Sự Tái Sinh Của Long Thần

Chương 5


trước sau


Chap trước tác tả Ryuu là một con rồng vảy đen pha đỏ+mắt đỏ nhưng tác đã đổi ý. Tác đổi lại thành vảy đỏ+mắt đỏ luôn tại không tìm được ảnh ưng ý.

(Minh hoạ cho anh main dạng rồng. Đây là hình minh hoạ lúc lớn, còn nhỏ thì tự mấy bạn tưởng tượng :>)

(Đây là minh hoạ cho anh main dạng người lúc lớn. Còn nhỏ thì tự tưởng tượng. Nói lun là lúc chưa chuyển sinh thì ngoại hình y chang vầy, chỉ khác màu mắt. Chưa chuyển sinh là đen. Chuyển sinh là đỏ)

Và mấy bạn còn nhớ cái ấn kí chap trước chứ? Cái bớt trên lưng anh main cũng giống vầy đấy, cũng màu đỏ lun, khác là to hơn ấn kí trên tay hai đứa nhóc xíu.

Minh hoạ đủ rồi, vô truyện thôi.

——————————————————

~~~POV main~~~

Tôi tỉnh dậy sau một đêm ngủ như chết rồi. Giờ nhớ lại thì hôm qua cũng xảy ra nhiều chuyện phết. Nào là giải cứu trẻ em. Nào là có thêm người trong nhà. Nào là tiết lộ thân phận. Nào là thăm quan...ôi mệt chết thiệt chứ! Tôi ngồi dậy định xuống nấu bữa sáng. Giờ mới để ý sao hai tay nặng nặng, tôi liếc sang nhìn...ối giời ơi, hai cái sinh vật gì mà dễ thương thế này (о∀о). Tôi nhìn kĩ lại thì đó là Shirone và Kuroma. Cũng đúng, hai đứa từ giờ sống với tôi mà, đương nhiên phải ngủ cùng nhau rồi...chứ còn cái giường nào khác đâu :)

Tôi không nỡ đánh thức hai đứa chút nào. Thôi thì cho chúng ngủ tí nữa nhỉ. Tôi nằm xuống định ngủ tiếp để đợi chúng tỉnh dậy nhưng...hai đứa đã tỉnh do tôi động đậy.

"A...Chào buổi sáng Ryuu-nii"(Kuroma)

"Oáp~ Ryuu-niichan dậy rồi! Chào buổi sáng ạ!"(Shirone)

"Chào buổi sáng, Shirone, Kuroma"(Ryuu)

Hai đứa buông tay tôi ra, tôi bước xuống giường và vệ sinh cá nhân. Sau khi vệ sinh cá nhân sạch sẽ, tôi ra gọi hai đứa.

"Anh xuống làm bữa sáng, hai đứa vệ sinh sạch sẽ rồi xuống ăn nghe chưa"(Ryuu)

"Vâng! Em biết rồi Ryuu-niichan"(Shirone)

"Vâng"(Kuroma)

Tôi bước ra khỏi nhà vệ sinh (nó xây trong phòng ngủ một nhà vệ sinh nha) rồi mở cửa ra khỏi phòng ngủ. Tôi nhanh chóng phóng xuống bếp, moi trong Kho vô hạn ra vài con Orc. Tới đây chắc nhiều người hỏi sao ăn gì mà tới vài con. Sự thật là trong dạng Nhân hoá thì cái dạ dày của tôi vẫn có sức chứa như dạng rồng thôi à. Tôi nhanh chóng chế biến một cách thuần thục như một đầu bếp chuyên nghiệp. Tôi kiếp trước có khả năng nấu nướng rất tốt, tới mẹ nuôi tôi là một đầu bếp chuyên ở một nhà hàng 5 sao cũng phải khen ngon. Thế là trong vòng chưa tới 30 phút, các món ăn nóng hổi, thơm phức đã được bày ra trên cái bàn to tướng.

"Hai đứa nhanh lên kẻo nguội hết đấy. Anh cũng đói rồi"(Ryuu)

Nghe tôi nói, Shirone và Kuroma chạy nhanh đến cái bàn chứa đầy đồ ăn.

"Ăn thôi!"(Kuroma)

"Ăn ăn ăn"(Shirone)

Cả hai đứa nhanh chóng phóng vào ghế ngồi.


"""Itadakimasu"""(cả ba)

Chúng tôi nhanh tay chộp lấy các món ăn trên bàn, ăn ngấu nghiến.

"Ngon quá Ryuu-nii"(Kuroma)

"Ngon thật đấy Ryuu-niichan"(Shirone)

"Cảm ơn hai em"(Ryuu)

"Sau này em lớn lên anh chỉ cho em vài món nhé"(Shirone)

"Chắc rồi"(Ryuu)

Tôi lại tiếp tục ăn như đúng rồi. Hai đứa thấy tôi ăn quyết liệt thì cũng bắt đầu ăn quyết liệt như tôi. Tôi sực nhớ ra một chuyện.

"Hai em đã đặt tên cho vũ khí của mình chưa?"(Ryuu)

"Dạ rồi ạ. Em đặt cho thanh kiếm màu đen của em là Kuro, Kuro trong Kuroma. Còn có nghĩ là màu đen"(Kuroma)

"Em cũng đặt tên xong rồi ạ. Thanh kiếm trắng của em sẽ được gọi là Shiro, Shiro trong Shirone. Có nghĩa là màu trắng. Còn cây gậy phép em gọi nó là Managa, lấy từ chữ mana ra ạ"(Shirone)

(Tác ngu đặt tên lắm, thông cảm :v)

"Tên nghe thuận tai là được rồi, các em đặt tên tốt lắm. Không chỉ thuận tai mà rất dễ đọc nữa"(Ryuu)

Tôi xoa đầu hai đứa, hai đứa trông có vẻ thoả mãn.

""Cảm ơn Ryuu-niichan/Ryuu-nii""(Shirone+Kuroma)

Tôi cười và vẫn tiếp tục xoa đầu hai đứa vài cái nữa. Tôi bỏ tay ra là tiếp tục công việc chính...ĂN là chân lí!!!

Thế là cả ba lao vào ăn như bị bỏ đói lâu ngày vậy. Sau khi ăn xong, tôi bảo hai đứa ra ngoài bộ bàn ghế dưới tán cây đợi chút. Tôi chạy vào bên trong, mở chiếc tủ lạnh được vận hành bằng ma lực ra, lấy 3 hũ kem tự làm rồi đóng tủ lại. Cầm 3 hũ kem chạy ra ngoài bàn. Đặt xuống bàn và nói.

"Đây là món tráng miệng anh tự làm, hai em ăn thử đi, dùng muỗng múc như thế này nè"(Ryuu)

Tôi làm mẫu, hai nhóc làm theo. Chúng bỏ vào trong miệng và nói.

"Vừa mát lạnh, vừa ngọt dịu, xen lẫn chút beo béo này. Cái món này là gì mà ngon vậy Ryuu-niichan?"(Shirone)

"Đây là kem. Một món tráng miệng anh tự chế trong lúc rãnh rỗi"(Ryuu)

Nếu mình nói mình biết món này từ kiếp trước thì chúng có tin không nhỉ?

"Ăn xong thì nghỉ chút. 30 phút sau anh dẫn mấy đứa đi luyện tập"(Ryuu)

""Vâng ạ!""(Shirone+Kuroma)

Sau khi ăn, chúng tôi ngồi nói chuyện một lúc rồi tôi dẫn hai đứa ra khỏi nhà. Tôi sẽ cho chúng luyện tập skill Dịch chuyển bằng cách vừa đi vừa dịch chuyển tới một khoảng cách phía trước vài mét, cứ như thế là skill sẽ tự lên cấp. Khi bất cứ skill nào trong ấn kí tôi thêm vào cho chúng được lên tới bậc Cao cấp thì skill sẽ hoàn toàn thuộc về chúng mà không phụ thuộc vào việc còn ấn kí trên cơ thể hay không.

Tương tự cho skill Thẩm định, tôi cho chúng cứ cách một khoảng nhất định thì dùng Thẩm định lên bất cứ thứ gì, kể cả lên bản thân mình cũng được. Chúng cứ luyện tập như thế và mana cũng dần cạn, mana của chúng đâu có nhiều đâu, phải dần lên cấp thì mana mới tăng được. Thế nhưng vì chúng muốn mạnh hơn nên đã hỏi còn cách nào hồi mana nhanh không, và câu trả lời là có. Làm vậy tuy mana được hồi, nhưng chúng sẽ cảm thấy mệt do bị thúc đẩy nhanh quá trình hồi mana.

