Mạt Tiểu Bạch nói làm Lâm Tiêu hơi ngẩn ra, thần sắc phút chốc lạnh hơn.
Có thể làm cho Mạt Tiểu Bạch nói ra lời giết mình đi cứu người như thế, có thể thấy tình cảnh hiện giờ của Sở Thu rốt cuộc chật vật bao nhiêu.
Lâm Tiêu lãnh mặt khoát tay, Mạt Tiểu Bạch rốt cuộc không dập đầu nữa.
Lâm Tiêu lạnh giọng hỏi: “Sở Thu làm sao?”
Mạt Tiểu Bạch run giọng nói: “Sư thúc vì bảo vệ ta, bị bọn họ niêm phong tu vi, ném đến thí luyện động!”
Người trước cửa cố ý hoặc vô tình vây xem cũng không ít, nghe được từ “Thí luyện động” này, toàn bộ đều hơi biến sắc, chỉ có những đệ tử Huyền Chân tông sắc mặt bi thương, rồi lại bất đắc dĩ đến cực điểm.
Cái gọi là thí luyện động, kỳ thật cũng chính là nơi đệ tử Huyền Chân tông tu luyện, nơi đó tương tự với bí cảnh, bên trong có vô số huyễn thú các loại cấp bậc, vô số thiên tài địa bảo, thậm chí còn có một ít di tích cổ ẩn dấu, lúc thí luyện trong động thì kỳ ngộ và nguy hiểm tỉ lệ thuận với nhau.
Thí luyện trong động, các loại huyễn thú hung tàn đã đủ nguy hiểm, nhưng càng nguy hiểm hơn là trận pháp huyền diệu trong đó, mê ảo trận, tru diệt trận vân vân, cho dù là nhóm trưởng lão của tông môn cũng không dám đi sâu thăm dò.
Thí luyện động tổng cộng có chín tầng, mỗi một tầng đều có cửa vào và cửa ra, chỉ có thông qua tầng thứ nhất, mới có thể tiến vào tầng thứ hai, các tầng sau cũng vậy.
Nghe nói, trên chín tầng thí luyện động thật ra còn có bồng lai, nhưng cũng không có ai thật sự đi vào, hoặc là nói, kỳ thật là có người đi vào, nhưng nội dung bên trong, dù là các phong chủ của tông môn cũng không có tư cách biết.
Mà thí luyện động của Huyền Chân tông, còn có một tác dụng khác, là dùng để trừng phạt vài đệ tử phạm sai.
Bị niêm phong tu vi ném vào giống như Sở Thu, cũng coi là trừng phạt nghiêm trọng đến cực điểm, cũng chính là người ở trên không dễ giết hắn, lại quyết định không chịu buông tha hắn, cho nên mới dùng phương thức vòng vèo này giết hắn.
“Cũng vì thi cổ trên người của ngươi?” Âm thanh Lâm Tiêu rất lạnh.
Thân mình Mạt Tiểu Bạch run lên, mặt tái nhợt, khó khăn gật đầu một cái: “Những người của chấp pháp đường muốn giết ta, sư thúc không đồng ý, chưởng môn sư thúc bọn họ cũng che chở ta, nhưng những người đó không chịu.
”
Mạt Tiểu Bạch vẫn luôn cho rằng sau khi mẫu thân chết, hắn sẽ không làm ra bất cứ chuyện gì để mình hối hận, chỉ ngoại trừ chuyện này!
Tận mắt nhìn thấy Sở Thu vì mình bị những tiện nhân đó tính kế, tận mắt nhìn thấy Sở Thu khom lưng, so với giết hắn còn khó có thể chịu đựng hơn!
