Hạ… Luyến?
- Phải a, Hạ trong nắng hạ, Luyến trong lưu luyến nga~
Xuyên Giang gật gù, sau đó giới thiệu:
- Tại hạ là Ly Xuyên Giang, tông chủ Phùng Chu phái.
Cứ gọi ta là Xuyên Giang.
Tiểu nhị bưng 1 ấm trà mới pha đến, mùi hương trà mới thơm thoang thoảng, thậm chí còn có chút dễ chịu.
Hạ Luyến nhận ấm trà từ tiểu nhị, giành luôn việc rót trà ra chén cho nàng.
- Gọi như thế liệu ta không bị Phùng Chu tông chủ đây ghim thù chứ? - Hạ Luyến chống cằm, khúc khích nhìn Xuyên Giang.
Nàng ta từ tốn cầm chén trà lên uống, sau đó nhẹ nhàng đặt chén xuống.
- Muốn ta ghim thù, cứ thử làm trái ý?
- Tiểu nhân không dám a~
Chợt nhớ ra mục đích mình muốn thăm dò, Xuyên Giang liền hỏi Hạ Luyến:
- Ngươi có biết đến phái Hỗn Lâm đằng đó không?
Hạ Luyến tiểu thư nghe thế, nhún vai trả lời:
- Biết thì có biết.
Chẳng qua đấy chỉ là 1 tông môn mới thành lập, còn chưa đến 50 năm, chó ngáp phải ruồi nên kỳ này mới nhận được thư mời dự đại hội từ Minh Thành phái thôi.
Nàng ta nghiêng đầu, tiếp tục hỏi:
- Vậy còn tông chủ Hỗn Lâm phái thì sao?
- À… hắn ta ý hả? Là 1 lão già có cái tôi cao, động vào 1 tý lại ra vẻ ta đây với kẻ yếu, nịnh bợ với người mạnh, danh Đoàn Vô Trung, còn chưa đến 100 tuổi, hiện mới Kim Đan trung kỳ.
- Tiểu thư đằng đó tiếp tục mở vò rượu thứ 2, từ từ rót rượu ra chén.
Xuyên Giang tuy không biểu hiện ra, nhưng rất ngạc nhiên với lượng thông tin của Hạ Luyến.
- Không ngờ Hạ Luyến tiểu thư lại có khá nhiều thông tin về vị tông chủ đó nga!
- Đâu có đâu có! - Hạ Luyến xua tay - Chỉ là ta có người quen tại Minh Thành phái, nên nghe ít nhiều câu chuyện từ người đó thôi.
- Thế à?
- Đương nhiên nga! - Hạ Luyến tiểu thư khịt mũi, ưỡn ngực tự hào.
Hàn huyên thêm 1 lúc, Xuyên Giang từ biệt Hạ Luyến, rồi chuẩn bị trở về phòng.
Trước khi đi, nàng còn dừng lại 1 chút, nhắc nhở đối phương:
- Tiểu thư nên hạn chế uống rượu đi.
Uống nhiều không tốt đâu.
Hạ Luyến dừng uống rượu, đặt chén rượu xuống, rồi nhanh tay thi lễ:
- Xin ngài cứ tin tưởng ta! Tiểu nhân đây sẽ khắc cốt ghi tâm lời chỉ dạy của ngài!
Xuyên Giang gật đầu, rồi nhẹ nhàng bước đi.
—
Nàng ta trở về phòng, mở cửa ra rồi đi vào.
Nhanh sau đó, Xuyên Giang đã thay trang phục, rồi lên giường nghỉ ngơi.
Quả thực hôm nay đối với nàng đã xảy ra khá nhiều chuyện a!
Nào là gặp cẩu điên chắn đường nè, gặp thêm cả 1 thiếu nữ năng lực phải gọi là vô cùng tốt nữa.
Nhưng Xuyên Giang nàng không thể hiểu nổi, tại sao thiếu nữ tên Hạ Luyến kia lại khiến nàng ta cảm thấy có 1 chút quen thuộc…?
—
Sáng hôm sau, Giao Kiệt đại hội đã bắt đầu khai mạc, lời văn khai mạc đại hội y hệt như 200 năm trước.
Nên nói thế nào nhỉ… Số lượng thí sinh kỳ này tham gia có thể nói là rất ít so với 200 năm trước nữa nga!
Từ những