"Vậy không còn cách nào để tụi em có thể nhanh chóng hồi mana sao Ryuu-nii?"(Kuroma)

"Anh đâu nói là không có cách. Cách anh định nói sẽ không làm các em mệt mà còn nhanh đầy mana hơn cách hồi mana bình thường nữa cơ"(Ryuu)

"Cách nào vậy Ryuu-niichan?"(Shirone)

"Ấn kí trên tay trái của các em có liên kết với anh không?"(Ryuu)

"Dạ có ạ"(Shirone)

"Có ạ"(Kuroma)

"Đúng! Ấn kí của hai em liên kết với anh nên anh có thể trực tiếp truyền mana của anh cho hai em sử dụng. Hai em không cần lo chuyện mana nữa đâu, anh vẫn còn nhiều mana chán. Giờ thì xoè tay trái của hai em ra"(Ryuu)

""Đây ạ""(Shirone+Kuroma)

Tôi nắm lấy tay hai đứa rồi truyền lượng mana vừa đủ cho cả hai người.

"Bây giờ thì các em cố gắng mang skill trong ấn kí trở thành của riêng mình nào"(Ryuu)

""Vâng!""(Shirone+Kuroma)

Hai đứa nhanh chóng Dịch chuyển và Thẩm định liên tiếp cho đến tận trưa. Còn tôi thì...lẹt đẹt chạy theo sau kẻo lạc mất hai đứa. Hiện tại chắc khoảng 12 giờ trưa, bụng tôi đã biểu tình do đã chậm giờ ăn hằng ngày.

"Về được rồi Shirone, Kuroma. Hai em có muốn ăn trưa không? Hăng luyện tập thì tốt nhưng nhiều quá hại sức khoẻ đấy. Anh cũng đói rồi"(Ryuu)

""Vâng! Tụi em về liền. Tụi em đói rồi. Đồ ăn của Ryuu-niichan/Ryuu-nii là ngon nhất!!!""(Shirone+Kuroma)

Nói xong tụi nó nhanh chạy lại chỗ tôi đứng, nhìn hai đứa ướt đẫm mồ hôi mà thấy thương ghê á.

"Mệt đúng không? Về nhà anh cho mấy đứa ăn đã đời luôn. Muốn tự Dịch chuyển về hay anh Dịch chuyển hai đứa về chung?"(Ryuu)


"Tụi em làm sao mà dịch chuyển được khoảng cách xa vậy được chứ Ryuu-nii?"(Kuroma)

"Vậy thì...{Dịch chuyển}"(Ryuu)

Thế là tôi cùng hai đứa nhóc trở về nhà. Tôi lại lăn vào trong bếp nấu một bữa thịnh soạn, trong lúc này thì tôi bảo hai đứa đi tắm sạch sẽ cho nó khoẻ người rồi, chứ mình mẩy mệt lả, ướt đẫm mồ hôi thì ăn uống sao ngon miệng được. Tôi thì không có luyện tập cái gì cả, toàn chạy theo canh chừng nên không mệt được do cái sức khoẻ trâu bò của tôi.

===30 phút trôi qua===

"Hai đứa ra ăn nè, đồ ăn nóng hổi vừa thổi vừa ăn đã ra lò rồi đây!!!"(Ryuu)

Tôi vừa dứt câu, hai đứa thay vì chạy đến thì Dịch chuyển cho nhanh để còn ăn lẹ mà đi luyện tập nữa.

Chúng tôi lao vào ghế, ngồi nghiêm chỉnh. Và rồi...

"""Itadakimasu"""(cả ba)

...lao vào ăn như hổ vồ...

===1 tiếng sau===

Chúng tôi đã giải quyết xong cái bụng của mình và đã nghỉ ngơi

lấy sức xong xui cả. Tôi thông qua Long nhãn thì nhận ra Dịch chuyển của chúng đã lên tới Trung cấp lv 5/10. Trời...nhanh thế mà tới Trung cấp rồi sao? Bây giờ phạm vi có thể dịch chuyển của chúng lên tới 10 km lận đấy. Thế mà bảo không dịch chuyển nổi về nhà trong khi lúc sáng nơi luyện tập cách nhà chừng 5 km thôi...xác định là vì làm biếng. Nhưng tốc độ tiến bộ như thế có nhanh quá không? Thôi mặc kệ, tiến bộ càng nhanh thì càng tốt chứ sao. Giờ thì lo đi luyện tập cho hai đứa đã.

