọng Hoa kinh ngạc nhìn thân thể Thien Âm hóa làm ánh sao bay về phía Thông Thiên Tháp, hồn phách trong tay áo xao động giống như là có được dẫn dắt. Bị hắn gắt gao kiềm chế!

Áo bào của hắn đã sớm nhuộm thành máu đỏ, tóc đen như thác nước ngưng tụ thành bó.

Hắn cô độc đứng, kiếm Thái A chống đỡ lấy hắn, thân kiếm bóng loáng phản chiếu toàn thân huyết sắc của hắn, vẻ mặt tái nhợt......

Cho đến khi Thông Thiên Tháp biến mất Thiên Tuyết theo đuôi, cho đến phía chân trời lại lộ ra ánh sáng mặt trời ấm áp, cho đến Huyết Vũ biến mất thần hoa dần dần trôi qua, cho đến không biết bao lâu, Lưu Quang quay lưng đi xa dưới ánh chiều tà......

Không người nào dám đến gần hắn.

Vật đổi sao dời, ánh trăng chiếu rọi, ngày đêm đếm không hết như nước trôi đi xa.

Cung Nguyệt Thần rơi xuống một tầng đất, mọc đầy rêu xanh, ngọn núi Thái A lại khôi phục dáng dấp ban đầu, ngũ đại tiên sơn trở về núi của mình.

Trong kết giới Đông Phương vả Thiên Nam nhìn chằm chằm, trong mắt 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện