Tuy rằng Tiêu Tử Diệp cảm thấy Tiêu Nhu trêu đùa tựa như có chút châm chọc người, dù sao đều là nam nhân, trước tiên không quản ai thượng ai hạ đi, thì luôn hy vọng được xem là nam nhân, mà không phải nữ nhân, vốn hợp tịch đại điển cũng không nói gì đến xuất giá, nói như thế, chẳng qua là vui đùa.
Nhưng nhìn đến sắc mặt lãnh ngạnh của Quân Mặc, Tiêu Tử Diệp lại không hài lòng.
Lâm Tiêu trời sinh tính lãnh đạm lại không thích nói chuyện, Tiêu Tử Diệp dù là chán ghét Lâm Tiêu thích làm bộ làm tịch, nhưng vẫn chấp nhận tiểu sư đệ này, chọn đạo lữ phải thận trọng, nếu tinh thần không thể giao hòa lẫn nhau, về sau chẳng phải lại có thêm một Vương Tư Nhã khác?
“Ngươi không muốn?” Thanh âm của Tiêu Tử Diệp rất trầm: “Hay ngươi muốn đem sư tôn ngươi ‘Lấy’ về sao?”
Quân Mặc đột nhiên hoàn hồn, thấy bốn người đều nhíu mày nhìn mình, vội vàng điều chỉnh cảm xúc, nén lại cuồn cuộn trong lòng, trầm giọng nói: “Chỉ cần có thể cùng sư tôn cử hành hợp tịch đại điển, ta đối với những chuyện khác đều không có bất cứ dị nghị gì.”
“Vậy ngươi đang suy nghĩ gì?” Tiêu Tử Diệp nhíu mày, hơi có chút không hài lòng nói: “Tiêu Nhu sư thúc của ngươi chẳng qua chỉ đùa một chút, chẳng lẽ thật sẽ kêu ngươi mặc giá y của nữ tử? Nếu ngươi bất mãn có thể nói ra, nếu chọc cho họ Lâm không cao hứng, cẩn thận hắn xử ngươi!”
Quân Mặc vội vàng lắc đầu nói: “Ta sao lại nghĩ như thế? Nếu sư tôn thích, ta cũng có thể mặc giá y.” Chỉ cần sư tôn thích, hắn làm sao cũng được, nếu sư tôn thích nhìn, sau này hắn đều mặc cho sư tôn nhìn, sao có thể vì vậy mà sinh ra bất mãn.
Hắn chẳng qua là…
Tiêu Nhu sắc bén hơn so với ba người kia, nàng nhìn qua hướng Quân Mặc vừa mới nhìn, chỉ thấy Tiêu Trường Hà đang cùng Lâm Tiêu đấu đến lợi hại, Tiêu Trường Hà tựa hồ đã bị bức đến cực hạn, quanh thân vẫn luôn có một tầng sương mù màu xanh quay chung quanh, thoạt nhìn quỷ dị vô cùng.
Trong lòng nàng hình như có một tia chớp lướt qua, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Quân Mặc: “Tiêu Trường Hà có liên quan tới Quân gia ngươi bị diệt môn?”
Nhìn mặt Quân Mặc đột nhiên cứng lại, Tiêu Nhu biết nàng đã đoán đúng.
Nếu không phải mối thù diệt tộc, còn cái gì có thể tác động đến tâm tư của người này? Nàng có thể nhìn rõ ràng hơn ba đại nam nhân bên cạnh, quyến luyến của Quân Mặc đối với Lâm Tiêu đã đạt tới mức độ mê mẩn thậm chí là si cuồng, đừng nói là một câu vui đùa, nếu thật cho hắn mặc, chỉ cần Lâm Tiêu gật đầu, hắn sợ là sẽ cao hứng phấn chấn đi làm.
Quan trọng nhất chỉ sợ là, Quân Mặc căn bản cũng không tin Lâm Tiêu sẽ để cho hắn bị cái gì ủy khuất.
“Tiêu Trường Hà quả thật có liên quan tới Quân gia ngươi bị diệt môn sao?” Mạnh Thanh Vân hỏi, thần sắc nặng nề.
Tiêu Trường Hà là người cấp cao của Huyền Chân tông, trong chính đạo Tu Chân giới cũng là nhân vật có uy tín danh dự, nếu hắn thật sự tham dự vào loại thảm án diệt môn này, như vậy gút mắt sau lưng chuyện này, liền tuyệt đối không nhỏ.
Ánh mắt Quân Mặc lại một lần nữa dừng trên người Tiêu Trường Hà, chậm rãi nói: “Nếu một thân khói độc lục sắc kia là bí pháp độc môn của hắn, như vậy, ta dám khẳng định chính là hắn làm.”
