Trời còn chưa sáng phố lớn đột nhiên nổi loạn, tiếng hò hét ồn ào cùng với ánh lửa lập loè nhảy qua nhảy lại bên cửa sổ.Cố Thành Ân đang đả toạ nghe tiếng động liền đến bên cửa sổ hé cửa ra một khe hẹp nhìn ra ngoài.Phòng của y nằm trên lầu hai, từ đây nhìn xuống chỉ thấy binh lính trong thành cầm đuốc chạy qua chạy lại dưới phố như tìm kiếm thứ gì, còn có vài người dân bản địa giúp binh lí tìm kiếm.Tạ Tước cũng bị tiếng động đánh thức, hắn ngồi trên giường xoa mắt hỏi "Sư tôn, có chuyện gì vậy?""Không biết." Cố Thành Ân lắc đầu "Hình như trong thành xảy ra chuyện gì đó."Lời y vừa dứt, cửa phòng bị gõ mấy cái, giọng điệu hoả kế hơi vội hỏi với vào trong "Hai vị khách quan đã ngủ chưa?"Cố Thành Ân liếc nhìn Tạ Tước một cái, Tạ Tước cũng nhìn y.
Hai người bọn họ lúc này có chung một suy nghĩ "không xui xẻo như vậy chớ?".Hôm nay mới ngày đầu bọn họ vào thành đã xảy ra chuyện rồi?!Hoả kế gõ cửa liên tục, âm thanh cũng tăng lên "Hai vị khách quan!""Đến đây."Cố Thành Ân mở cửa, cười nói "Xin lỗi bọn ta ngủ say quá."Hoả kế đưa đầu vào phòng nhìn, thấy hai người đều ở trong phòng liền thở phào."Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?"Hoả kế nói "Tiểu nhân đến cũng vì chuyện này đây, bên ngoài đang truy bắt người, có lẽ là phạm nhân chạy trốn hay là có kẻ lạ đột nhập vào thành thôi.
Hai vị không có việc gì thì cứ ở trong phòng, bây giờ đang giới nghiêm không biết khi nào mới thả, đợi sáng mai chủ thành có lệnh hẳn ra ngoài nhé."Cố Thành Ân nghiêng đầu nhìn mấy phòng bên cạnh cũng có hoả kế đến nhắc nhở thì thu mâu quang lại "Đa tạ.""À phải rồi, không chừng đêm nay binh lính sẽ đi kiểm tra các khách điếm trong thành.
Hai vị là người nơi khác chắc họ sẽ tìm đến xét thân phận đấy." Hoả kế nói tiếp "Chuyện này trong thành thường hay xảy ra lắm, các vị không cần lo lắng."Không lo lắng mới lạ!Bọn họ một không phải người bản địa, hai không có giấy thông hành, bình thường đi đến đi lui còn được chứ trong thành đang xảy ra chuyện không bị gông đầu mới lạ!Hoả kế như nghĩ đến hai người không có giấy thông hành, sắc mặt biến đổi "Hai vị hẳn không phải không có giấy thông hành chứ?"Thôi xong!Cố Thành Ân đảo mắt nói dối "Vốn là có nhưng hiện tại không ở bên người.
Bọn ta bị lạc mất đồng bạn, bọn họ bảo tụ họp ở Phí Duyệt thành, giấy thông hành cũng trên người họ."Hoả kế cho là đúng nói "Hẳn các vị đến tham dự hôn lễ của tiểu thư phủ thành chủ nhỉ?! Nghe đâu thành chủ phát thiệp mời rất nhiều người đến tham dự hôn lễ.
Nếu vậy khách quan cứ báo tên chủ thϊếp mời, bọn họ sẽ không làm khó người đâu."Cố Thành Ân cười "Mong là như vậy."Nói đoạn y dúi cho hoả kế thỏi bạc "Đa tạ, đêm hôm khuya khoắt phiền ngươi rồi."Hoả kế nhận được bạc liền cười hớn hở "Không có gì! không có gì! Khách quan nếu còn cần gì thì gọi tiểu nhân! Hai vị nghỉ ngơi sớm!"Hoả kế đi rồi trong phòng liền rơi vào trầm mặc, Cố Thành Ân đóng cửa phòng lại thở dài "Nhanh như vậy sắp bị phát hiện rồi?!""Phải làm sao đây?" Tạ Tước hỏi "Chúng ta có thể mượn danh phận ai trách khỏi đợt kiểm tra thân phận này?"Cố Thành Ân "Để ta nghĩ xem."Binh lính tra xét thành cũng không để thời gian cho hai người nghĩ ra kế sách, sau khi hoả kế vừa đi một lúc cửa phòng đã bị gõ lần thứ hai.Cố Thành Ân mở cửa, bên ngoài đứng hai tên binh lính mặc giáp y.Hai tên binh lính nhìn hai người một lát mới nói "Hai người không phải người trong thành." Không phải câu hỏi mà là khẳng định."Giấy thông hành đâu?"Cố Thành Ân căng thẳng nói "Hai người bọn ta vốn cùng đồng bạn đến tham dự hôn lễ tiểu thư quý thành nhưng mấy ngày trước gặp chuyện tách ra.
