Kết quả của việc đem hết thảy sự tình nói ra chính là, hệ thống sợ Quân Mặc giống như sợ Lâm Tiêu.
Từ ngày đó, trừ phi tất yếu, đánh chết nó cũng không chịu ở trước mặt hai người nói nhiều một chữ, e sợ lại bị hố chữ, liền lại bị chộp được đuôi sam.
Cho nên tình huống trước mắt chính là, hệ thống không phải là một trình tự đơn giản, nhưng nhìn từ giọng điệu của nó, cùng với cách thức nói chuyện, còn có sợ hãi phẫn nộ vân vân rõ ràng thuộc về con người, có thể khẳng định nó coi như không phải con người, cũng ít nhất là bị một người khống chế.
Người này hẳn là quen Lâm Tiêu và Lý Thuần Phong, mà còn rất quen thuộc hai người kia, vả lại, rất sợ hai người kia.
Nói tiếp một bước nữa, hệ thống vô cùng hiểu Lâm Tiêu và Lý Thuần Phong.
Chỉ có hiểu, mới có thể biết lực sát thương của Lâm Tiêu và Lý Thuần Phong kỳ thật lớn như nhau, nhưng Lý Thuần Phong hành vi không có nhân tính, không bị bất luận vật gì giam cầm, thông minh mạnh mẽ giống nhau, nhưng Lâm Tiêu vô cùng trọng tình cảm, rõ ràng ôn hòa hơn Lý Thuần Phong nhiều.
Cho nên, hệ thống sợ Lâm Tiêu, lại càng sợ Lý Thuần Phong, thậm chí bị dọa đến bạo động tại chỗ, thậm chí sinh ra cách làm ngu ngốc hủy diệt Lâm Tiêu.
Nói tóm lại, áo của hệ thống đều bị kéo rách, tràn ngập nguy cơ, cũng thành công dọa sợ hệ thống tới mức không dám sinh ra tâm tư khác, thành khẩn bày tỏ chỉ cần hai người giúp nó đem hết thảy an bài, liền ngoan ngoãn tuyệt không càn quấy, thậm chí còn kiên định đứng về phía hai người, dưới tình huống không trái với quy tắc giúp hai người một ít.
Tỷ như, Lâm Tiêu lúc này vốn là sau khi tiến giai, liền gặp lôi kiếp cực kỳ đáng sợ, dù sao Lâm Tiêu thăng hai cấp, lại thăng cấp đến nghịch thiên như vậy, lôi kiếp tuyệt đối sẽ không nhỏ, nhưng hệ thống giúp hắn che chắn lôi kiếp.
Về phần rèn luyện thân thể, hệ thống bày tỏ nó đã dùng một lần lôi kiếp lên tới nguyên anh, trực tiếp đem thân thể Lâm Tiêu rèn thành đoán thiên thân thể, cho nên Lâm Tiêu có thể tu luyện lôi hệ công pháp rèn ra thân thể của chính mình, bảo đảm an toàn, thậm chí còn có thể giúp người khác rèn.
Quân Mặc nghe được câu này, lập tức liền nhớ lại mấy tháng trước, Lâm Tiêu dùng ấn đường sấm sét hắn, hắn không những không cảm thấy thống khổ, ngược lại hết sức sảng khoái, lập tức ánh mắt đều sáng.
Cái này nếu dùng tốt…
Lâm Tiêu cười ha hả một tiếng: “Không cho nhìn ta!” Nhìn nữa liền đem ngươi đá rớt!
Quân Mặc chớp chớp đôi mắt, thu lại xúc động muốn nhào lên.
Tình hình sư tôn bị mất mặt đến cực điểm nói cho Quân Mặc biết, mặc dù có chút chuyện thường xuyên làm, cũng tập mãi thành thói quen, nhưng hậu quả của quá độ, chính là triệt để bị kinh động, thậm chí một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, sau đó, xem được mà ăn không được.
Sau lần này, hai người rất nhanh rời khỏi khe hở không gian ở đế đô, một đường chạy tới Huyền Chân tông, hơn nữa ở trên đường dò xét tin tức.
Lúc này khe hở không gian xuất hiện, làm tất cả mọi người lo lắng không thôi, mà tam đại tông môn cũng tụ hội trước thời hạn, dù sao vừa muốn đối phó ma đạo, lại muốn chữa trị khe hở không gian, sự tình hiển nhiên khó giải quyết đến cực điểm.
Một ngày này, sư đồ hai người đi tới thành trì gần Huyền Chân tông, sau khi tìm hiểu xong tin tức, hai người liền khởi hành.
