Chương 34:
“Ngươi là quỷ tu, tìm Điểm Phong Quyết làm gì?” Nữ tử không muốn thừa nhận mình không có mị lực, chỉ có thể đoán mình quá yếu, tác dụng của mị thuật mới bị giảm nhiều như vậy.
“Mỗi ngày một việc thiện, lấy giúp người làm niềm vui mà thôi.” Chu Trường Dung thấy cô gái này cứ nhìn trái nhìn phải hắn mãi, trong lòng dâng lên hoài nghi, “Nếu như cô không nói, ta cũng chỉ có thể dùng biện pháp mạnh. Cô nương bị nhốt nhiều năm, khôi phục linh hồn không dễ, nên nói sớm một chút thì hơn.”
Nói xong, Chu Trường Dung tạm dừng trận pháp, không tiếp tục chữa trị hồn phách cho nữ nhân này nữa.
Nữ nhân nhận ra động tác của Chu Trường Dung, trong lòng tức giận, nhưng trên mặt lại càng nhu tình như nước, “Nếu công tử muốn hỏi, ta nói là được rồi, cần gì phải đối xử với ta như vậy chứ?”
“Nói chuyện cẩn thận.” Chu Trường Dung vô cùng thiếu kiên nhẫn với kiểu nói chuyện như vậy, trực tiếp ngắt lời nàng, “Ta hỏi cô đáp là được, Điểm Phong Quyết ở đâu?”
Trong mắt nữ nhân loé lên một tia hung tợn, nếu ả có thể khôi phục, sao có thể để cho người dám nói với ả như vậy sống sót? Nhưng vấn đề chính bây giờ là ả muốn khôi phục lại bình thường rất khó. Mà tên tu sĩ trước mặt này đúng là khó chơi, sợ là không thể dùng biện pháp cũ đối phó với hắn được nữa rồi.
“Sau khi ta nói, vị tiên quân này có thể khôi phục quỷ trận, để ta khôi phục như thường được không? Nếu tiên quân dám lập lời thề đạo tâm, ta sẽ nói cho tiên quân biết Điểm Phong Quyết ở đâu.” Cuối cùng nữ nhân này cũng coi như bày ra bộ dáng đàng hoàng nguyện ý thảo luận.
“Có thể.” Chu Trường Dung đồng ý rất nhanh.
Thấy Chu Trường Dung đồng ý đáp ứng điều kiện của mình, cuối cùng nữ nhân cũng lề mà lề mề nói ra tung tích nửa quyển Điểm Phong Quyết còn lại.
“Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Lúc trước phu quân ta biết sau khi đoạt công pháp chưa chắc có thể chạy trốn, hơn nữa còn dễ dàng bị người ta đen ăn đen. Cho nên khi đó phu quân mới giấu nửa quyển Điểm Phong Quyết ở trong một tòa nhà của Phong gia, đợi ngày sau có cơ sẽ quay lại lấy, ai ngờ, sau đó phu quân mất, để lại ta lẻ loi hiu quạnh một mình…” Nữ tử thương tâm khóc lên.
[đen ăn đen: được hiểu là một hoạt động bất hợp pháp mà một bên sử dụng đe dọa, vũ lực và các biện pháp ép buộc khác để bắt nạt bên kia.]
Một nữ nhân xinh đẹp, dù đang khóc thì cũng rất đẹp.
Càng khỏi nói đến nữ nhân trước mắt dù giọng nói, khí chất hay dung mạo mọi thứ đều khiến người ta thương tiếc, nhưng cũng không khiến người ta cảm thấy quá xinh đẹp không với tới.
Nhưng một chút suy nghĩ an ủi Chu Trường Dung cũng không nghĩ, mà suy nghĩ đến, “Đúng là một biện pháp thông minh. Người ở đại trạch Phong gia không nhiều, người hầu cũng ít, nếu giấu công pháp ở đây, khả năng bị phát hiện rất thấp.”
Nếu ở đại trạch của thế gia khác, từ trên xuống dưới đều có tai mắt, thì lại rất dễ dàng bị lộ.
“Giấu ở đâu?” Chu Trường Dung hỏi.