Cảnh tượng lúc đó hiển nhiên không thể vài ba câu nói hết, cục diện khi đó căng thẳng đến cực điểm, đỉnh Thanh Kính vốn cũng đã bị chấp pháp đường cố bám không tha, hơn nữa sau đó những kẻ gọi là thám tử bị bắt ra, mỗi tên đều chỉ chứng Lâm Tiêu, bọn Mạnh Thanh Vân vừa muốn an bài tỉ thí tông môn, vừa muốn cùng những người này nội đấu, thật sự là hao tâm tổn lực.
Ai có thể ngờ, Sở Thu lần nữa mang theo Mạt Tiểu Bạch trở về không bao lâu, liền gặp phải chuyện giống đỉnh Thanh Kính như đúc?
Mạnh Thanh Vân bị chấp pháp đường hoàn toàn giữ chân, mà những người khác thì ép Tàng Kiếm Phong, muốn tra xét thân thể Mạt Tiểu Bạch, thậm chí “Liên lụy” ngay cả Sở Thu cũng không tha.
Kỳ thật tất cả mọi người rõ, chỗ nào là Mạt Tiểu Bạch liên lụy Sở Thu? Mục tiêu của những người đó căn bản là Sở Thu.
Bọn họ lần trước không thể mượn cơ hội diệt trừ Lâm Tiêu, lại bị hung hăng đánh mặt, sớm dự mưu đã lâu.
Cho nên, lúc này chuẩn bị đầy đủ hơn, cũng chắc chắn Mạt Tiểu Bạch trúng thi cổ, bọn họ đã sớm tính xong, một khi Sở Thu theo sự chi phối, hắn đối mặt không phải là bị phế thì là bỏ mình.
Mạt Tiểu Bạch đương nhiên không chịu, cuối cùng dùng biện pháp thê thảm nhất, tự mình đoạt thánh thủy uống, thiếu chút nữa mất mạng.
Sở Thu giận không thể nhịn, thấy thánh thủy mình nhất thời vô ý đã bị tiểu tử thúi này uống, dường như đau lòng, những người đó vẫn muốn trừng phạt Mạt Tiểu Bạch, đuổi khỏi sư môn, lại muốn phế tu vi của Mạt Tiểu Bạch, muốn trực tiếp giết chết Mạt Tiểu Bạch.
Sở Thu liền bùng nổ tại chỗ, trực tiếp cùng những người đó đánh, giết chết hai trưởng lão chấp pháp đường, làm bị thương nặng hơn mười người của chấp pháp đường, bị thương nhẹ vô số.
Thời điểm Mạnh Thanh Vân đến khống chế tình cảnh, hiển nhiên đã quá muộn, Tàng Kiếm Phong và chấp pháp đường hoàn toàn đối địch, hai bên lưỡng bại câu thương.
Hai phe đánh đến túi bụi, người đỉnh Thanh Kính nghe được tin, mạnh mẽ đột phá phong tỏa tông môn, trực tiếp đồng sinh cộng tử với đám người Tàng Kiếm Phong và Sở Thu.
Tiêu Nhu và Tiêu Tử Diệp hiển nhiên cũng vậy, đệ tử hai ngọn núi của Tiêu Nhu và Tiêu Tử Diệp cũng lên Tàng Kiếm Phong, người của bốn ngọn núi và chấp pháp đường nổi lên xung đột, thậm chí thiếu chút nữa biến thành nội chiến tông môn.
Đại lão tông môn tự nhiên không thể khoan nhượng chuyện như vậy, cuối cùng ra mặt, bảo vệ Mạt Tiểu Bạch, giúp Mạt Tiểu Bạch chữa thương, mà còn không cho chấp pháp đường nhúng tay vào chuyện của bốn ngọn núi, nhưng Sở Thu cũng phải tiếp thu trừng phạt, phải phong bế tu vi, tiến vào thí luyện động, chỉ cần hắn có thể ở thí luyện động tìm được u lan thảo quý báu, chuyện này cho dù vạch trần, Mạt Tiểu Bạch cũng không cần phế đi kinh mạch trục xuất sư môn.
Nhưng u lan thảo kia, tin mới nhất cũng là một trăm năm trước do