Đôi mắt Quân Tịch Ly trầm xuống, không gian xung quanh cũng có vẻ vặn vẹo, linh khí, ma khí , yêu khí và âm khí xung quanh liên tục bị đè ép...
\-Vậy mà không bị tâm ma cắn nuốt ~ Ngân Đế Tôn quả nhiên không phải người thường ~
Nữ tử che miệng cười quyến rũ, nam tử lại nâng tay, ma khí cuồn cuộn hình thành một quả cầu thật lớn.
Đôi mắt Quân Tịch Ly sẫm màu hơn bình thường, trong màu tím ẩn ẩn có màu đỏ sẫm âm u và bạo ngược, thêm tia điên cuồng khó che dấu.
Tu vi trên thân liên tục tăng vọt, nữ tử và Ma Đế cảm nhận được uy áp, tâm trầm xuống.
Quân Tịch Ly cầm chặt Tử Phong, bàn tay cầm chặt đến nỗi nổi đầy gân xanh. Trong đầu xẹt qua rất nhiều hình ảnh, nhưng không ngoại lệ đều khiến y khó chịu và nảy sinh sát ý.
Có cảnh Phong Vô Nhiên không chút do dự đâm một kiếm trên người y, lại có cảnh bởi vì y ham chơi mà khiến anh trai chết đi, có cảnh máu tươi u ám nhuộm đỏ một khoảng trời , mà người nằm trên vũng máu không ai khác chính là Quân Hoán và Hạ Tư Tuyết, thậm chí... có cảnh y đang cầm một cây súng, mà đối diện là ba ba và ma ma chết không nhắm mắt, giữa mi tâm chính là bị viên đạn xuyên thủng!
\-A!!!
Quân Tịch Ly đâm mạnh cây kiếm trên tay xuống đất, mặt đất nứt ra một vết rạn thật lớn.Cây kiếm không chịu nổi sức mạnh của chủ nhân, gãy thành vài đoạn.
\-Haha, hắn điên cuồng.
Nữ tử có chút hưng phấn không yên nở nụ cười.
\-Dám khơi gợi tâm ma của ta, chết.
Rõ ràng lúc nãy còn điên cuồng như ma thú, chớp mắt lại quay về lạnh nhạt như thường ngày, nhưng bàn tay run rẩy đã bán đứng tâm tình y lúc này, Quân Tịch Ly chỉ dùng giọng điệu trần thuật, thế nhưng tất cả mọi người xung quanh lại cảm nhận được uy hiếp khủng khiếp từ trên người Quân Tịch Ly.
Vấn Tình trên ngón tay sinh trưởng với tốc độ nhanh không tưởng, giống như là đột ngột xuất hiện.
Vấn Tình không có lá, mỗi dây leo cũng không quá lớn nhưng trên dây leo đều là gai nhọn hoắt còn rỉ ra chút độc, toàn thân dây leo đen nhánh, hoa vốn nên là màu trắng giờ lại chuyển thành màu đỏ sẫm quỷ dị.
Tiếng chuông ngân vang, đôi mắt của mọi người liền chuyển trống rỗng vô hồn.Bởi vì tu vi của Quân Tịch Ly đã quay về đỉnh phong, cho nên tiếng chuông cũng đồng thời cũng có khả năng thôi miên rất cao, tất cả mọi người có tu vi đều dưới Quân Tịch Ly, bởi vậy không thể chống đỡ được tiếng chuông nên bị thôi miên.
Quân Tịch Ly cười đến quỷ dị, cười đến diễm lệ, cười đến điên cuồng, cố tình giọng điệu lại vô cùng dịu dàng, vô cùng ôn nhu, phảng phất muốn người ta chết chìm trong mật ngọt nhu tình của giọng nói.
Mọi người đã bị tiếng chuông thôi miên, bởi vậy không nhìn thấy nụ cười đặc biệt này của Quân Tịch Ly, nếu không chắc chắn sẽ bị dọa cho ngất xỉu.
Mẹ nó,nụ cười này so với cái thứ bất nam bất nữ kia càng khủng bố, cảm giác y cười một cái, bọn họ liền có xúc động muốn tự sát a!
Nhưng mà bọn họ đã bị thôi miên, bởi vậy cũng không có thấy được nụ cười thập phần đặc biệt này của Quân Tịch Ly a.
Quân Tịch Ly nâng tay, nhẹ nhàng miết miết làn môi, dịu dàng ôn nhu nói.
\-Móc trái tim ra đi...
Nghe vậy, nữ tử và Ma Đế nâng cánh tay, hướng về trái tim của mình móc vào, ánh mắt trống rỗng y như một con rối, mà cũng đúng, bọn họ đã bị thôi miên, giống một con rối là điều đương nhiên.
Nữ tử và Ma Đế có vẻ đã không cảm nhận được đau đớn, bọn họ dùng tay móc ra từ lồng ngực hai quả tim còn đang nhảy thình thịch, trái tim của cả hai đều là nửa đỏ nửa đen vì bị ma khí