Quân Mặc dừng một chút, hỏi: “Mười ba năm trước, cánh tay trái của hắn có từng bị thương?”
Con ngươi của Mạnh Thanh Vân trầm xuống, gật đầu: “Không sai.
Hắn lúc ấy cố ý che giấu, ngoại trừ vài người cấp cao lúc ấy, không ai biết hắn đã từng bị thương, hắn cũng có ý che giấu.”
Quân Mặc cười lạnh một tiếng: “Vậy không sai, là hắn tự mình dẫn người đi Quân gia.
Vết thương trên cánh tay hắn… là mẫu thân ta vì bảo hộ ta mà tự bạo nổ bị thương.”
Sau khi Quân Mặc nói xong, không muốn mở miệng, nắm thật chặt nắm tay, nhìn hai người đang tranh đấu trên đài cao, chậm rãi cất bước đi tới trước khán đài, đôi mắt sắc bén gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Trường Hà, cho đến khi Tiêu Trường Hà lại một lần nữa bị một kiếm của Lâm Tiêu quất vào mặt, hung hăng bị văng đến bên chân của hắn, sát ý trên mặt hắn mới hóa thành ý cười.
Hiện giờ, không giống đời trước, hắn cũng không còn cô độc, hắn còn có sư tôn, sư tôn thích dung túng hắn, sủng hắn, ai chọc hắn, kẻ đó chính là kẻ địch của sư tôn, tựa như, Tiêu Trường Hà lúc này.
Hắn nhếch môi cười khẽ, cúi đầu nhìn mặt già xanh mét của Tiêu Trường Hà, hướng về phía Tiêu Trường Hà cười chế nhạo.
“Ngươi muốn chết!” Tiêu Trường Hà chưa từng bị người ta cười cợt.
Hôm nay bị sỉ nhục, quả thực có thể nói là duy nhất trong đời, bị một tiểu bối như Lâm Tiêu dồn ép đánh đã làm hắn thật mất mặt, hiện giờ lại bị một tên nhãi ranh chê cười, cơ hồ giận điên lên.
Hắn không trừng trị được Lâm Tiêu, chẳng lẽ còn không trừng trị được một thằng nhãi ranh sao?!
Tiêu Trường Hà nghĩ như vậy, lập tức liền hung ác nhảy qua muốn một kiếm trở tay đem tiểu tử này kết liễu, lại không nghĩ động tác của mình mới thi triển một nửa, đã cảm thấy sau lưng một trận nguy cơ đánh úp lại, trong lòng hắn rùng mình, biết Lâm Tiêu đã đến trước mặt, lập tức không thể không buông tha cuộc công kích, chuẩn bị né tránh trước lại nói.
Nhưng mà Quân Mặc làm sao sẽ cho hắn như ý nguyện? Thấy hắn muốn lui, lập tức cất bước tiến lên, phịch một cước liền đá vào trong bắp đùi của hắn, nếu không phải Tiêu Trường Hà trốn nhanh một chút, một cước này có thể đủ làm hắn đoạn tử tuyệt tôn tại chỗ!
Chẳng qua mặc dù không trúng mục tiêu ở giữa, nhưng nửa đản của hắn đều đã tê rần, còn có toàn bộ đùi mất cảm giác, loại đau đớn gần như nứt xương này, làm một phân thần kỳ như hắn cũng nhịn không được kêu thảm một tiếng lảo đảo ngã ngồi trên mặt đất.
Tất cả mọi người ngây dại, ai cũng không ngờ người trẻ tuổi này thoạt nhìn rất ôn hòa, đi lên chính là một chiêu nham hiểm đến cực điểm đoạn tử tuyệt tôn.
Không, có lẽ trọng điểm không phải là một cước đoạn tử tuyệt tôn, mà là một người tuổi còn trẻ như vậy, lại dùng chiêu thức thoạt nhìn cũng không có chân khí, đem một cao thủ phân thần kỳ đá gục!
“Láo xược! Các ngươi đây là làm bừa!”
Có người của chấp pháp đường lập tức liền kêu lên, đáng tiếc, không có ai nghe hắn nói.
Một người hai mươi tuổi đá gục một cường giả phân thần kỳ hơn ba trăm tuổi, ai tin a?!
Không riêng gì người xem không tin, chính Tiêu Trường Hà mặc dù đau đến hận không thể lăn trên mặt đất, cũng không thể không cố nén đau đớn đứng vững, vả lại đối với tiếng kêu thảm thiết vừa mới thốt ra mà hối hận không thôi.
So với bị ám toán, rồi đến chuyện này, hiển nhiên càng làm cho hắn