“Tiên quân đừng vội, để ta nghỉ ngơi nửa ngày, hồn phách mới có thể ổn định hơn. Chỗ đó đã bị phu quân ta bố trí cấm chế, trừ phi một trong hai vợ chồng bọn ta đi vào, còn nếu dùng biện pháp mạnh cũng chỉ làm công pháp bị hư hao. Tiên quân kiên trì, đợi một chút nữa thôi.” Nữ tử hơi mỉm cười nói.
Chu Trường Dung suy tư một chốc, rốt cuộc không biết trong lòng suy nghĩ cái gì, cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng.
Trong lúc đó gần nửa ngày.
Phong Tế Tế kinh ngạc nhìn dáng vẻ Phong Tiểu Lâu.
Thế nhưng cô tin tưởng thực lực của Chu Trường Dung.
“Xem ra đệ còn gạt ta rất nhiều chuyện.” Phong Tế Tế biết tính cách Phong Tiểu Lâu, lúc trước nó nói không rõ ràng, bây giờ còn khủng hoảng như này, nhất định có vấn đề.
“Hình như đệ rất quan tâm đến hồn phách nữ nhân người phàm kia. Ta cũng quên hỏi đệ, đệ tìm ra hồn phách của người này như thế nào, tại sao biết nàng biết công pháp ở đâu?” Phong Tế Tế nhìn thẳng vào mắt Phong Tiểu Lâu, một chút cũng không cho hắn trốn thoát.
“Trước tiên tỷ dẫn ta đi tìm người.” Phong Tiểu Lâu không muốn nói nhiều.
“Vậy hai ta cứ dây dưa như vậy đi.” Phong Tế Tế đã tỉnh táo lại, nếu xem Phong Tiểu Lâu thành người xa lạ, không còn nhiều tình cảm ngày xưa, cô vẫn có thể bình tĩnh giải quyết chuyện này.
Phong Tế Tế có thể một thân một mình che giấu tiến vào Phong gia, còn có thể che giấu lâu như vậy, có thể thấy cô không phải là một người ngu. Chỉ bởi vì Phong Tiểu Lâu có quan hệ sâu xa với cô, hơn nữa cô còn có khúc mắc với ngày xưa, cho nên mới mất bình tĩnh trong nhất thới.
“Tỷ!” Phong Tiểu Lâu đã có chút nóng nảy, “Mau dẫn ta đi tìm người.”
“Đệ không nói rõ ràng, vậy thì đợi đi.” Phong Tế Tế vô cùng bình tĩnh, “Đợi một chút cũng không tệ.”
“Liên quan đến sống chết của bằng hữu tỷ, tỷ cũng không quan tâm?”
“Nếu với thực lực của Chu đạo hữu cũng không chống đỡ được, chúng ta đi cũng chỉ phí công.” Phong Tiểu Lâu không biết rõ thực lực của Chu Trường Dung, nhưng Phong Tế Tế lại rất rõ.
Phong Tiểu Lâu chưa từng thấy Phong Tế Tế kiên quyết như thế vậy bao giờ.
Hắn quan sát người chị cùng cha khác mẹ vừa từ cái chết trở về này lại một lần nữa, mới phát hiện dung mạo Phong Tế Tế so với quá khứ không thay đổi bao nhiêu, nhưng khí chất lại khác trước rất nhiều.
Cũng đúng, người đã chết qua một lần, nhiều năm như vậy, sao có thể không thay đổi chút nào chứ?
Phong Tiểu Lâu thở dài trong lòng một cái.
Thời gian đúng là một thứ vô cùng tàn khốc.
Các tu sĩ nóng vội mưu cầu trường sinh, có lẽ bởi vì cảm nhận được sự đáng sợ của thời gian.
“Điểm Phong Quyết của Phong gia chúng ta, không phải do một mình lão tổ chúng ta sáng chế, mà là công pháp ông dung hợp từ trong tay một người khác mà thành.” Phong Tiểu Lâu chậm rãi kể lại chuyện cũ nhiều năm trước kia, “Mà người kia bởi vì một số nguyên nhân, đã bị phong ấn ở đây. Tỷ, nếu tỷ tinh thông trận pháp, thì nên biết, lãnh địa Bắc Phong Thành chúng ta, kỳ thực rất kỳ dị.”
Bên trong cuồng phong xung quanh Bắc Phong Thành, linh khí đậm đặc, chỉ là quá mức hỗn tạp nên tu sĩ không thể sử dụng. Đối với Tu Chân giới, điều này tương đối khác thường.