"Ăn no, nghỉ ngơi xong rồi. Mấy em theo anh, vừa đi vừa áp dụng cách tập luyện lúc sáng cho đến khi đến chỗ luyện tập mới nhé"(Ryuu)

"Vâng!"(Kuroma)

"Vâng ạ!"(Shirone)

Ngày mai là ngày dungeon thần buff mở cửa nên hôm nay phải tranh thủ nâng cao thực lực cho Shirone và Kuroma mới được.

Tôi dịch chuyển từ từ để hai đứa theo kịp đến nơi luyện tập mới...nơi luyện tập mới thật ra là một cái hang goblin.

Tôi dừng lại cách hang goblin khoảng 100 mét trước cổng vào. Tôi bảo hai đứa đến gần tôi. Tôi đặt tay lên đầu hai đứa và dùng ĐHT truyền các thông tin cơ bản về phép thuật và kiếm thuật vào đầu hai đứa.

"Đây là một số kiến thức cơ bản về các phép và các đường kiếm cơ bản. Bây giờ các em khoan hãy dùng phép. Dùng kiếm trước đi. Có khoảng 6 con goblin đang tới, hai em hãy dùng những gì anh truyền cho để chém chết nó nhé"(Ryuu)

"Vâng..."(Shirone)

"Vâng ạ..."(Kuroma)

"Hai đứa có vẻ khá sợ nhỉ? Không sao đâu, cứ dũng cảm lao lên, khi anh thấy có việc gì bất ổn anh sẽ lao ra giúp. Đừng sợ gì cả, cứ nhào vô kiếm ăn thôi"(Ryuu)

""Vâng!!!""(Shirone+Kuroma)

Cả hai đã bớt sợ hơn. Shirone cầm Shiro trong tay. Kuroma cầm Kuro trong tay. Cả hai đã sẵn sàng chiến đấu. Kuroma lao ra dẫn đầu, cầm chặt kiếm và giữ thế tấn công. Kuroma nhanh chóng chém đứt đầu con goblin đầu tiên. Tiếp đó là Shirone, bóng người của một cô bé nhanh nhảu lướt qua 2 con goblin, trong nháy mắt, đầu của 2 sinh vật xấu số ấy đã rơi xuống đất, lăn lông lốc kèm theo một vũng máu tràn xuống đám cỏ xanh tươi. Tiếp đến là Kuroma lần nữa lao nhanh ra, tay vẫn cầm chặt Kuro, chém xuống 2 con goblin gần lưỡi kiếm nhất, hai sinh vật ấy bị cắt đôi một cách ngọt xớt, nhìn cứ như Kuroma đang cắt bơ vậy. Hiện tại vẫn còn một con goblin đang đứng hoang mang giữa đám bạn vẫn còn sống cách đây vài giây trước. Nó hoảng sợ lao vào Shirone, cô bé chỉ đơn giản là vung một đường kiếm nhẹ ngang cổ nó, chiếc đầu liền rơi ra khỏi cơ thể màu xanh kia một cách nhẹ nhàng không chút khó khăn.

[Mình vừa nhìn thấy cái gì thế này?!...Hai đứa trẻ mới học kiếm, cầm kiếm quơ vài đường đã giết được 6 con goblin trong chưa đầy 2 phút...à không 1 phút chứ. Có thật chúng chỉ mới 3 tuổi?](Ryuu)

"Ryuu-niichan! Ryuu-niichan! Đúng như anh nói, việc này không đáng sợ chút nào cả, nó thật dễ dàng"(Shirone)

"Phải đấy! Nó dễ một cách kì lạ, em cứ tưởng nó phải khó lắm chứ"(Kuroma)

"Hai em thật sự không cảm thấy sợ nữa? Vậy là tốt rồi nhưng...sao sức mạnh của hai em bỗng tăng nhanh vậy, mới lúc sáng anh còn thấy các em chỉ như bao đứa trẻ bình thường khác thôi mà, sao tự dưng các em có thể dễ dàng giết quái được chứ?"(Ryuu)

"Em cũng không rõ nữa. Lúc sáng em cũng cảm thấy như bình thường thôi. Nhưng lúc lấy Kuro ra khỏi Túi không gian, rút nó ra khỏi vỏ, em cảm thấy sức mạnh như tuôn trào vậy"(Kuroma)

"Lúc em rút Shiro cũng cảm thấy như vậy ạ"(Shirone)

Nghe thế tôi vội bật Long nhãn lên xem thanh kiếm của hai đứa.

....................

