2 bên bước lên võ đài, cùng chắp tay thi lễ.
Trận đấu bắt đầu ngay sau đó.
2 bên cùng triệu hồi kiếm tiên đến, lao vào trao đổi chiêu thức với nhau, không ai chịu nhường ai.
Liên tiếp nửa canh giờ, linh lực của cô cũng vơi nửa.
Cứ tiếp tục lao đầu mà đấu như thế này chỉ sợ không thắng nổi a!
Đột nhiên, Lưu Phong lại nhớ tới Giai Tuệ phái.
Trong đầu cô lúc này lại có ý tưởng, bản thân cô đã biết mình cần phải làm những gì tiếp theo rồi!
Lưu Phong vẫn tiếp tục đấu, vừa lùi lại, chạy vòng quanh võ đài, hệt như cách đệ tử phái Giai Tuệ kia đã làm.
Cô, muốn sử dụng trận pháp đã từng học qua trong sách, phong bế linh lực của đối phương tạm thời!
Đệ tử kia ròng rã đuổi theo Lưu Phong, nhưng nhanh sau đó có vẻ hắn đã phát hiện ra điểm sai, muốn nhanh chóng rời khỏi, nhưng muộn rồi còn đâu, pháp trận đã bao kín võ đài mất rồi!
Linh lực bị phong bế, ngay từ lúc này hắn ta lại trở thành phàm nhân, không có sức công phá nữa.
Tỉ thí kết thúc, thế trận nghiêng hẳn về 1 phía.
Vị đệ tử đó thua cuộc, đứng yên đấy vò đầu bứt tai, miệng liên tục lẩm bẩm “Hoang đường! Lí nào có chuyện đó!” rồi đột nhiên khí tức tà ma dày đặc bao quanh hắn, nặng đến mức người bên cạnh cảm thấy lưu khí không thông, bí bách đến mức khó chịu.
Hắn ta, vậy mà lại bị tẩu hỏa nhập ma!
Vị đệ tử đó gào lên thảm thiết, sau đó lao về phía Lưu Phong, cầm chặt kiếm tiên trong tay, hùng hổ như muốn ăn tươi nuốt sống người khác vậy.
Mọi người khi nhìn thấy cảnh tượng đấy, ai cũng đứng hình, hoang mang nhìn tên đó bị tẩu hỏa nhập ma đang lao đến tấn công nữ đại đệ tử Phùng Chu phái.
Lưu Phong vốn vừa thu hồi Nhã Tịnh kiếm, đang định rời khỏi khán đài, trong thâm tâm cô không hề có chút phòng bị nào.
Cho nên tình cảnh đấy đột ngột xuất hiện, cô vẫn đứng im như phỗng, bàn tay nặng trĩu không thể tiếp tục triệu kiếm tới, chỉ trơ mắt ra nhìn.
Lẽ nào, số phận của cô, Lưu Phong tới đây là kết thúc…?
- Ngớ ngẩn!
Đột nhiên Xuyên Giang xuất hiện, trong tay hiện đang cầm vũ khí thứ 3 của bản thân - Tĩnh Anh kiếm, kiếm tiên tỏa ra khí tức màu lam nhạt, trên thân kiếm có đính ngọc, chặn đứng đường kiếm của người vừa bị tẩu hỏa nhập ma đằng kia.
Xuyên Giang hất văng kiếm đang nằm trong tay đệ tử đó ra, sau đó nhìn chằm chằm vào Lưu Phong, cao giọng trách mắng:
- Là đại nữ đệ tử Phùng Chu phái mà lại để 1 kẻ không ra gì tấn công mà không biết đường phản kháng? Thật không có tiền đồ!
Có vẻ như người đó vẫn chưa lấy lại được ý thức, vẫn tiếp tục lao vào tấn công lần nữa, thì bị Niệm Chân triệu hồi Hạ Vũ kiếm đến, đánh bay sang chỗ khác, không chờ đệ tử đó ngồi dậy đã tung Khốn Tiên Tác trói chặt đối phương lại, sau đó quỳ vội đến chỗ Xuyên Giang cúi đầu nhận tội:
- Lần này là do đệ tử bất cẩn, không thể bảo vệ sư muội, may mà sư tôn đến kịp.
Mong sư tôn trách phạt!
- Mau đứng lên cho ta! -