~~~POV main~~~
===7 giờ sáng===
Tối hôm qua là lần đầu tiên nhà tôi có khách, hơn nữa còn có hẳn 10 người. Thật vui vì quen được nhiều người mới.
Hôm nay tôi định sẽ vào thành phố để khám phá thế giới xung quanh mình. Từ lúc tái sinh đến giờ tôi chưa từng rời khỏi khu rừng này.
Sáng sớm tỉnh dậy, tôi phát hiện ra sự hiện diện của Podd cùng những người còn lại đã biến mất. Có lẽ họ sợ làm phiền chúng tôi nên rời đi sớm. Tôi chậm rãi lách xuống giường nhẹ nhàng để hai đứa nhóc không tỉnh giấc và...thất bại toàn tập. Hai đứa dậy luôn.
"A~chào buổi sáng Ryuu-niichan~. Hôm nay ăn gì ạ?"(Shirone)
...Tôi thua luôn, mới sáng dậy mà hỏi ăn gì rồi, tâm hồn ăn uống thật dữ dội :v
"Chào buổi sáng Shirone, mới dậy mà hỏi ngay ăn với uống thế à? Bộ tối ăn hết 2 tô bự tổ chảng mà không đủ à?"(Ryuu)
"Chào buổi sáng Ryuu-nii, mà đồ ăn của Ryuu-nii ngon vậy mà, tụi em ăn mãi cũng không đủ"(Kuroma)
Kuroma tỉnh giấc và nghe được cuộc nói chuyện, thế là chen vào nói luôn.
"Thôi đi hai con mèo con, dậy nhanh đi rồi biết, hai đứa nói nhiều thì tốn thời gian làm đồ ăn thêm thôi"(Ryuu)
""Dạ~""(Shirone+Kuroma)
"Mà hôm nay anh định dẫn hai đứa vào thành phố chơi, hai đứa muốn đi không?"(Ryuu)
"Thành phố? Nó là gì ạ?"(Shirone)
"Etou, nói sao ta...Thành phố là nơi tập trung rất nhiều người, có thể bao gồm nhiều chủng tộc khác nhau. Ở đó các em có thể tìm thấy nhiều thứ mà trong rừng không có. Trong thành phố có rất nhiều cửa hàng to nhỏ khác nhau, bán các vật dụng khác nhau. Còn có thể có các khu nhà hàng với các món ăn siêu ngon, các tiệm bánh ngọt với nhiều loại bánh ngọt. Có các khu hội thương nhân và guild MHG rất sôi nổi...hmmm, anh nghĩ chắc hết rồi"(Ryuu)
""Đồ ăn ngon!? Tụi em đi liền!"(Shirone+Kuroma)
"Thua cái sự háu ăn của hai đứa luôn"(Ryuu)
Nói rồi thì tôi lại bắt đầu bước vào chuỗi sinh hoạt buổi sáng hết sức là bình thường như bao ngày. Vệ sinh cá nhân-nấu bữa sáng-ăn cùng hai nhóc-ăn tráng miệng.
Sau chuỗi sinh hoạt đó, chúng tôi rời khỏi kết giới và tôi bật skill Bản đồ lên, thật sự mà nói thì tôi tạo skill này lâu lắm rồi mà dùng chưa được bao lần, lần này thì nó đã thật sự có ích.
Tôi tới giờ mới biết rằng nơi tôi ở cách thành phố không xa lắm, trước giờ toàn đi sâu vào trong rừng trong vô thức nên không nhận ra việc có thành phố ở gần nhà. Thành phố cách nhà chúng tôi cũng chỉ chừng 50 km thôi.
"Hai đứa có đem vũ khí và đồ đạc cần thiết đủ chưa?"(Ryuu)
"Em đủ ạ. Shiro, Managa, quần áo, đồ chơi mà Ryuu-niichan làm cho em. Em đem bỏ vào Túi không gian hết rồi ạ"(Shirone)
"Em cũng đủ ạ. Kuro, quần áo, vài món đồ chơi Ryuu-nii làm cho em. Em đem đủ hết"(Kuroma)
"Thế thì xuất phát đến thành phố thôi!"(Ryuu)
""Vâng!""(Shirone+Kuroma)
Thế là tôi dắt hai nhóc đến thành phố theo đường trên Bản đồ hiển thị. Vừa đi tôi vừa cho chúng luyện tập Dịch chuyển và Thẩm định, hai skill đó hai em ấy sắp lên bậc Cao cấp rồi, tới lúc đó thì skill chính thức thuộc về hai ẻm. Vì dịch chuyển nhiều lần mà mỗi lần chỉ vài mét, nhiều lắm là vài chục mét nên mana của hai em ấy rất nhanh mà hết, đương nhiên là tôi sẽ truyền mana như thường lệ để hai ẻm còn luyện tập tiếp (trong tầm nhìn bao nhiều thì dịch chuyển được bao nhiêu thôi, chưa từng đi qua thì sao biết mà dịch chuyển khoảng cách xa được chứ).