“Sư tôn đối với ta thật sự là càng ngày càng tốt.
” Quân Mặc thấp giọng cười nói, đi mau vài bước đuổi kịp Lâm Tiêu: “Mấy ngày nay, những chữ màu đỏ kia tiêu trừ rất nhiều.
”
Cước bộ Lâm Tiêu đột nhiên ngừng lại: “Ngươi lại nhìn lén!”
Tai Lâm Tiêu chợt đỏ lên, khuôn mặt tuấn tú tê liệt, mặc dù trên người hàn khí bắn ra bốn phía, nhưng trên khuôn mặt tuấn tú vẫn nổi lên một tầng hồng nhạt.
Hắn biết những ý kiến của các tiểu cô nương đưa ra là đúng, dù sao vừa là vì hoàn thành nhiệm vụ, cũng là lặng lẽ tìm tòi cách thức chung sống giữa hai người, cho nên liền tiếp tục làm, nhưng mà hắn yên lặng làm là một chuyện, bị Quân Mặc nhìn làm, lại là một chuyện khác.
Chịu không nổi!
Quả thực xấu hổ bùng nổ!
“Sư…” Nhìn Lâm Tiêu chớp mắt biến mất trước mặt mình, Quân Mặc ngẩn ngơ, dở khóc dở cười mà vặn vẹo vẻ mặt một chút, lại một lần nữa cảm nhận được chân lý tự làm bậy không thể sống —— vì sao sau khi cùng sư tôn hoàn toàn không thẹn không xấu thân mật, độ xấu hổ của sư tôn không những không thấp, còn cao hơn nữa?!
Hắn nhìn thoáng qua chiếc nhẫn, chiếc nhẫn lập tức sáng một chút, sau đó một màn hình phút chốc liền hiện trước mặt Quân Mặc, rõ ràng giống như đúc cái của Lâm Tiêu.
【 Võng hữu: Mễ Ngạo bình luận: 《 Tiêu Dao 》 chấm điểm: 0 A a a! Nam thứ ôn nhu dương quang như thế, tại sao sư tôn phải đối xử như vậy! Phải để nam thứ đối với sư tôn cầm tù play! Tiểu hắc ốc play! Buộc chặt play! Ha ha ha! 】(nói chung là SM)
Quân Mặc ngẩng đầu không cam lòng nhìn chăm chú câu bình luận màu đỏ tươi, híp mắt mím môi, đáy mắt ám quang di động.
Cái này, sợ rằng không đủ một trăm năm, tuyệt đối không thể tiêu trừ.
Bất quá không sao, hắn có thể cùng sư tôn từ từ dây dưa.
Ô, cái này cũng không sai.
Hắn nhìn thẳng một bình luận nửa đỏ nửa đen, sung sướng mà nhếch lên khóe miệng.
【 Võng hữu: Mèo quyến rũ bình luận: 《 Tiêu Dao 》 chấm điểm: -2 Cầu không ngược Quân Mặc QAQ, Quân Mặc đối với sư tôn tốt như thế, một lòng vì sư tôn, cầu sư tôn đối với Quân Mặc các loại sủng, các loại yêu, tốt nhất biểu hiện bằng ngôn ngữ và hành động(*/\*)】
Nửa đỏ nửa đen… Nói cách khác đang tiến hành, cho nên, trong khoảng thời gian này hắn cẩn thận một chút, chậm rãi tới gần sư tôn, hẳn là có thể làm cho xấu hổ kia thoáng hạ nhiệt đi?
Quân Mặc nghĩ như vậy, bỗng nhiên ý niệm khẽ động, đóng cửa màn hình, trên mặt mang vài phần mất mát đứng tại chỗ, cúi đầu nắm chặt nắm tay, giống như tiểu thú bị vứt bỏ.
Lâm Tiêu trở lại tìm người liếc mắt một cái liền thấy bộ dáng của hắn, nhất thời trong lòng bất giác mềm nhũn, vừa vặn Quân Mặc ngẩng đầu nhìn thấy Lâm Tiêu, thứ này lập tức liền nở nụ cười, vui vẻ và hưng phấn nơi đáy mắt cơ hồ có thể làm mù mắt.
“Sư tôn!”
Quân Mặc hô nhỏ một tiếng, bước nhanh tới bên người Lâm Tiêu, muốn đưa tay nắm Lâm Tiêu, lại do dự cẩn thận rút tay về.
Lâm Tiêu không biểu tình mà nhìn hắn, khuôn mặt tuấn tú kiêu