Vỏn vẹn hai ngày cùng bàn, Đường Tiểu Nhu đã khiến cậu chọc phải hai tên tình địch.
Hơn nữa, rất nhiều người trong lớp bởi vì những cảm xúc tiêu cực như đố kị, ghen ghét, thù hận, mà đã khiêu khích, châm chọc cậu.Phương Vũ khiêm tốn hơn hai năm, nhưng chỉ trong vòng hai ngày đã nổi tiếng khắp cả lớp.
Nếu không có gì bất ngờ, thì rất nhanh thôi sẽ nổi tiếng toàn trường.Hơn nữa loại ảnh hưởng này có tính liên tục.
Kể cả khi bây giờ Đường Tiểu Vũ có lập tức đổi lớp, thì những ảnh hưởng này cũng sẽ không biến mất.Thậm chí có thể tính trước rằng, những lời châm chọc trong lớp kia sẽ ngày càng nhiều hơn.Nhân tính chính là như vậy, Phương Vũ từ rất lâu về trước đã học được rồi."Bỏ đi, tới đâu hay tới đó.Nếu như không thể khiêm tốn, vậy cứ không khiêm tốn đi.Buổi chiều tan học, thấy Phương Vũ muốn đứng lên rời đi, Đường Tiểu Nhu vội vàng hỏi: "Phương Vũ, cái kia, phương thuốc mà cậu viết cho ông tôi hôm qua, trong đó có hai vị thuốc, chúng tôi đã hỏi qua rất nhiều tiệm thuốc lớn, đều nói không có...""Đó là chuyện của các người, tôi cũng đã nói có vài loại thuốc rất hiếm.
Không tìm được, tôi cũng bó tay." Phương Vũ nói.Nói xong, Phương Vũ liền bước đi.Đường Tiểu Nhu bĩu môi, cúi đầu thu dọn sách vở.Phương Vũ chậm rãi đi về nhà như thường lệ.Một chiếc xe tải cỡ trung đang đậu bên lề đường, Phương Vũ đi trên vỉa hè bên cạnh chiếc xe.Trên ghế lái của chiếc xe tải, là một tên vạm vỡ đầu trọc, xăm trổ đầy tay.
Đó chính là Đại Bưu, người đã bị Phương Vũ đạp một cú không đứng dậy nổi tại phòng giáo vụ hôm qua.Nhìn thấy Phương Vũ, ánh mắt Đại Bưu liền trở nên dữ tợn.Hôm qua, Phương Vũ đã đá bay hắn, không những làm bụng hắn bị thương, mà còn làm hắn mất hết mặt mũi.Hắn nhất định phải tự tay bảo thủ!Vì thế, hắn cố chịu đựng cơn đau ở bụng, chủ động xin Hà Văn Thành giao nhiệm vụ hôm nay cho hắn.Nhìn chằm chằm bóng lưng của Phương Vũ, Đại Bưu cầm bộ đàm lên nói: "Đại ca, thằng chó kia xuất hiện rồi.""Ừm, cứ theo kế hoạch ban đầu mà hành động, tao muốn thắng cặn bã này chết không toàn thây!" Hà Văn Thành tàn nhẫn nói.Đại Bưu ném bộ đàm xuống ghế phụ, sau đó chăm chú nhìn vào bước đi của Phương Vũ.Phía trước là đèn giao thông, dựa theo đường đi về nhà của Phương Vũ, lát nữa cậu ta chắc chắn sẽ băng qua vạch trắng phía trước.Và vào lúc đó, Đại Bưu sẽ