Nói chung, nơi linh khí hỗn tạp, hiếm khi xuất hiện dị tượng.
Bởi vì ở nơi như vậy, sinh linh rất khó sống sót.
Mà ở đây, lại có Phong Linh Hoa tồn tại.
Hơn nữa cuồng phong này lại không ngừng làm giảm đi ảnh hưởng của linh khí hỗn tạp đối với thân thể con người, trợ giúp tu sĩ lưu thông kinh mạch, phụ trợ tu hành.
Lúc trước sở dĩ Phong gia thành lập thành ở đây cũng là nhìn trúng điểm này.
Mà những nơi linh khí hỗn tạp khác, căn bản không có tu sĩ tập hợp.
“Nếu hình dung toàn bộ lãnh địa ở đây là trận pháp phong ấn, phong ấn tác động làm linh khí trở nên hỗn tạp. Cuồng phong là người bị phong ấn ở trong trận pháp, không ngừng dùng sức mạnh của mình phá hoại trận pháp vận hành, tất cả đã có thể giải thích.” Phong Tiểu Lâu thấy trên mặt Phong Tế Tế hiện lên thần sắc bỗng nhiên tỉnh ngộ, thì biết cô đã hiểu.
“Chẳng lẽ, là Điểm Phong Quyết của Phong gia chúng ta?”
Phong Tế Tế gần như không thể tin được.
Nhưng, nội tâm cô lại có chút dao động.
“Điểm Phong Quyết” vô cùng ảo diệu, tiến thẳng vào phi thăng. Công pháp có thể tiến thẳng vào phi thăng vốn không có mấy bộ, đều do các đại môn phái nắm giữ. Bởi vậy sau khi ông tổ Phong gia phi thăng, mới dẫn đến vô số tu sĩ đến cướp đoạt.
“Lão tổ Phong chúng ta gia lạc vào trong trận pháp, người bị phong ấn ở trong trận pháp thấy lão tổ tư chất hơn người, vì vậy mới nói với lão tổ, chỉ cần nguyện ý giúp nàng giải trừ trận pháp, nàng sẽ đưa một bộ công pháp có thể phi thăng cho lão tổ.” Phong Tiểu Lâu nói, “Nhưng lão tổ cũng không ngốc. Nơi có trận pháp cường đại như thế, có thể làm cho chung quanh không một ngọn cỏ sinh sống. Dùng biện pháp mạnh như vậy chỉ để phong ấn một người, có thể thấy bản lĩnh của người này vô cùng cường đại. Nếu thật sự giải trừ phong ấn, e là toàn bộ Tu Chân giới sẽ sinh linh đồ thán, chính ông nhất định cũng khó thoát khỏi cái chết.”
“Vậy lão tổ làm thế nào?” Phong Tế Tế căng thẳng hỏi.
“Lão tổ muốn công pháp, cũng không muốn gánh trách nhiệm lớn như vậy, cho nên ông lá mặt lá trái với người bị phong ấn kia, trước tiên dụ người kia nói ra quy tắc chung của quyển tiên pháp.”
“Chỉ là quy tắc chung, không đủ để phi thăng.” Phong Tế Tế biết rất rõ chuyện này.
“Mà quy tắc chung lại chỉ cho lão tổ một con đường.” Phong Tiểu Lâu nhíu mày nói, “Tư chất lão tổ không thiếu, chỉ thiếu một nền tảng tốt mà thôi. Ông sử dụng căn cơ bộ tiên pháp làm nền tảng, phối hợp với sự vận hành của trận pháp, dung hợp tự sáng chế ra Điểm Phong Quyết.”
“Điểm phong, điểm phong, nói trắng ra là, muốn khắc chế cuồng phong.” Phong Tiểu Lâu không tiếp tục thừa nước đục thả câu, “Lão tổ lợi dụng Điểm Phong Quyết cường hóa trận pháp phong ấn, đồng thời thành công trốn ra ngoài, sau đó mới có thành tựu. Nhưng đáng tiếc, tuy lão tổ kinh tài tuyệt diễm, mà dù sao chỉ có một thân một mình, bị những người khác Phong gia chúng ta kéo chân sau, không giống như ông tự mình trãi qua bên trong trận pháp, hiển nhiên không thể học được điểm tinh túy của Điểm Phong Quyết, tu vi cũng khó có thể tăng cao.”
