Chương 93: Không vào hang cọp sao bắt được cọp con?
Chu Trường Dung là đại biểu cho tộc điểu, đi cùng với các đại biểu yêu tộc khác chờ được tiếp kiến Yêu Hoàng Ngọc Sương.
Từ khi Ngọc Sương trở thành Yêu Hoàng tới nay, rất ít khi xuất diện ở bên ngoài. Bởi vậy, đối với rất nhiều yêu tộc mà nói, lần gặp mặt Yêu Hoàng lúc này là một cơ hội tuyệt vời, hầu hết đại biểu các tộc đưa đến đều là thế hệ tuổi trẻ tinh anh bên trong yêu tộc.
Chu Trường Dung nhìn một vòng, hình như tu vi của hắn khá thấp.
Tuy trong yêu tộc có tộc Khổng Tước không biết tiến thủ, nhưng dĩ nhiên cũng có tộc gắng sức tiến về phía trước. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Chu Trường Dung cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm. Nếu toàn bộ yêu tộc đều giống tộc Khổng Tước, chỉ sợ không quá mấy năm nơi này sẽ bị nhân tộc chiếm cứ mất.
Tuy Chu Trường Dung là nhân loại, nhưng cũng biết chỗ tốt của việc tìm điểm tương đồng, gác lại khác biệt. Nhân tộc, yêu tộc, ma tộc tạo thành thế ba chân vạc, một khi có một bên mất cân bằng, sợ rằng lúc đó sẽ rơi vào chiến loạn không ngừng.
Các đệ tử đại biểu yêu tộc trẻ tuổi đều được sắp xếp ở chung một phòng, nghe nói là để tạo cơ hội cho mọi người giao lưu với nhau, còn phía Yêu Hoàng thì sẽ tiếp kiến từng người từng người một, không cố định thời gian.
Người đầu tiên đi vào là thiếu tộc trưởng tộc Bách Hoa. Tộc Bách Hoa tôn hoa mẫu đơn là Hoa Vương, đủ loại hoa cỏ thân như một nhà, địa vị bên trong tầng trời Tiêu Dao cũng khá được, yêu tộc bình thường không dám trêu chọc. Ai cũng biết linh thực tu hành không dễ, vì vậy mỗi khi người tộc hoa biết đến sắp có tộc nhân xuất thế thì sẽ phái người đến chờ đợi từ sớm, tránh cho lúc đó hoá hình bị quấy rầy, bị người hái làm thuốc.
Yêu tộc hoa mẫu đơn sắc nước hương trời, Chu Trường Dung cũng đưa mắt nhìn sang, dung mạo của thiếu tộc trưởng đúng thật xinh đẹp tuyệt trần, làm lòng người điêu đứng. Nhưng mà Chu Trường Dung chỉ đưa mắt nhìn một cái rồi thu hồi tầm mắt, không ngừng lại bao lâu. Dưới cái nhìn của hắn, Sư Vô Cữu mới là người đẹp mắt nhất, người khác và những người khác nữa đều lớn lên giống như nhau.
“Vị thiếu tộc trưởng hoa mẫu đơn kia đã đi vào gần nửa canh giờ rồi, sao vẫn chưa đi ra nữa?” Vốn nhóm yêu tộc tuổi trẻ rất có tính nhẫn nại, có điều tiếp kiến Yêu Hoàng thật sự rất quan trọng, tất cả mọi người đều không khỏi rơi vào cảm giác sống một ngày mà bằng cả một năm.
Đương nhiên, bọn họ cũng lo lắng biểu hiện của người diện kiến Yêu Hoàng trước đó quá tốt, lúc đến phiên bọn họ, Yêu Hoàng sẽ không có ấn tượng gì với bọn họ hết. Ai cũng biết gặp mặt Yêu Hoàng càng sớm càng tốt, nhưng tộc Bách Hoa lại có quan hệ rất tốt với tộc Linh Ngọc của Yêu Hoàng Ngọc Sương, muốn gặp mặt người tộc Bách Hoa đầu tiên, bọn họ cũng không thể chen vào.
“Ta nghe nói từ nhỏ thiếu tộc trưởng tộc Hoa Mẫu Đơn kia đã có yêu lực xuất chúng, lúc vừa mới ra đời trăm hoa xuất hiện dị tượng, hơn nữa chân thân lại là một đóa hoa mẫu đơn trắng trong sạch hoàn mỹ. Mà tộc hoa vào thời kì ấu niên sẽ không thể phân biệt giới tính, chỉ đợi đến khi trưởng thành mới có thể phân hoá thành nam hoặc nữ. Tộc hoa đa số là nữ tử, nhưng thiếu tộc trưởng đó lại lựa chọn trở thành nam tử, thật đúng là một hồi chuyện lạ.”
“Ở trong tộc Bách Hoa hầu như đều không thể tìm được mấy nam tử, bởi vì thân thể nữ tử đối với tộc Hoa càng có lợi cho tu hành hơn. Nhưng cũng chỉ là trong tộc, nếu muốn hành tẩu bên ngoài, hiển nhiên thân thể nam tử thân sẽ càng thuận tiện hơn.”
Hơn nữa hoa yêu thường thường dung nhan xuất sắc, lại còn là thân nữ tử, rất dễ dẫn tới rất nhiều nợ tình. Trở thành nam tử, vấn đề về mặt này cũng bớt hơn rất nhiều. Chỉ là hoa yêu đa tình, dù biết rõ biến thành nam tử sẽ có lợi hơn, nhưng đa số vào thời điểm hoá hình nhóm hoa yêu vẫn thích lựa chọn trở thành nữ tử hơn.
“Nghe đâu trước khi Yêu Hoàng bệ hạ trở thành Yêu Hoàng, đã riêng biệt đi đến tộc Bách Hoa một chuyến để nói với tộc trưởng về vấn đề này. Nói mỗi một tộc đều cần phải bảo trì tỉ lệ nam nữ cân bằng, như vậy mới là con đường lâu dài mà vẫn không có hiệu quả gì. Trái lại vị thiếu tộc trưởng đó, từ nhỏ tự mình học hỏi, tự mình quyết định muốn trở thành nam tử.”
…
Chu Trường Dung ở bên cạnh nghe một hồi, cũng đã hiểu vì sao người đầu tiên Ngọc Sương muốn gặp lại là vị thiếu tộc trưởng tộc Bách Hoa kia.
Hắn chỉ mới đến tầng trời Tiêu Dao một thời gian ngắn mà cũng đã phát hiện ra vấn đề của yêu tộc, Ngọc Sương không thể nào không phát hiện ra. Chỉ là nếu muốn thay đổi quan niệm của yêu tộc, e rằng không phải chuyện ngày một ngày hai.
“Ra rồi, ra rồi!”
Mọi người nhìn về phía cửa, phát hiện thiếu tộc trưởng tộc Bách Hoa sắc mặt trầm trọng bước ra, không biết rốt cuộc Yêu Hoàng và hắn đã nói cái gì, nhưng bọn họ cũng không dám hỏi.
Chu Trường Dung khá kinh ngạc, hắn nhớ rõ trước khi vị thiếu tộc trưởng kia tiến vào chỉ mới là tu vi chuẩn Yêu Tôn thôi, sau nửa canh giờ đi ra, tu vi chuẩn Yêu Tôn đã mơ hồ phá giới, hướng về cấp bậc Yêu Tôn hàng thật đúng giá?
Bây giờ chỉ vừa mới hết nửa canh giờ, rốt cuộc ở bên trong hắn đã làm gì?
“Người thứ hai, kính xin đại biểu tộc điểu Chu Trường Dung đi vào.” Thiếu tộc trưởng tộc Bách Hoa nhìn mọi người một vòng, cuối cùng đặt tầm mắt ở trên người Chu Trường Dung.
“Tại sao là tộc điểu?”
“Vị kế tiếp không phải là tộc trùng chúng ta?”
“Hắn chỉ mới đến tu vi La Thiên Đại Yêu…”
Chu Trường Dung hoàn toàn không hề đặt những lời oán giận đó vào lỗ tai, dứt khoát đi tới, hơi chắp tay với thiếu tộc trưởng tộc Bách Hoa, “Xin dẫn đường.”
“Xin mời đi theo ta.” Thiếu tộc trưởng ung dung thản nhiên quan sát Chu Trường Dung một cái, trong lòng tự có tính toán. Vốn hắn cho rằng đại biểu tộc điểu sẽ là người tộc Khổng Tước hoặc là tộc Đại Bằng, không ngờ người tới lại là tộc Ô Nha, hơn nữa người này cũng không xuất thân từ tộc điểu, thật sự kì lạ. Sau khi cẩn thận hỏi thăm mới biết thì ra là người đứng đầu cuộc thi hoa hậu tộc điểu.
Bình tĩnh mà xét, dung mạo Chu Trường Dung đặt ở bên trong tộc Bách Hoa bọn hắn, mỹ nhân xuất hiện tầng tầng lớp lớp cũng đã có thể xưng tụng là tầm trung, nhưng cảm giác Chu Trường Dung gây ra tuyệt đối không chỉ áp bức về mặt dung mạo, mà tựa như vẫn còn đến từ một nguyên nhân sâu xa nào khác.
Mình là người đầu tiên được tiếp kiến Yêu Hoàng là bởi vì quan hệ giữa tộc Bách Hoa và Yêu Hoàng vốn không tầm thường, mà hắn cũng là dòng chính ủng hộ Yêu Hoàng cho nên mới là người đầu tiên đi vào. Nhưng Chu Trường Dung, trước đó hoàn toàn không có bất kỳ tiếp xúc nào với Yêu Hoàng, vì sao Yêu Hoàng bệ hạ lại muốn người thứ hai gặp là hắn?