Tên:Kuro

Lv:2

Tiến hoá:3/100 (1 linh hồn cho 1 điểm tiến hoá. Mỗi lần tiến hoá Tấn công+10.000,Phòng thủ+5.000)

Tuổi:1 ngày

Loại vũ khí:Katana

Độ bền:100%

Tấn công:+10.000

Phòng thủ:+5.000

-SKILL-

Tự phục hồi (1s hồi 1%)

Tự nhận chủ nhân


-CHỦ NHÂN-

Kuroma

...............

Tên:Shiro

Lv:2

Tiến hoá:3/100 (1 linh hồn cho 1 điểm tiến hoá. Mỗi lần tiến hoá Tấn công+10.000,Phòng thủ+5.000)

Tuổi:1 ngày

Loại vũ khí:Katana

Độ bền:100%

Tấn công:+10.000

Phòng thủ:+5.000

-SKILL-

Tự phục hồi (1s hồi 1%)

Tự nhận chủ nhân

-CHỦ NHÂN-

Shirone

.....................

[Ớ...thế té ra là tại mình lỡ tay thêm vào ít sức Tấn công và Phòng thủ à? Mình nhớ là chỉ cho một lượng nhỏ thôi mà sao mạnh dữ vậy trời?](Ryuu) (Nhưng mi không biết rằng một lượng nhỏ với mi là một đống với người thường à?)

"À...anh hiểu rồi, là do anh lỡ thêm vào vài thứ cho thanh kiếm của hai em nên hai em mới mạnh như vậy. Bỏ qua chuyện thanh kiếm đi, giờ nếu các em vẫn còn sức thì lao vào hang goblin tàn sát để lên cấp đi. Anh sẽ quan sát để trợ giúp kịp thời. Bây giờ thì sử dụng phép thoải mái nhé!"(Ryuu)

Vừa nói tôi vừa dọn sạch xác của bọn goblin. Dùng skill Thanh tẩy để xoá đi mùi máu kẻo quái to kéo đến. Nhặt ma thạch quăng vào trong kho.

"Yay! Được dũng phép rồi! Em sẽ nhanh lên cấp thôi. Kuroma này, mình thi ai giết nhiều hơn không?"(Shirone)

"Em cũng sẽ lên cấp nhanh thôi. *Quay qua nói với Shirone* chơi thì chơi, ai săn được ít hơn thì thua nhé"(Kuroma)

"Được rồi hai đứa, nhanh lên nào. Ai thua anh sẽ không cho ăn tráng miệng đấy"(Ryuu)

"Á đừng! Em sẽ thắng! Em không muốn bỏ món tráng miệng ngon ngon đó đâu!"(Shirone)

"Mình mới là người thắng, thua thì không được ăn cái món kem lạnh lạnh đó mất"(Kuroma)

Thật ra thì tôi chỉ tạo động lực cho hai ẻm nhanh hoàn thành thôi chứ sao nỡ nhìn hai em ấy buồn được chứ.

"Giờ thì...chuẩn bị...bắt đầu...Tàn sát Goblin nào"(Ryuu)

""Yayyyy""(Shirone+Kuroma)

Thế là chúng tôi đã có một buổi chiều toàn là máu, à nhầm, chỉ có hai đứa dính máu thôi, còn tôi ngồi quan sát...thế nhưng sao nhìn hai đứa có vẻ vui khi giết quái vậy trời...đừng bảo với tôi là chúng nó máu S nha. Và có thực là chúng mới...3 tuổi? 3 tuổi mà lại giết quái một cách bình thản như chơi, nhìn thấy máu mà không sợ? (Và vâng xin chúc mừng bạn đã đoán đúng, thực sự chúng chỉ mới 3 tuổi. Vì sao có cam đảm đến mức thấy máu không sợ ư? Vì tác thích thì Tác buff cho chúng không sợ thôi ấy mà :>)

—————————————————

Nếu thấy hay thì Vote cho Tác một cái nhé. Mà Tác thấy mấy lúc sống bình yên thế này thực sự Tác tả rất là thiếu muối, Tác xin lỗi :<

Tác nghĩ vài chap nữa sẽ cho vài tình tiết thú dzị vào cho dzui :> và cho đời bớt nhạt :>

Bye bye và hẹn gặp lại mấy bạn nha :)))

Xuất bản:16/7/2018(11h30 đêm)

Kí tên:✨Chini✨(Tác)



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện