Vừa ra khỏi cửa thì gặp phải tên cặn bã, hắn mặc đồ lịch sự đang đi một mình đến nhà vệ sinh, dáng người cao lớn, bờ vai rộng, gương mặt không kém phần điển trai
Mỹ Thanh gặp hắn liền tỏ ra thái độ chán ghét, không ngờ tên đó lại dám đứng trước mặt cô chặn đường, cánh tay còn bị hắn níu lại
"Tên khốn này! Anh muốn gì?"
Nàng gằn giọng, lúc nảy cô uống rượu hơi nhiều nên không kiểm soát được lời nói, nhưng kiềm chế không được đánh hắn
"Anh xin lỗi! Chúng ta quay lại đi!" Giọng hắn trầm, có chút thành khẩn
Nàng lạnh nhạt đáp "Không! Cút đi!"
Thế giới rộng lớn như vậy, còn tình cờ gặp hắn ở đây, đúng là xui xẻo
"Anh với Bạch Khiết không có gì với nhau mà! Bọn anh chỉ là bạn thân thôi! Anh biết em đã đau lòng lắm...!anh xin lỗi..."
Mỹ Thanh tức giận lên tiếng "Anh làm tôi đau đấy! Bỏ ra!
Hữu Lăng nài nỉ níu kéo, tay cô bị siết chặt khiến ửng đỏ, hắn vẫn cố chấp không chịu buông tay
Mỹ Thanh khó chịu liền giật tay về, vung một cái tát *chát* thật đau, giòn rã vào mặt tên đó, gương mặt hắn đỏ ửng, in hằn các đốt tay
Nàng nhìn vào mặt gã bình thản nói
"Cái tên cặn bã nhà anh, chia tay rồi còn biện minh gì nữa! Tôi cũng không yêu anh gì đâu, đừng tự mình đa tình nữa, nếu không phải chị tôi năng nỉ quá thì còn lâu anh mới lọt vào mắt tôi! Nếu lúc trước không chia tay qua điện thoại thì tôi đã đánh chết anh!"
Mỹ Thanh đang nói thì một bàn tay từ hướng khác đẩy cô ra, *chát* một cái vào gương mặt xinh đẹp, nàng còn chưa định hình đó là ai thì vết thương trên mặt bừng lên khiến cô có chút mơ hồ
"Cô định quyến rũ anh ấy sao?"
Một người phụ nữ mặc trên người chiếc váy ôm màu xanh ngắn tới đùi, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng trông thuần khiết, dáng vẻ lúc nào cũng yếu đuối, nũng nịu, mái tóc xoã dài thục nữ, tuổi chững chạc
Nhưng bản tính bên trong xấu xa chừng nào, tất cả chỉ là vỏ bọc
Chàng trai giật mình hoảng hốt "Sao em lại ra đây?"
Ả liền nhìn anh lườm một cái, khiến cậu quay mặt không nói thêm lời nào
Cô gái chạy tới ôm chặt lấy cánh tay người đàn ông khẳng định chủ quyền, dáng vẻ như tiểu bạch thỏ, nhỏ nhẹ nói với Mỹ Thanh
"Này! Chia tay rồi thì đừng có dây dưa với anh ấy nữa! Tôi biết cô không quên được Hữu Lăng, nhưng anh ấy là người có gia đình rồi đấy!"
Bạch Khiết nghiến răng lên tiếng, giọng nói có chút ganh ghét, ánh mắt tức giận nhìn Mỹ Thanh như muốn thiêu chết
Mỹ Thanh liền hít một hơi dài, giọng trầm tĩnh "Cái con mụ điên này! Chị đang nói bản thân mình à?"
Bàn tay cô không chịu được đành trả lại một cái tát thật đau vào mặt ả, có lý do gì cô phải để cho người khác đánh mình mà không được đánh lại
Lần này Bạch Khiết đứng trơ người, đôi mắt đỏ rưng rưng