“Đang ở bên trong, Chu đạo hữu tự đi vào là được.” Thiếu tộc trưởng cũng biết bản thân nên hỏi cái gì không nên hỏi cái gì, dẫn Chu Trường Dung đến nơi cũng không quấy rầy nữa.
Chu Trường Dung đến trước một gian phòng nhìn như rất bình thường, vẫn còn chưa tới cửa đã phát hiện khí tức xung quanh hoàn toàn khác biệt với bên ngoài. Loại cảm giác này, giống như lúc hắn vừa mới phi thăng trước kia vậy, được Sư Vô Cữu kéo ngâm vào cái ao được gọi là linh tuyền cực phẩm.
Trước khi tới, Sư Vô Cữu cũng không chủ động yêu cầu đi theo là bởi vì sợ Yêu Hoàng Ngọc Sương phát hiện gì đấy. Lần đó Sư Vô Cữu đấu với Ngọc Sương một lần, vì để thoát khỏi Ngọc Sương còn phải hiện ra hình dáng, bởi vậy không tiếc trực tiếp rút khỏi cuộc thi hoa hậu. Có thể thấy Yêu Hoàng Ngọc Sương rất lợi hại, Chu Trường Dung không dám khinh thường.
“Nếu đã đến, vào đi.”
Trong phòng truyền tới một giọng nói trầm thấp, Chu Trường Dung nghe xong cũng không do dự nữa, dứt khoát đẩy cửa đi vào.
“Điểu tộc Chu Trường Dung, bái kiến Yêu Hoàng bệ hạ.” Chu Trường Dung là hậu bối, lễ nghĩa đương nhiên phải làm đủ, chỉ là đợi tới khi hắn ngẩng đầu lên, hắn mới phát hiện chính giữa phòng căn bản không có ai.
“Bản tọa ở bên này.” Một bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên bả vai trái Chu Trường Dung.
Tầm mắt Chu Trường Dung theo đó nhìn qua bên trái, lập tức nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo như băng của Ngọc Sương.
Cũng theo đó là lượng lớn linh khí phả vào mặt, so với cực phẩm linh tuyền không khác chút nào.
Chu Trường Dung mơ hồ cảm thấy chân nguyên bên trong cơ thể mình vận chuyển nhanh hơn một chút.
Chỉ thoáng tiếp cận đã có hiệu quả như vậy, chẳng trách vị thiếu tộc trưởng kia trước sau vào đây gặp Yêu Hoàng có một chuyến mà thực lực đã tăng lên rồi.
Kỳ dị như vậy, nếu Ngọc Sương không phải Yêu Hoàng, chỉ sợ sự tồn tại của hắn đã bị khắp cửu thiên thập giới tranh giành bể đầu.
Hơn nữa đối phương làm thế nào để đi sang bên trái mình, rồi làm sao để đưa tay khoác lên người mình, Chu Trường Dung đều không phát hiện.
Chẳng trách Sư Vô Cữu nhắc nhở hắn phải cẩn thận nhiều lần đến thế!
Ngọc Sương là cháu trai của đại trưởng lão yêu tộc Ngọc Tư, về mặt dung mạo khá giống Ngọc Tư nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt. Thời điểm Chu Trường Dung tỉ mỉ quan sát hắn, Ngọc Sương cũng quan sát tỉ mỉ Chu Trường Dung.
Ông nội đã nói với hắn về Chu Trường Dung, chỉ là không ngờ nhanh như vậy hắn đã được gặp?
Khi hắn vừa mới đưa tay khoác lên vai Chu Trường Dung cũng đã âm thầm chậm rãi truyền linh khí của mình vào bên trong cơ thể Chu Trường Dung, muốn nhờ vào đó thăm dò một, hai. Nhưng ai ngờ linh khí của mình sau khi tiến vào thân thể Chu Trường Dung lại chẳng khác nào đá chìm đáy biển, thật không biết bên trong cơ thể đó chứa thứ gì, vậy mà lại có thể hút sạch sẽ linh khí của hắn?
Người này không thể coi thường!
“Ngồi đi, đừng gò bó.” Ngọc Sương nhấc tay khỏi bả vai Chu Trường Dung, thuận miệng nói, “Ngươi và ông nội ta quen biết, hiển nhiên không cần hành lễ gì với ta.”
“Bệ hạ thứ lỗi.” Chu Trường Dung thấy Ngọc Sương nói chuyện như vậy cũng đã biết đối phương hiểu rất rõ thân phận của mình, “Tùy tiện đi vào tầng trời Tiêu Dao, quả thật là do ta cân nhắc không chu đáo, nhưng mà ta không có ác ý gì với yêu tộc hết, kính xin yêu tộc yên tâm, xin bệ hạ yên tâm.”