Giấy thông hành đồng bạn ta mang theo, chúng ta hẹn tụ hội ở đây."Y dè dặt nhét bạc vào tay hai tên lính hỏi "Quan gia có thể châm chước một chút không?"Nể tình bạc thỏi trong tay hai tên lính sắc mặt dịu hơn "Bạn đồng hành của các ngươi là ai?"Cố Thành Ân nhìn qua Tạ Tước, bỗng nhiên xuất hiện một người "Là Mộng Tư đại nhân."Hai tên lính nhìn y bằng ánh mắt kì quái.Cố Thành Ân gãi đầu cười xấu hổ "Ta là nam sủng của ngài ấy."Sợ hai người họ không tin y còn chỉ về phía Tạ Tước "Vị này là thuộc hạ bên cạnh Mộng Tư đại nhân, ta không lừa người."Hai tên lính nhìn Tạ Tước, quả thực giống một mị ma.
Bọn họ lại nhìn Cố Thành Ân, bộ dạng y vai gầy eo thon hệt như một thư sinh, rất giống bộ dạng của một nam sủng.Y đã hạ thấp bản thân đến vậy mà hai tên này còn không tin thì hết cách.Cố Thành Ân nhanh trí nhét thêm bạc cho hai người bọn họ cười lấy lòng."Thôi được rồi, các ngươi có nhìn thấy một nam nhân nào chạy qua đây không?" Tên lính nhét bạc vào thắt lưng hỏi lấy lệ.Cố Thành Ân xua tay "Không thấy.
Ta vào thành từ hôm qua, đến nay vẫn chưa bước ra khách điếm đâu."Hai tên lính vờ vịt ngó nghiêng trong phòng một hồi rồi rời đi.Cố Thành Ân thở phào nhẹ nhõm đóng cửa lại."Sư tôn, Mộng Tư là ai?"Cố Thành Ân cứng đờ người "Một mị ma, ta chỉ mượn danh tính của nàng cho qua chuyện thôi."Tạ Tước đương nhiên biết Mộng Tư là ai, chỉ là hắn không rõ vì sao Cố Thành Ân lại biết một mị ma trong đầu chỉ có hoan ái với lăn giường như nàng ta."Người quen nàng ta sao?"Cố Thành Ân "Trước đây từng gặp một lần, không tính là quen biết."Y nói dối, Tạ Tước có thể khẳng định y đang nói dối bởi vì lúc y không thành thật thế nào mắt cũng đảo đi nơi khác.Vì sao y phải nói dối?Y chưa từng gặp Mộng Tư vì sao lại biết rõ ràng ta đến vậy?Tạ Tước không truy hỏi thêm, hắn biết cho dù có hỏi Cố Thành Ân cũng không nói thật mà cho dù nói thật thì đã làm sao? Hắn có quyền gì quản y quen biết với hạng người nào đâu chứ?!Đột nhiên Tạ Tước giận dỗi quay người về giường trùm chăn kín mít.Cố Thành Ân "..."Đại cô nương này lại bị cái gì kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ rồi?.Nhậm Thư Thư đang rất buồn phiền bởi vì tân lang sắp cưới của nàng ta đào hôn.
Ngày mai đã tổ chức hôn lễ rồi mà hắn còn dám đào hôn!Nhậm Thư Thư là tiểu thư thành chủ thành Phí Duyệt, trên có một người cha và một ca ca yêu thương chiều chuộng nàng ta hết mực.
Nàng ta muốn gì bọn họ cũng tìm mọi cách cho, bởi vậy nên dưỡng ra cái tính cách kiêu ngạo bá đạo như bản thân là trung tâm vũ trụ vậy.Vị tiểu thư Nhậm Thư Thư này có thể so trên dưới với tiểu công chúa Lạc Yến Phi.Tân lang quan lần này cũng là do Nhậm Thư Thư cưỡng ép mang về thành thân.Mới đầu tân lang rất biết thân biết phận ở trong phủ vậy nên Nhậm Thư Thư mới không khống chế hắn như lúc ban đầu nữa.
Nhưng ai ngờ được tên tân lang này là kẻ không sợ chết, ngay đêm trước hôn lễ một ngày bỏ trốn!Binh lính trong thành đang mang theo bức hoạ của tân lang lên truy lùng, Nhậm Thư Thư