Chấp pháp đường công kích thầy trò Lâm Tiêu, kỳ thật sớm có phương án suy tính.
Từ lúc biết tin của Lâm Tiêu, bọn họ cũng đã tính toán sẽ đối phó hai thầy trò, chẳng qua Quân Mặc đem giấu Lâm Tiêu quá kỹ, mà Lâm Tiêu cũng chưa có ý trở về, cho nên kế hoạch của bọn họ mắc cạn đã lâu.
Hôm nay hai người không chào hỏi gì liền trở lại như vậy, quả thực đúng ý của bọn họ.
Cho nên mặc dù thời gian rất gấp, Tống Thanh Vân mới vừa báo tin xong, bọn họ vẫn rất nhanh liền huy động nhiều cao thủ đến, chính vì để trước khi Mạnh Thanh Vân đến, đem hai người phế đi.
Cao thủ trong nhóm người này, có bốn người đến đỉnh cao nguyên anh, thậm chí còn có một sát thủ xuất khiếu kỳ phía trên nguyên anh, đã sớm chuẩn bị đại sát khí, người này am hiểu nhất là ám sát, lại có công pháp tu vi gia truyền kỳ dị, có thể che giấu hoàn mỹ hơi thở của mình, không một tiếng động giấu mình ở bất cứ nơi nào.
Có thể nói, những người này tính toán tương đối ổn thỏa, nếu là Lâm Tiêu của hai năm trước, thật sự đối mặt với năm người này, quả nhiên là cực kỳ nguy hiểm.
Đáng tiếc, hiện giờ Lâm Tiêu mặc dù ngủ say hai năm, nhưng mà tu vi lại đã sớm lên đến mức mọi người không thể tưởng tượng nổi.
Phân thần kỳ, đó là gần với mấy vị lão tổ!
Còn Quân Mặc giai đoạn đầu kim đan mà bọn họ vốn tính kế nhiều nhất, chính là một sự tồn tại nguy hiểm, càng tiện ra tay giết người, tai hoạ ngầm trong cơ thể lại bởi vì song tu, trực tiếp tăng tới nguyên anh, chống lại ba người này, mặc dù không thể giết, nhưng căn bản không có chút nào nguy hiểm.
Cho nên, khi ba kim đan trực tiếp công kích Mạt Tiểu Bạch và Quân Mặc, kỳ thật là đang chờ Lâm Tiêu mắc câu, nhưng Lâm Tiêu ngay cả mắt cũng không liếc qua, chớ nói chi là tiến lên cứu người.
Mà tên kim đan thứ tư thừa cơ đánh lén, bởi vì Lâm Tiêu không thèm để ý chút nào mà hoàn toàn rối loạn tay chân, đang lúc hốt hoảng liền bị Lâm Tiêu một kiếm đánh vào huyệt thái dương, liền té xuống đất, không có ý thức.
Về phần cao thủ xuất khiếu kỳ kia cũng có chút há hốc mồm, lại vẫn ẩn mình rất tốt, cũng chỉ có bản thân hắn còn tưởng rằng mình không bại lộ.
Ngôn Tình Sắc
Khi Lâm Tiêu không kiên nhẫn mà xuất hiện trước mặt kẻ trung niên mặt mũi bình thường kia, một kiếm chĩa về hướng đầu kẻ trung niên, cao thủ này còn không biết tại sao Lâm Tiêu bỏ gần cầu xa, chạy xa như vậy đến công kích một “Đệ tử bình thường” như mình.
Hắn hắn hắn… hắn bất kể đồ đệ của mình sao? Không phải nói người này bao che khuyết điểm thành nghiện, vì đồ đệ có thể liều mạng với bất cứ ai sao?
Cao thủ xuất khiếu kỳ ngẩn ngơ, theo bản năng nhìn thoáng qua hướng Quân Mặc và Mạt Tiểu Bạch, đôi mắt phút chốc liền trừng lớn —— hai người kia, không, phải nói Quân Mặc trong tin tức hai tháng trước vừa mới đột phá kim đan, thế nhưng… thế nhưng một mình công kích ba nguyên anh, thậm chí đè ép bọn họ!
Tình huống này không đúng!
Vị cao thủ xuất khiếu kỳ này thiếu chút nữa té ngã, hận không thể tự mình xông lên đánh thử một trận với tiểu tử cổ quái đến cực điểm kia, nhưng hắn rất nhanh cũng không có sức lực đi xem người khác, bởi vì công kích không kẽ hở của Lâm Tiêu làm hắn nháy mắt thương tích chất chồng, hắn vừa mới phân tâm, liền trực tiếp gãy ba ngón tay!
Gặp quỷ!
Cao thủ nhịn không được kinh hãi muốn chết, trong lòng cuồng mắng, mà giờ khắc này, hắn cũng không dám nghĩ cảnh giới tu vi của Lâm Tiêu rốt cuộc là cái gì.
Điều này sao có thể?!
Một người bị trọng thương, mới vừa tỉnh không bao lâu, làm sao tu vi có thể tăng vọt, trực tiếp nhảy đến… trên xuất khiếu?!
Không! Hắn không tin!
Bất quá hắn có tin hay không, kiếm kia càng ngày càng sắc bén, làm hắn kinh hãi muốn chết, bị tuyệt vọng lấp đầy, kiếm kia tốc độ thật chậm, hắn thậm chí có thể thấy rõ hướng đi của kiếm, nhưng hắn trốn không thoát!
“Ngươi! Ngươi rốt cuộc là tu vi gì?! Không có khả năng! Điều đó không có khả năng!”
Cao thủ nhịn không được kêu thành tiếng, sau đó thét lớn xông lên, nghĩ cho dù là trên người Lâm Tiêu tăng thêm chút vết thương, tâm tình của hắn cũng sẽ không suy sụp như bây giờ, đáng tiếc, hắn hoàn toàn không làm được!
Lại là một kiếm bình thản, thân kiếm thẳng tắp từ trên đánh xuống, hắn có thể tinh tường cảm giác, kiếm này sẽ dùng quỹ đạo thẳng tắp đánh xuống, ở giữa thậm chí sẽ không sinh ra bất cứ lay động gì.
Hắn muốn tránh, nhưng thân thể hắn không động đậy.
Hắn biết, mình đã thua, thua hoàn toàn, không có một chút may mắn nào có thể cho hắn kéo dài hơi tàn —— kiếm mặc dù chậm, nhưng kiếm ý lại đã phong tỏa hắn, kiếm khí đã sớm bổ hắn ra.
Hắn thua, kết quả thua chính là… chết.
Phịch.
Một khắc rơi trên mặt đất, đáy mắt hắn bịt kín tro tàn.
Kế hoạch của chấp pháp đường, bại.
Bọn họ không những không thể nhân cơ hội huỷ hoại Lâm Tiêu cùng Quân Mặc, tiến tới đem người khống chế, ngược lại mất đi rất nhiều cao thủ quý giá của chấp pháp đường.
Cao thủ nhịn không được nghĩ đến, sau khi hắn chết, bí pháp hắn giấu kỹ, không còn ai có thể tu luyện, cho nên, chấp pháp đường không còn người có thể biến thành thích khách và sát thủ ưu tú như hắn vậy…
Lâm Tiêu chỉ dùng thời gian ngắn ngủi không đến năm phút liền giết chết một cao thủ xuất khiếu kỳ, điều này làm cho vài người biết nội tình đều kinh hãi, nhưng bọn họ cũng không có bất kỳ thời gian suy tính tổn thất, bởi vì, bọn họ rất nhanh liền nhận ra được, mình, cũng cách cái chết không xa.
Không ai có thể nói cho bọn họ biết, tại sao hai thầy trò này rõ ràng mất tích lâu như vậy, lại hoàn toàn không có tông môn cấp dưỡng, cũng có thể làm tốc độ tu luyện nhảy lên tới mức đáng sợ như vậy.
Rõ ràng hơn hai năm trước, Quân Mặc bất quá là một tiểu tử trúc cơ hậu kỳ thôi, nhưng bây giờ? Hắn lại có thể một mình đối phó ba cao thủ nguyên anh!
Vì sao?!
Bọn họ gào thét trong lòng khi chạy trốn, đáng tiếc không ai có thể nói cho bọn họ biết đáp án.
Huyết sắc ở đáy mắt Quân Mặc lúc ẩn lúc hiện, vừa che chở Mạt Tiểu Bạch, vừa hung tàn đem ba người ngược thành cẩu.
Nếu bọn họ trực tiếp đến công kích Quân Mặc, có lẽ sẽ không chết thê thảm như vậy, đáng tiếc, mục đích công kích Quân Mặc của bọn họ, là vì lợi dụng hắn đến đánh lén giết chết Lâm Tiêu.
Không thể nghi ngờ, những người này lại một lần đạp vào điểm mấu chốt của Quân Mặc, đâm hắn đau.
Hắn chán ghét tất cả những người có ác ý với Lâm Tiêu, lời Tống Thanh Vân nói dẫn ra lửa giận của hắn, hành vi của những người này đâm vào xương sườn của hắn, khiến hắn không ôn hòa nổi, huống chi, Quân Mặc từ lúc trọng sinh tới nay, ngoại trừ Lâm Tiêu, thật sự có đối với ai ôn hòa sao?
Quân Mặc không biến sắc vung kiếm, thời điểm người trước mặt tránh né, đột nhiên tiến lên, một quả đấm liền đánh vào đan điền người này.
Năng lượng màu đen tàn bạo ở nơi mọi người không nhìn tới xông vào cơ thể người này, nháy mắt liền gây ra một trận nổ mạnh đáng sợ.
Người mạnh hơn nữa cũng không qua nổi công kích như vậy, tên kia kêu một tiếng, thậm chí không kịp phản ứng, nguyên anh trong đan điền đã bị nổ thành bột phấn.
Mà thời điểm hai người bên cạnh trong lòng cảm thấy không ổn, muốn thối lui, Quân Mặc cũng đã nhảy lên, trước bên trái sau bên phải, một người một quyền, bên trái đánh một kích vào huyệt Thái dương, bên phải một quyền đập nát trái tim.
Thời điểm hai người xong đời, người thứ nhất bị hắn giết chết cũng bất quá vừa mới co quắp.
Đám người trong nháy mắt đờ đẫn, từ lúc đầu lĩnh của bọn họ nói ra chữ “Lên”, năm cao thủ đứng đầu