“Mỗi một quãng thời gian, đều sẽ có nhân tộc thay đổi đủ các loại biện pháp để vào đây, ngươi không phải người đầu tiên cũng phải người cuối cùng.” Ngọc Sương không để ý đến chuyện này, “Hơn nữa, các hạ thân là người thừa kế đạo thống của đạo tổ tầng trời Hoàng Tuyền, ngày sau tiền đồ vô lượng, tầng trời Tiêu Dao chúng ta được ngươi đại giá quang lâm cũng là một chuyện may mắn.”
Lời này có chút nghiêm trọng.
Trong lòng Chu Trường Dung phát khổ, biết nếu không nói rõ nguyên nhân, chỉ sợ Yêu Hoàng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn.
Ở trong địa bàn của người ta, phải đưa ra chút thành ý mới tốt.
“Ta đến tầng trời Tiêu Dao, một mặt là vì tìm kiếm dấu vết năm xưa Thánh Yêu Hoàng Đại Đế lưu lại, mặt khác cũng là vì muốn tra xét bí tàng Thần Tàng thánh nhân để lại ở yêu tộc.” Chu Trường Dung vừa nói vừa chú ý quan sát động tĩnh của Ngọc Sương.
Đáng tiếc người ta là linh ngọc thành tinh, trên mặt không có chút biến đổi nào, muốn nhìn ra gì đó thật sự rất khó khăn.
“Ta từng nghe ông nội nói qua, ngươi rất tò mò về Thánh Yêu Hoàng Đại Đế bệ hạ.” Cuối cùng cũng coi như Ngọc Sương không còn kín như bưng nữa, ông nội đã dặn hắn phải cố hết sức giao hảo với Chu Trường Dung. Phải biết, lúc Ngọc Tư và Chu Trường Dung gặp mặt, Chu Trường Dung chỉ mới là cấp bậc thiên tiên, bây giờ gặp lại, tu vi Chu Trường Dung đã là đại la kim tiên.
Tựa như cánh cửa khoảng cách giữa thiên tiên và đại la kim tiên đối với Chu Trường Dung mà nói như không là gì hết vậy, Chu Trường Dung và đồng bạn của hắn lấy được đèn Thanh Tà, chắc hẳn đã đến gặp mặt Hỏa Nhất chuẩn thánh, như vậy lại càng không thể xem thường.
Không ai biết bọn họ cầu gì từ Chuẩn Thánh, bởi vậy xem ở mặt mũi của Hỏa Nhất chuẩn thánh, cũng phải dùng lễ tiếp đón Chu Trường Dung.
“Đúng vậy.” Chu Trường Dung không phủ nhận, lúc này đã nghĩ xong lời giải thích trong đầu, “Ma xui quỷ khiến, ta biết được năm xưa Thần Tàng thánh nhân và Thánh Yêu Hoàng Đại Đế bệ hạ tình cảm thâm hậu. Thậm chí, Thần Tàng thánh nhân còn vì che giấu bí mật lớn nhất của mình mà đặt bí tàng ở bên trong tầng trời Tiêu Dao. Ta nghĩ, trong này chắc chắn có liên quan nào đó.”
“Ngươi biết từ đâu?” Biểu cảm vạn năm không đổi của Ngọc Sương đột nhiên xuất hiện gợn sóng, bầu không khí trong phòng phảng phất ngưng trệ trong nháy mắt.
Chu Trường Dung cũng nhận ra dường như dưới áp lực mạnh mẽ đó chân nguyên của hắn đã tạm thời ngừng chuyển động, mà điều này lại càng thêm kỳ quái. Ngay cả hắn là một nhân tộc, trên người có truyền thừa của đạo tổ, đã vậy còn ngụy trang thành yêu tộc tiến vào tầng trời Tiêu Dao, thế nhưng Yêu Hoàng Ngọc Sương đều không phản ứng gì, bây giờ chỉ mới nhắc đến quan hệ giữa Thần Tàng thánh nhân và Thánh Yêu Hoàng Đại Đế thôi mà hắn đã thay đổi sắc mặt.
Chẳng lẽ dưới cái nhìn của Ngọc Sương, mối quan hệ này rất quan trọng?
“Cụ thể ta biết từ đâu được, xin thứ cho ta tạm thời không thể báo.” Chu Trường Dung giả vờ như không có gì đặc biệt, bình tĩnh tự nhiên, “Giấy là giấy không gói được lửa, chỉ cần sự việc đã xảy ra thì chắc chắn sẽ để lại manh mối tương ứng.”
“Có phải Dịch Chi Xuân nói cho ngươi?” Ngọc Sương đột nhiên hỏi.
Nhất thời Chu Trường Dung yên lặng,