A.... máu...có máu...Bên dưới lầu, một người đàn ông trung niên vừa chạy ra khỏi phòng bừa hét toáng lên làm mọi người ai cũng chứ ý tới gã.
Gã ta chạy ra kêu như heo bị trọc tiết, ngồi bệt bên ngoài cửa run cầm cập, mặt tái mét như bị rút hết máu. Mọi người bên ngoài có hỏi gã ''có chuyện gì '' thì chỉ thấy gã chỉ tay vào phòng nói '' có máu ''.
Lúc này nhóm Lăng Xuyên cũng chú ý tới động tĩnh bên này. Cơ Hàn cùng Lăng Xuyên chen vào nhóm người kia, không đi vào.Khi nghe đến có vết máu là đã biết xảy ra chuyện gì rồi.
Lăng Xuyên cùng Cơ Hàn nhìn nhau mặt không cảm xúc. Sau đó giả ho quay mặt.
Mà cái vết máu đang nhỏ tỏng tỏng trong phòng kia chính là máu của Lăng Xuyên không chối vào đâu được. Đây là căn phòng ngay bên dưới phòng của y, máu chảy ra cả 1 vũng như thế, mà lại chảy ra sàn gỗ nên bọn máu phản chủ đi chơi chỗ khác.
Nói là nhỏ tỏng tỏng chỉ là nói quá vì nó có chút khô, dù sao cũng từ đêm qua mà. Những vết máu tách rời bên trong góc phòng kia đã khô, tạo thành căn phòng như vừa có án mạng.
Lăng Xuyên không xem nữa, chả có gì hay ho với lại phải quay về xử lí vết máu kia.
Cơ Hàn đêm qua sau khi chăm sóc cho y xong thì cũng quên béng luôn cái vũng máu kia. Mà bộ đồ dính máu của Lăng Xuyên hắn vẫn còn vứt đâu đó trong phòng vẫn chưa dọn.
Xong xuôi, một vài người đã tới phòng y để kiểm tra nhưng không hề thấy có dị tượng gì. Cái này lại làm cho cái gã phòng dưới lại thêm một phen bị thọc tiết lợn. Miệng cứ lẩm bà lẩm bẩm kêu '' có quỷ ''.
Nhóm Lăng Xuyên cũng không nán lại trong khách điếm này nữa, đang ra đến cửa thì nghe phố xá có chút náo nhiệt, tiếng nói từ xa lại gần xong dừng lại ngay trước khách điếm mà nhóm Lăng Xuyên ở trọ.
Xung quanh mọi người thì thà thì thầm, mặc dù rì rầm không rõ nhưng với thính lực của tu sĩ thì lại nghe rất rõ.
- Sao Khúc thành chủ lại đến đây ?
- Nghe bảo có người dám đánh con trai lão !
- Thật sao ? Ai lại to gan dám đụng vào tiểu tổ tông đó ?
- Hình như không phải người nơi này thì phải ?
- Thế thì toi, mấy người đó liệu có sống mà ra khỏi thành không ?
- Ta nghĩ chắc là không ! Khúc thành chủ đêm nhiều người đến thế kia cơ mà, ta nghĩ họ không bị bắt sống thì cũng bị đánh cho thoi thóp.
................
Nghe mà sao ê răng ghê.
Đừng nói là máy người kia, ngay cả khi thiên binh vạn mã đứng trước mặt thì cũng không thể làm gì được họ cả.
Nhóm người Lăng Xuyên không để ý đến mấy người kia, toan quay đầu định đi thì nghe phía Khúc thành chủ kia có tiếng nói.
- Xin dừng bước !
Gần như không tưởng tượng được người lên tiếng lại hạ thấp giọng, mọi người xung quanh không một ai lên tiếng. Cả một khu chợ náo nhiệt đột nhiên im bặt.
Nhóm Lăng Xuyên dừng bước, quay đầu lại nhìn.
- Xin các vị tiên nhân dừng bước ! Lão phu có chuyện muốn nói !
Khúc thành chủ chắp tay, cúi mình hướng phía Lăng Xuyên mà chào.
- Có chuyện gì. __ y nhíu mày hỏi.
Sau đó từ phía sau lão, 1 cái đầu gấu trúc và bị xưng tẫy vài chỗ ló ra. Tên này có vẻ ngại ngùng mà cúi mặt xuống không dám nhìn ai.
- Lão phu và tên nghịch tử này đến đây là để tạ lỗi với chư vị tiên quân. Cái thằng này có mắt không tròng mà đã động tay động chân với các vị. Lão phu hôm nay tạ lỗi thay tên tên nghịch tử này. Cũng mong các vị đại nhân không chấp nhặt tiểu nhân như nó và lão phu mà bỏ qua cho nó.
Gã ta lúc nghe được tin con trai mình bị đánh đã rất giận. Song, chính con trai gã lại thừa nhận mình đánh người trước làm gã rất sững sờ.
Gã biết con trai mình từng làm những việc gì, biết hắn làm rất nhiều việc xấu, phá hủy mọi thứ nhưng gã không những không phạt mà còn dung túng cho hắn. Hắn mất mẹ từ nhỏ, mà gã chỉ có đứa con duy nhất là hắn nên mắt nhắm mắt mở bỏ qua hết, vô cùng sủng ái hắn.
Gã từng ỷ vào mình là chủ của nơi này mà dung túng hắn thích làm gì thì làm cái đó. Nhưng hôm nay gã thật sự hối hận. Chọc phải cường giả như vậy, không nhận lỗi ngay khéo mạng gã và con trai gã đi tong, thậm chí còn kéo theo cả người dân ở thành nữa.
Lăng Xuyên vốn dĩ không để ý đến mấy người đó. Dù sao những thành phần thích gây rối ở thời đại nào mà chả có.
Nhưng người ta đã dẫn con đến trước cửa tạ tội như thế rồi thì đành nhận đi vậy. Nhưng vẫn chưa kịp nói gì thì....