Đối với việc ăn uống cậu đều không khi nào từ chối.
Mẹ Vu Nguyệt Nguyệt tên là Vương Diễm, là một người phụ nữ xinh đẹp nấu ăn rất ngon.
Lúc Vu Nguyệt Nguyệt mới được 10 tuổi, bà đã ly hôn với gã Vu Thành Nghiệp nghiện cờ bạc, một mình nhận trách nhiệm nuôi con.
“Tiểu Vũ, con ngồi đợi một lát nhé, di sắp làm cơm xong rồi.
" Vương Diễm mặc tạp dề đứng trong phòng bếp ló đầu ra cười nói với Phương Vũ.
“Không sao ạ, không vội.
Trái lại là do con tới đây ăn cơm ké, gây phiền toái cho di Vương rồi.
" Phương Vũ nói.
“Phiền cái gì mà phiền! Dì nghe Nguyệt Nguyệt nói hết rồi, nếu như tối hôm đó không nhờ con giáp ! " Nói đến đây, sắc mặt Vương Diễm có chút khó coi, cắn cắn môi, rồi không nói gì nữa.
“Di đi làm cơm trước đã, con cú uống trà đi.
” Vương Diễm nói.
“A? Anh Phương Vũ sao lại không mang giày vậy?" Vu Nguyệt Nguyệt chợt phát hiện Phương Vũ đi chân trần, liền hiếu kỳ hỏi han.
“Vừa rồi vấp phải cục đá, đế giày bị rách rồi nên vứt đi luôn.
” Phương Vũ nói.
“Vấp cả hai chân luôn ạ?” Vu Nguyệt Nguyệt tròn mắt hỏi.
“Đúng rồi, dạo này vận may không tốt lắm, toàn gặp mấy chuyện xui xẻo thôi.
" Phương Vũ thở nhẹ một hơi, chân thành mà nói ra.
“Sờ sờ đầu, em truyền cho anh một xíu may mắn nè.
" Vu Nguyệt Nguyệt Vườn bàn tay nhỏ ra nhẹ nhàng sờ đầu Phương Vũ.
Máy phút sau, Vương Diễm mang thức ăn lên, tổng cộng có bốn món, một canh.
Dĩ nhiên tài nấu nướng của Vương Diễm không cần phải bàn cãi, Phương Vũ luôn cho rằng tài nấu ăn của bà không thua gì đầu bếp trong khách sạn.
Trong lúc ăn cơm, mặc dù Vương Diễm vẫn luôn cười nói, nhưng Phương Vũ cảm thấy trong mắt bà giấu nhiều nỗi u sầu.
Vì Vương Diễm mời cậu ăn cơm, nên Phương Vũ cũng rất muốn giúp đỡ bà, chỉ có điều, nếu bà đã không muốn nói ra thì cậu cũng sẽ không hỏi tới.
Sau bữa cơm tối, Phương Vũ trở lại tầng 2.
Trong nhà cậu trừ phòng khách nhỏ ra thì vẫn còn 2 phòng nữa, một là phòng ngủ, cái còn lại là để chứa đồ lặt vặt linh tinh.
Lúc đi ngang qua phòng chứa đồ, Phương Vũ ngửi thấy mùi thuốc, chợt nhớ ra chuyện hôm nay Đường Tiểu Nhu đã hỏi.
Trong phòng chứa đồ, chất đầy dược liệu được trồng bên ngoài căn nhà tranh ở Tây Bắc do Hạ Tu Chi mang về.
Những loại thảo dược này đều rất quý hiếm, có nhiều loại vốn đã không còn bản trên thị trường nữa.
Có thể nói những cây thảo dược này có giá trị liên thành.
Vậy nhưng Phương Vũ lại ném chúng vào phòng chứa đồ, nếu Hạ Tu Chi mà biết Phương Vũ đối xử với hắn như vậy, e là sẽ tức