Sau khoảng 1 tiếng từ lúc rời khỏi nhà, hai skill đó đã biến mất khỏi ấn kí, và đương nhiên bây giờ nó đang nằm trong mục Skill của hai ẻm rồi. Trên đường đi đôi lúc gặp phải vài con quái, nhưng sự thật thì toàn hạng nhãi nhép nên không quan tâm làm gì cho nó mệt. Hai nhóc có vẻ hứng thú nên cho hai đứa xử luôn, thế là trên đường đi gặp bao nhiêu quái thì xác quái rải rác trên đường bấy nhiêu, nhưng những con ăn được thì tôi quăng vào kho. Bỏ uổng lắm.
===1 hours later===
Bây giờ chắc rơi vào khoảng 10h sáng, chúng tôi chỉ còn cách cổng thành vài trăm mét. Đáng ra thì với tốc độ di chuyển hiện tại của hai nhóc thì chỉ cần 1 tiếng là có thể từ nhà đến thành phố rồi nhưng vì phải vừa đi vừa luyện tập, vừa để hai nhóc bem quái tăng lv nên tốn thêm cả khối thời gian.
Chúng tôi nhanh chóng phóng ra con đường đông đúc người dẫn đến cổng thành. Có vài người thấy 3 đứa trẻ từ đâu chui ra thì tỏ vẻ khó hiểu nhưng rồi biểu cảm ấy nhanh biến mất, dù sao cũng liên quan gì tới họ đâu.
Chúng tôi nhanh chóng di chuyển đến khu vực xếp hàng dành cho người vào thành, chờ đợi đến lượt của mình.
"Chừng nào mới tới chúng ta vậy Ryuu-nii? Trời nắng nóng khó chịu thật đấy. Em muốn ăn kem quá à"(Kuroma)
"Nắng nóng thì anh cũng không biết làm gì cho bớt nhưng kem thì trong kho của anh còn khá nhiều do anh nghĩ hai em sẽ có lúc muốn ăn. Mỗi đứa một hũ, ăn nhanh kẻo chảy hết đấy"(Ryuu)
"Ryuu-nii muôn năm!"(Kuroma)
"Ryuu-niichan, em nghĩ ra cách bớt nóng hơn nè"(Shirone)
"Cách gì?"(Ryuu)
"Em toả ra ít khí lạnh từ Băng ma pháp của em là bớt nóng thôi"(Shirone)
"Phải rồi! Sao anh không nghĩ tới nhỉ. Em thông minh lắm Shirone"(Ryuu)
"Cảm ơn Ryuu-niichan"(Shirone)
Xong thì tôi lấy trong kho ra ba hũ kem, à không, lần này là kem ốc quế mới đúng. Shirone thì toả ra khí lạnh từ băng ma pháp của em ấy. Làm cho vùng bán kính 2 mét xung quanh đều được làm mát. Chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện trong bầu không khí mát mẻ.
"Này này, cậu có thấy hình như bầu không khí xung quanh tự dưng mát mẻ kì lạ không? Trời nắng chang chang như vầy mà không khí mát mẻ thì lạ quá à nhe"(người đứng gần 1) (đứng gần đám Ryuu, Shirone, Kuroma)
"Tớ cũng cảm thấy mát nữa, theo như cảm nhận của tớ thì cái bầu không khí này xuất phát từ con nhóc thú nhân miêu tộc có mái tóc trắng đứng trước chúng ta thì phải"(người đứng gần 2)
"Không phải thú nhân là loài rất hiếm khi có được cá thể có thể sử dụng ma pháp sao. Mà nếu nó toả ra khí lạnh thì chẳng phải nó sở hữu Băng thuộc tính à? Không thể nào! Số lượng người có thể sử dụng được Băng thuộc trên thế giới này đếm trên đầu ngón tay đấy"(người đứng gần 1)
"Sao tớ biết được chứ. Có thể là nó đem theo một vật phẩm ma pháp có thể làm lạnh