Bởi vì Điểm Phong Quyết ban đầu, chính là vì ông tổ muốn bảo vệ Phong gia, sợ rằng sau khi người bị phong ấn kia thoát khỏi sẽ đối phó với ông nên mới sáng tạo ra.
“Lẽ nào lúc trước Phong gia chúng ta bị cướp Điểm Phong Quyết cũng liên quan đến chuyện này?” Phong Tế Tế liên kết tất cả mọi chuyện lại cùng một chỗ.
“Không sai.” Phong Tiểu Lâu khẳng định nói, “Người bị phong ấn ở trong trận pháp kia, tuy bị ông tổ Phong gia chúng ta bẫy là một chuyện, nhưng nàng cũng không cứ thế mà từ bỏ. Trái lại còn chờ được một người khác giúp nàng thoát thân. Chỉ là người kia tư chất có hạn, không thể hoàn toàn giúp nàng thoát vây, phụ cận Bắc Phong Thành vẫn bị cuồng phong tàn phá bừa bãi là một minh chứng. Nàng biết Điểm Phong Quyết tồn tại, cũng rất kiêng kỵ, bởi vì bộ công pháp kia có thể phối hợp với toàn bộ đại trận phong ấn cường hóa phong ấn, nàng cũng sợ những người khác của Phong gia học được bộ công pháp kia, bởi vậy mới phái người đến cướp đoạt.”
“Người ngươi nói, lẽ nào chính là hồn phách kia?” Phong Tế Tế nghe đến đây, cảm thấy vô cùng khó hiểu, “Ngươi bắt được nàng, vậy mà không gϊếŧ nàng, còn muốn lấy Điểm Phong Quyết từ trong tay nàng? Người ta không hủy nó đi đã là tốt lắm rồi.”
“Lúc đó nàng vẫn chưa thoát khỏi phong ấn hoàn toàn, người bị sai khiến kia nổi lòng tham, không muốn phá hỏng một bộ công pháp có thể tu luyện tiến tới phi thăng như thế, nên lén lút dấu đi. Thứ thoát ra khỏi phong ấn cùng lắm chủ là một tia thần hồn của nàng mà thôi, tu vi đã bị ta huỷ, chỉ cần ta lấy được nửa quyển Điểm Phong Quyết còn lại, thì có thể triệt để phong ấn nàng.” Phong Tiểu Lâu tự nhiên bình tĩnh trả lời, “Ta tìm quỷ tu, chính là vì thế.”
“… Ngươi gặp nàng từ lúc nào?” Phong Tế Tế không ngừng hồi tưởng lại trước đây, “Ngươi biết rõ như thế, không thể nào không có một chút quan hệ với nàng ta.”
“Từ lúc ta ba tuổi, thì gặp nàng.” Giọng nói Phong Tiểu Lâu mang theo một chút mê man, “Vào lúc đó, nàng ẩn mình ở bên trong ngọc bội mẹ để lại cho ta, đẹp như thần nữ trên chín tầng trời. Nàng nói cái gì, ta tin cái đó. Bởi vì nàng dạy ta công pháp, còn dạy ta nhận biết đan dược linh thảo, hơn nữa còn nhắc nhở ta cách che giấu bản thân, cứu ta mấy lần trong cơn nguy khốn.”
Thời gian nàng ta ở bên cạnh mình, so với bất kì ai cũng nhiều hơn.
Đối với Phong Tiểu Lâu, nàng không chỉ là mẹ, là chị, mà còn là người hắn ngóng trông duy nhất từ khi lớn lên.
Phong Tiểu Lâu cảm thấy nàng là người đối với mình tốt nhất trên thế giới này.
Nàng nói, Phong gia nhốt hắn lại, chỉ để hắn bán mạng cả đời vì gia tộc, cuối cùng chết đi một cách vô nghĩa.
Nàng nói, một khi Phong gia và Lôi gia làm thông gia, một khi Điểm Phong Quyết hoàn chỉnh, nàng cũng không còn cách nào tiếp tục làm bạn với Phong Tiểu Lâu nữa, bởi vì nàng bị ông tổ Phong gia lừa gạt,